Sau khi thế thân thụ giả chết...

By chinchinzzzz

794K 46.7K 5.1K

Hán Việt: Thế thân thụ giả tử chi hậu Tác giả: Hàm Ngư Đại Tây Qua Nguồn cv : 甜甜 - wikidth Tình trạng gốc: Ho... More

Văn án
Chương 1: Hạ tiên sinh
Chương 2: Món quà tuyệt nhất
Chương 3: Hạ gia
Chương 4: Hàng giả
Chương 5: Che khuất đôi mắt
Chương 6: Cuốn Album cũ
Chương 7: Đang nhìn chính phẩm sao?
Chương 8: Thẩm Tu Trúc đbt
Chương 9: Không muốn nghĩ nữa
Chương 10: Thích một người
Chương 11: Bệnh viện
Chương 12:Muốn Hôn
Chương 13: Yến Yến cảm thấy có đúng không?
Chương 14: Mười năm trước
Chương 15: Chạy trối chết
Chương 16: Đừng nghĩ nhiều
Chương 17: Dị ứng hải sản
Chương 18: Tình yêu tuyệt mỹ
Chương 19: Trước tới nay đều không phải
Chương 20: Album ảnh chụp
Chương 21: Hoành thánh
Chương 22: Yến Yến đừng nháo
Chương 23: Lần trò chuyện cuối cùng
Chương 24: Cá cược
Chương 25: Đào hoa thiêm*
Chương 27: Chờ anh quay về
Chương 28: Ngày thứ năm
Chương 29: Tai nạn xe
Chương 30: Hứa Thừa Yến đã chết
Chương 31: Trắng đêm khó ngủ
Chương 32: Mang theo thống khổ sống sót
Chương 33: Thâm tình đến muộn thì có ích gì
Chương 34: Là người tôi thích
Chương 35: Mỗi ngày đều là cá tháng tư
Chương 36: Cái ôm ấm áp
Chương 37: Chơi đùa mà thôi.
Chương 38: Có muốn thử cùng Tu Trúc hay không?
Chương 39: Hạ Dương đính hôn
Chương 40: Thư mời.
Chương 41: Phim mới
Chương 42 : Yến hội nhàm chán
Chương 43: Yến Yến, trở về cùng anh
Chương 44: Không nhận nhầm
Chương 45: Quay cảnh hôn
Chương 46: Lời cầu hôn đến trễ 3 năm
Chương 47: Sẽ không quay về nữa
Thông báo
Chương 48: Không thể nhận hoa hồng
Chương 49: Không quấy rầy
Chương 50: Bồi thường
Chương 51: Cậu không phải Tần Chu
Chương 52: Vứt đi
Chương 53: Kỳ Kỳ, quay về
Chương 54: Mù tạm thời
Chương 55: Sẹo ở chân
Chương 56: Hạ thiếu, có muốn uống rượu không
Chương 57: Lật xe*
Chương 58: Không cần hôn môi
Chương 59: Mối quan hệ anh tình tôi nguyện
Chương 60: Không nghĩ ra tiêu đề chương
Chương 61: Một Bát hoành thánh
Chương 62: Giữa chừng thêm cảnh giường chiếu
Chương 63: Đêm nay ở lại với anh
Chương 64: Che mắt
Chương65: Tiểu thiếu gia ốm yếu
Chương 66: Gã từng chạm vào em ?
Chương 67: Có phải gã ta làm đau em
Chương 68: Không bẩn
Chương 69: Hạ Dương anh ấy ở trong phòng tắm
Chương 70: Đừng có chạm vào tôi
Chương 71: Phá ngang cảnh quay giường chiếu
Chương 72: Tìm người thay thế
Chương 73: Giả vờ gì chứ
Chương 74: Âm thanh phát ra từ trong điện thoại
Chương 75: Về nhà
Chương 76: Sao Chu Chu không trả lời lại mình
Chương 77: Thích Chu Chu nhất
Chương 78: Từ trước tới giờ đều không phải thế thân
Chương 79: Ơn cứu mạng mười mấy năm trước
Chương 80: Em cũng có thể làm anh hài lòng
Chương 81: Ngọt
Chương 82: Chính thức cầu hôn
Chương 83: Sự dịu dàng tàn nhẫn nhất
Chương 84: Hạ Dương bị đá
Chương 85: Mất đi mà tìm về được sau lại mất đi thêm một lần nữa
Chương 86: Đừng đi
Chương 87: Hạ Dương
Chương 88: Là Kỳ Kỳ
Chương 89: Các người là một đôi sao?
Chương 90: Tần Chu không cần bọn họ nữa
Chương 91: Say rượu
Chương 92: Viên kim cương giá trên trời
Chương 93: Gió tanh mưa máu
Chương 94: Yến Yến, sinh nhật vui vẻ
Chương 95: Mãi mãi bình an
Chương 96: Hoả hoạn
Chương 97: Là thầy Bùi
Chương 98: Kết cục không giống
Chương 99: Nàng tiên cá và hoàng tử
Chương 100
Chương 101: Nhẫn
Chương 102: Không muốn yêu đương
Chương 103: Dưỡng lão
Chương 104: Chú Tiểu Dương
Chương 105: Tiểu Ôn bị bệnh
Chương 106: Hạ Dương có bạn trai mới
Chương 107: Đừng khóc
Chương 108: Tần Chu từng phẫu thuật thẩm mỹ
Chương 109: Dư luận
Chương 110: Gặp lại nhau tại yến hội
Chương 111: Đâu ra tình cảm sâu đậm như vậy
Chương 112: Quá xa lạ
Chương 113: Bỏ lỡ < kết thúc phần Tần Chu>
Chương 114: <Gương vỡ lại lành 1> Có thời gian
Chương 115: < gương vỡ lại lành 2> Hẹn hò
Chương 116: < gương vỡ lại lành 3> Tiểu Dương hôn trộm
Chương 117: < Gương vỡ lại lành 4> Bí mật
Chương 118: < Gương vỡ lại lành 5> Đài phun nước
Chương119: < Gương vỡ lại lành 6> Bị ốm
Chương 120: < Gương vỡ lại lành 7>dỗ ngủ
Chương 121: < Gương vỡ lại lành 8> Đưa bạn nhỏ về
Chương 122: < Gương vỡ lại lành 9> phải bồi thường
Chương 123: < Gương vỡ lại lành 10,11> Rung động
Chương 124: < Gương vỡ lại lành 12> Hứa Thừa Yến năm 18 tuổi
Chương125: < Gương vỡ lại lành 13> Tranh cãi
Chương 126: < Gương vỡ lại lành 14> Anh xin lỗi
Chương127: <Gương vỡ lại lành 15> Có thể hôn môi không?
Chương 128: < Gương vỡ lại lành 16> Sắp mất khống chế
Chương 129: < Gương vỡ lại lành 17> Trừ điểm
Chương 130: < Gương vỡ lại lành 18> Người trưởng thành cùng bạn nhỏ.
Chương 131: < Gương vỡ lại lành 19> Tiên sinh không thích à
Chương 132: < Gương vỡ lại lành 20> Thử lại lần nữa
Chương133: < Gương vỡ lại lành 21> Cấp thấp với cao cấp
Chương 134: < Gương vỡ lại lành 22> Trường hợp đặc biệt
Chương 135: < Gương vỡ lại lành 23> Bí mật của chú Tiểu Dương
Chương 136: < Gương vỡ lại lành 24> Đeo nhẫn
Chương 137: < Gương vỡ lại lành 25> Anh đợi em về
Chương 138: < Gương vỡ lại lành 26> Cậu ta đang chơi trò mập mờ
Chương 139: < Gương vỡ lại lành 27> Cùng người mình thích
Chương 140: < Gương vỡ lại lành 28> Gặp lại
Chương 141: < Gương vỡ lại lành 29> Ngọt
Chương 142: < Gương vỡ lại lành 30> Nhắc lại chuyện cũ
Chương 143: < Gương vỡ lại lành 31> Là bạn trai
Chương 144: < Gương vỡ lại lành 32> Tiếng Pháp
Chương 145: < Gương vỡ lại lành 33> Vạch trần
Chương 146: < Gương vỡ lại lành 34> Thay thế của Yến Yến
Chương 147: < Gương vỡ lại lành 35> Chỉ đùa một chút mà thôi
Chương 148: <Gương vỡ lại lành 36> Vào ngồi trong phòng
Chương 149: < Gương vỡ lại lành 37> Từ bỏ
Chương 150: <Gương vỡ lại lành 38> Hạ tổng
Chương 151: <Gương vỡ lại lành 39> Thử thêm mấy lần
Chương 152: < Gương vỡ lại lành 40> Tạm thời bảo trì khoảng cách
Chương 153: <Gương vỡ lại lành 41> Kem chống nắng
Chương 154: < Gương vỡ lại lành 42> Chụp ảnh chung
Chương 155: < Gương vỡ lại lành 43> Yến Yến say rượu
Chương 156: < Gương vỡ lại lành 44> Ghi âm
Chương 157: < Gương vỡ lại lành 45> Vỡ lở
Chương 158: < Gương vỡ lại lành 46> Muốn kết hôn không
Chương 159:< Gương vỡ lại lành 47> Đầu gối đã lành
Chương 160: < Gương vỡ lại lành 48> Thể lực được không?
Chương 161: <Gương vỡ lại lành 49> Cầu thang
Chương 162: < Gương vỡ lại lành 50> Bể cá đầy
Chương 163: <Gương vỡ lại lành 151>
Chương 164: < Gương vỡ lại lành 52> Cảnh báo chú ý
Chương 165: < Gương vỡ lại lành 53> Hôm nay hãy kết hôn đi
Chương166: <Gương vỡ lại lành 54> Ứng trước một vạn
Chương 167: < Gương vỡ lại lành 55> Lãnh chứng
Chương 168: < Gương vỡ lại lành 56> Hoành thánh nguội
Chương 169: < Gương vỡ lại lành 57> Ra ngoài tìm niềm vui mới
Chương 170: < Gương vỡ lại lành 58> Hạ phu nhân, nghỉ sớm một chút
Chương 171: < Gương vỡ lại lành 59> cảm giác cấm dục
Chương 170: < Gương vỡ lại lành 60> Trong xe
Chương 173: < Gương vỡ lại lành 61> Nhân viên phục vụ
Chương 174: <Gương vỡ lại lành 62> Làm bẩn quần áo
Chương 175:< Gương vỡ lại lành 63> Nhẫn cưới
Chương 176: < Gương vỡ lại lành 64> bị bệnh
Chương 177: < Gương vỡ lại lành 65> Chia phòng
Chương 178: < Gương vỡ lại lành 66> Hầu nam và tạp dề
Chương 179: < Gương vỡ lại lành 67> Chơi trò kích thích
Chương 18: < Gương vỡ lại lành 68> Không nỡ
Chương 181: < Gương vỡ lại lành 69> Con riêng
Chương 182: < Gương vỡ lại lành 70> Công khai tình cảm
Chương 183: < Gương vỡ lại lành 71> Hạ tiên sinh ngoài ngành
Chương 184: <Gương vỡ lại lành 72> sổ nhật ký thêm điểm
Chương 185: <Gương vỡ lại lành 73> Cầu hôn lần nữa
Chương 186: < Gương vỡ lại lành 74> Đồng ý kết hôn với em không
Chương 187: < Gương vỡ lại lành 75> Ghi thù
Chương 188: < Gương vỡ lại lành 76> kết hôn
Chương 189: <Sau khi kết hôn 1> Bị cảm, nói dối
Chương 190: <Sau khi kết hôn 2> Nghe vợ hết
Chương 191: <Sau khi kết hôn 3> Thư ký Hứa đến
Chương 192: <Sau khi kết hôn 4> Cửa sổ sát đất
PN: Thế giới song song không có tai nạn xe

Chương 26: Tiểu Chu

4.3K 340 15
By chinchinzzzz



"Khá tốt, hôm nay anh đi dạo một vòng trên trấn." Hứa Thừa Yến mỉm cười, "Bên này còn có cả chùa miếu, định ngày mai sẽ đi xem."

Hứa Thừa Yến còn không quên bổ sung: "Đúng rồi, anh vẫn chưa biết hôm nào sẽ về, hay ngày mai anh đem tem gửi trước cho em nhé."

"Không sao không sao, dù sao em cũng không vội", Giang Lâm vội vàng nói, "Khi nào anh Yến trở về thì nói cho em một tiếng, , em đi đón anh!"

"Được."

Sau khi tắt máy, Hứa Thừa Yến để tem lên trên bàn, đi nghỉ ngơi trước.

Đến sáng ngày hôm sau, Cậu dậy từ sớm, gửi tin nhắn cho Tần Chu, chuẩn bị lên chùa.

Trước khi xuất phát Hứa Thừa Yến đã chuẩn bị tốt đồ ăn với nước uống, cầm ba lô sau đó liền đi ra cửa.

Hai người tập hợp ở bến tàu ngày hôm qua, lúc Hứa Thừa Yến đến, Tần Chu đã đang chờ ở bên kia rồi.

Tần Chu cũng mang theo một cái ba lô, nhìn thấy Hứa Thừa Yến vội vàng vẫy vẫy tay.

Hứa Thừa Yến qua đi, hai người liền cùng nhau đi đến phía chân núi.

"Ông chủ nhỏ, bên này có đường tắt, có thể trực tiếp đi đến chân núi." Tần Chu dẫn Hứa Thừa Yến đến một con đường, xuyên qua mọi hẻm nhỏ mà đi.

Không bao lâu sau, hai người đã đến chân núi.

Bởi vì dạo này không có khách du lịch, nên buổi sáng leo núi không gặp được ai cả.

Tần Chu đi ở phía trước, dặn dò: "Ông chủ nhỏ phải cẩn thận một chút, đoạn đường này hơi khó đi."

Bây giờ đã là 9 giờ sáng, trời nắng to dần.

Hứa Thừa Yến phơi dưới nắng đến nóng cả người, bèn dừng lại, cởi áo khoác đút vào ba lô, sau đó lại tiếp tục lên đường.

Mà khi đến một chỗ quẹo, Hứa Thừa Yến không cẩn thận hụt chân, liền bị ngã sang bên cạnh.

"Ông chủ nhỏ!" Tần Chu đứng một bên vội vàng duỗi tay bắt lấy cánh tay của Hứa Thừa Yến, nhưng do lực quán tính, không những không kéo được Hứa Thừa Yến mà ngược lại còn cùng nhau ngã xuống.

Nhưng cũng may hai người đều ngã trên cỏ, Tần Chu vội vàng nâng Hứa Thừa Yến dậy, hỏi: " Ông chủ nhỏ không làm sao chứ?"

Hứa Thừa Yến đứng dậy, vỗ vỗ lá cây cùng cỏ dại dính trên người đi, đáp: "Không sao."

Tần Chu cũng giúp Hứa Thừa Yến phủi bụi, khi vô tình giơ tay lên, lại phát hiện đồng hồ của mình bị hỏng sau cú ngã vừa rồi.

Tần Chu sửng sốt, thu tay về, tháo đồng hồ xuống tỉ mỉ kiểm tra.

Hứa Thừa Yến cũng thấy động tác của Tần Chu, hỏi: "Làm sao vậy?"

Hứa Thừa Yến lại gần, phát hiện mặt đồng hồ đã bị vỡ.

Tần Chu mân mê đồng hồ trên tay một hồi, phát hiện kim đồng hồ không  di chuyển được nữa, liền trả lời: " Có lẽ là bị hỏng rồi."

Tần Chu tuỳ ý đặt đồng hồ vào trong túi, tiếp tục đi lên trên.

Hứa Thừa Yến liền dứt khoát tháo đồng hồ của mình xuống, đưa cho Tần Chu nói: " Cậu dùng tạm đồng hồ của tôi trước đi."

Tần Chu vừa thấy, vội vàng nói: " Ông chủ nhỏ à, cái này rất quý......."

Tần Chu không không sành về đồ hiệu, nhưng nhìn cách ăn mặc của ông chủ nhỏ rất đẹp, da cũng trắng, vừa nhìn đã nhận ra đây là người thành phố, hơn nữa máy móc của đồng hồ cũng rất tinh xảo giống như hàng thủ công vậy, có lẽ rất đắt tiền.

"Không vấn đề gì đâu." Hứa Thừa Yến nhìn đồng hồ, nhàn nhạt nói: "Không đáng tiền."

Đồng hồ này là tiên sinh tặng cậu hôm sinh nhật, nhưng sau đó cậu lại phát hiện, chiếc đồng hồ này giống hệt của Thẩm Tu Trúc.

Dù sao cũng không phải đồ vật gì đáng giá.

Chỉ là hàng thay thế  mà thôi.

Hứa Thừa Yến: "Bây giờ cậu cứ cầm đi, tôi cũng không hay xem giờ."

"Vậy thì cảm ơn ông chủ nhỏ!" Tần Chu không tiếp tục từ chối nữa, cầm đồng hồ đeo lên.

Hai người tiếp tục đi theo đường núi, tuy nhiêm trời càng ngày càng nắng to, Hứa Thừa Yến vẫn luôn phải dùng tay che đi ánh mặt trời.

Tần Chu thấy vậy, như nghĩ đến cái gì, vội vàng mở ba lô ra lục lọi, cuối cùng tìm thấy một cái mũ đen ở trong góc đưa cho Hứa Thừa Yến: "Ông chủ nhỏ, nếu không ngại thì anh cứ đội cái mũ này đi!"

Hứa Thừa Yến hỏi: "Cậu không đội sao?"

"Tôi không sợ nắng!" Tần Chu cong mắt cười, "Dù sao thì cũng đã quen phơi nắng rồi."

Hứa Thừa Yến đội mũ, vành nón ngăn trở ánh mặt trời, lúc này mới cảm thấy tốt hơn một chút.

Không lâu sau, hai người đã lên đến chùa.

Trong chùa có hơi quạnh quẽ, bước vào viện liền thấy hai cây đại thụ để treo nguyện vọng.

Trên cây nguyện vọng treo không ít mộc bài cầu phúc, Hứa Thừa Yến vô thức dừng chân lại, đánh giá cây này.

Tần Chu thấy Ông chủ nhỏ có vẻ như thấy hứng thú với cây cầu phúc, liền chỉ vào chỗ bên cạnh, nói: " Ông chủ nhỏ có thể qua chỗ đó để viết lời chúc phúc."

Hứa Thừa Yến bèn đi qua, ở chỗ nhân viên công tác xin một cái mộc bài cầu nguyện.

Ngoại trừ mộc bài, bên cạnh còn có thêm một cái bàn nhỏ, đặt mấy loại bút hay mực gì đó, để cho du khách tự viết lời chúc phúc, hoặc cũng có thể bảo nhân viên công tác viết hộ.

Hứa Thừa Yến muốn tự tay viết, liền ngồi xuống ghế, bắt đầu cầm bút.

Ngòi bút dừng lại ở phía trên, Hứa Thừa Yến suy nghĩ thật lâu, cuối cùng đặt bút viết xuống bảy chữ______

【Mong tiên sinh mãi mãi bình an 】

Sau khi viết xong lời chúc phúc, Hứa Thừa Yến nhìn lại mộc bài, hơi xuất thần.

Du khách có thể treo mộc bài lên cây, cũng có thể cầm mộc bài về nhà.

Cuối cùng Hứa Thừa Yến cũng không treo nó lên cây, chỉ cất mộc bài vào trong ba lô, coi như lưu lại một kỉ niệm.

Hai người lại tiếp tục đi dạo trong chùa một lúc mới xuống núi.

Xuống núi theo con đường khác, lúc Hứa Thừa Yến đi xuống , còn nhìn thấy đường nhỏ ở bên ngoài.

Cứ nhìn theo con đường này, một bên rẽ lên thành phố, một bên khác lại dẫn tới nông thôn.

"Bên kia là nông thôn." Tần Chu chỉ chỉ nơi xa, "Ở trong thôn đều là người già, những người trẻ tuổi một chút đều ra ngoài làm ăn, hoặc đi lên trấn trên rồi."

Tuy Cổ trấn bên này phát triển du lịch tương đối tốt, nhưng dù sao cũng là nông thôn nên khá là lạc hậu, không có nhiều người nguyện ý ở lại nông thôn.

Mà khi hai người chuẩn bị trở về trấn trên, Tần Chu bỗng nhiên chú ý tới một thân ảnh ở ven đường cách đấy không xa, vội vàng nói: "Ông chủ nhỏ chờ tôi một chút, tôi đi nói mấy câu với bà nội."

Hứa Thừa Yến không có ý kiến,
thấy Tần Chu chạy sang bên cạnh.

Ven đường, có một bà lão đã lớn tuổi đang kéo theo một cái bao tải, nhặt nhạnh những chai nhựa trên mặt đất, đặt từng cái từng cái vào trong bao.

"Bà nội! Sao bà lại ra ngoài này nữa rồi!" Ngữ khí của Tần Chu có chút nôn nóng, "Bà ơi, bà về trước đi ạ."

Bà lão lớn tuổi không để ý đến, chỉ tránh sang bên tiếp tục thu gom chai nhựa.

"Bà à, trở về thôi!" Tần Chu kéo tay của bà lão, ý định kéo người về.

Lão phụ nhân đó vẫn như cũ không phản ứng lại Tần Chu, sau khi nhặt xong cái chai mới ngẩng đầu, lúc chuẩn bị rời đi, liền phát hiện một thanh niên cách đó không xa.

Thanh niên cao cao gầy gầy, còn mang một cái mũ màu đen.

Bà lão đó vội vàng tránh thoát người bên cạnh, bước đi tập tễnh đến bên người thanh niên.

"Tiểu chu......" Bà lão đến gần Hứa Thừa Yến, cầm lấy cánh tay của cậu, có chút kích động mà nói: "Cuối cùng tiểu Chu cũng đã trở về......"

Hứa Thừa Yến sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía Tần Chu.

Tần Chu vội vàng chạy lại đây, nói với Hứa Thừa Yến: "Ông chủ nhỏ, thật ngại quá, bà của tôi tuổi già trí nhớ kém, hay nhận sai người......"

Tần Chu đỡ bà cụ, thấp giọng giải thích nói: "Bà ơi, cháu mới là tiểu Chu của bà!"

Nhưng bà lão giống như không hề nghe thấy tiếng của Tần Chu, vẫn tiếp tục lôi kéo Hứa Thừa Yến, "Tiểu Chu........"

Tần Chu có hơi sốt ruột, sợ ông chủ nhỏ của mình tức giận, vì thế thoáng tăng ngữ khí lên: "Bà nội, phải về rồi!"

Bà lão lại nhìn Hứa Thừa Yến, từ trong túi lấy ra một cái túi tiền, chậm rãi mở  ra, từ bên trong lấy ra một phần kẹo gừng nhỏ, "Bà nội mua cho con....."

"Kẹo......" Lão phụ nhân thật cẩn thận đem phần kẹo gừng này cho Hứa Thừa Yến, "Tiểu Chu ăn kẹo đi......"

Continue Reading

You'll Also Like

65.6K 5.1K 101
Chỉ là mấy suy nghĩ của mình về các nhân vật và tình tiết trong series này thôi:D Cũng để kỷ niệm sự trở lại của Bungou Stray Dogs với season 4 *Upda...
5.2K 707 11
VĂN ÁN: "Người ta nói rồi, một mối quan hệ mà có silent treatment thì không phải là một mối quan hệ lành mạnh, một mối quan hệ mà xuất hiện người thứ...
180K 5.7K 29
Vương Duẫn Băng một viên cảnh sát Alpha-một con người lãnh đạm, ít nói và sống khép kín với thế giới bên ngoài, ngoại trừ mối quan hệ xã giao với ngư...
306K 21.6K 156
Tác phẩm: Toàn thế giới đều đang đợi người động tâm. Tác giả: Tố Tây Người gõ: Mia của bạn nè Beta: Hoa Hoa của bạn đây Ý là truyện này gõ nhanh quá...