Chương 25:

1.9K 38 0
                                    


Edit: Minh Nguyệt

Re-up: Mạn.

---

  Không biết là thuận theo mọi chuyện hay là đúng lúc, ngày hôm sau, trời không đẹp lắm, mưa dông ngày hè giống như từng hạt đậu to nện xuống mặt đường cái, bốc lên từng đám sương mù.

Thiển Thâm trở về nhà mình ngủ một giấc, thật sự là ngủ quen giường, tuy rằng trằn chọc một lúc lâu, cuối cùng vẫn ngủ thật say, nhưng mà đêm đó ác mộng liên tục, mà cô lại cảm thấy tỉnh táo lạ thường, đem tất cả những cảnh tượng trong mộng đều nhìn thấy rõ ràng, giống như cô có thể nhìn thấy tất tần tật mọi thứ ở trong lòng mình vậy.

Cảnh tượng huyền ảo, sương giăng đầy trời, ánh tà dương đóng băng trên người của anh ta. Chiếc bóng Tân Tử đứng cô đơn một mình ở trên cây cầu nhỏ phía sau trường học, đau thương nhìn mặt sông, lặng lẽ lưu lại hai hàng lệ, đôi mắt sạch sẽ trong suốt mơ hồ. Cô bay bay trên không trung, nắm chặt vạt áo, nghe anh ta cúi đầu lẩm nhẩm: Thiển Thiển, Thiển Thiển...

Thiển Thâm đột nhiên mở mắt ra, tim đập nhanh đến mức há mồm thở dốc, mê man rồi đột nhiên quay đầu nhìn đồng hồ báo thức, đã gần tám giờ rồi. Thiển Thâm chui vào trong chăn day day huyệt thái dương, trở mình một cái rời khỏi giường, đánh răng rửa mặt xong xuôi, nhấc túi xách lên liền đi thẳng đến cục dân chính.

Thời tiết ngày hôm nay không tốt đẹp gì, cũng không phải là ngày hoàng đạo, trong cục dân chính rất rảnh rỗi, liếc mắt một cái đảo qua cũng chỉ có khoảng năm sáu người đang chờ đăng ký. Thiển Thâm đến cuối cùng, nhìn thấy Tân Tử ngồi ở bên trong cùng chiếc ghế băng, ánh mắt trong sạch đang nhìn mình. Thiển Thâm hít một ngụm không khí ẩm thấp, bước đi đến trước mặt Tân Tử: "Xếp hàng đi thôi."

Từ ngày hôm qua đến giờ Tân Tử đặc biệt lặng lẽ, tuy rằng trước kia anh ta cũng không nói nhiều, nhưng mà nét mặt thật ra còn dịu dàng thanh nhã mang chút yêu chiều và quý trọng, không có lạnh nhạt bình tĩnh như hiện tại, làm cho người ta nghĩ mãi cũng không hiểu được tâm tư của anh ta. Anh ta đứng dậy đi đến phía sau hàng ngũ, tay đút túi quần đưa lưng về phía Thiển Thâm đứng. Thiển Thâm nhìn theo bóng lưng của anh ta, chợt thấy có phải anh ta gầy như vậy hay không, nhìn như thế này lại có vẻ gì đó hiu quạnh, không có vẻ cao gầy mạnh mẽ kiên cường trước kia. Thiển Thâm lắc lắc đầu, tự trách mình tối hôm qua tại sao lại mơ cái giấc mộng quái lạ như vậy, lại đem chuyện trước kia lôi ra tra tấn chính mình, vì thế vội vàng đi đến đứng phía sau Tân Tử.

Chờ đến phiên hai người bọn họ, nhân viên công tác hai mắt nhìn bọn họ, một người sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, một người vẻ mặt mất kiên nhẫn, cô suy nghĩ một hồi, hắng giọng một cái do dự nói: "Chỗ của tôi đây là đăng ký kết hôn, nếu muốn ly hôn mời đi sang phòng bên cạnh." 

Thiển Thâm im lặng nhìn trời, gõ bàn nói: "Chúng tôi tới kết hôn."

Người nọ ngẩn ra, dường như vẫn còn không tin: "Thật sao? Tôi nhìn hai người thế nào cũng thấy dường như có thù hận gì đó, thật không giống với cặp vợ chồng mới cưới hạnh phúc, trên khuôn mặt sao lại cứng nhắc như vậy, thật sự rất khó coi."

Thử Hỏi Đắng Cay Nông Sâu Thế Nào - Tội Gia TộiWhere stories live. Discover now