Chương 42: Giữa hè

36.7K 950 23
                                    


Edit: Mị Đức tần
Beta: Huệ Hoàng hậu

Sau Tết Nguyên Tiêu, hậu cung lại có một khoảng thời gian tốt đẹp. Bất luận là Hoàng đế hay Cảnh Phi chấp chưởng phuợng ấn thì mọi thứ vẫn như một chén nước bình yên, Hạ Nguyệt không làm ra tiểu xảo gì nữa, Ngô thị đưa nàng ta tiến cung cũng yên lặng không một tiếng động.

Vì vậy mọi thứ đều an an ổn ổn, hoa thắm khoe sắc hồng trong mùa xuân, một trận gió nóng thổi qua, ngược lại mặt trời lên cao, ngày hè đã tới gần.

Tịch Lan Vi nhìn ra trước cửa sổ, thấy ánh dương chói mắt liền nhíu mày. Cảm thấy hè này chắc chắn sẽ vô cùng nóng bức, đời này có lẽ sẽ được đi tránh nóng. Cũng không bao lâu sau, ý chỉ đã hạ xuống, trong cung bận rộn, ngoài cung tông thân mệnh phụ cũng từng người ở trong phủ của mình mà chuẩn bị.

Hiện nay, Tuyên Thất điện bên kia lại không có động tĩnh gì...

...

Thời điểm Hoắc Kỳ đến Y Dung uyển, Tịch Lan Vi đang ở trên giường nhỏ nghỉ ngơi.

Hai mắt nhắm lại, thần sắc uể oải. Ở trong cung của bản thân, tư thế có chút tùy ý nhưng vẫn tuyệt đẹp. Nàng nằm nghiêng trên giường, đai lưng bằng lụa màu xanh lá trúc, cổ áo có chút buông lỏng. Nhìn lại, có thể thấy rõ xương quai xanh gợi cảm, lại vừa vặn có chiếc hoa tai bích tỉ mân hồng rũ xuống, mơ hồ phủ lên. Làn da trắng nõn, hoa tai hồng hồng, trắng càng thêm trắng, hồng càng thêm hồng, đối lập như vậy thật sự quyến rũ mê người.

Trong phòng có đặt lu sứ to dùng để đựng băng giải nhiệt. Hoắc Kỳ đi qua xem, băng đã dùng hơn phân nửa, tạo hình mơ hồ, cố sức phân biệt nửa ngày mới nhìn ra nguyên bản là khắc hình con nai.

Nhìn lại Tịch Lan Vi ngủ ngon lành trên giường, đột nhiên muốn trêu đùa một phen, đi qua, cúi nhìn vào trong lu, quả thật có ít vụn băng.

...

Tịch Lan Vi ngủ có chút mê man lại thấy cần cổ chợt lạnh, tiếp theo, nước lạnh lẽo chảy xuống dưới, lại chảy tới đầu vai.

Cổ bị đông lạnh liền co rụt lại, cảm thấy khó chịu, nàng nhanh chóng mở mắt ra, nhưng khi thấy rõ trước mắt là ai thì không thể không nhịn xuống.

Nàng ngồi dậy, cắn cắn môi dưới gật gật đầu: "Bệ hạ."

Vẫn là không có chút âm thanh nào vang lên. Trị liệu cũng đã nửa năm, một chút khởi sắc cũng không có, lúc ban đầu nàng còn hơi sốt ruột, bị Hoắc Kỳ dỗ dành, bây giờ ngược lại là Hoắc Kỳ sốt ruột - nhưng vẫn tiếp tục đến dỗ dành.

"Ngủ thật ngon." Hoắc Kỳ ngồi xuống một bên, nhìn đầu vai nàng bị ướt -khối băng nhỏ kia đã tan hết trong quần áo nàng. Hắn cười, lại nói: "Mặt mày ủ ê như vậy, cảm thấy nóng quá sao?"

Tịch Lan Vi gật đầu, quả thật quá nóng. Nóng như vậy buổi tối ngủ không ngon, ban ngày lại buồn ngủ.

"Mấy ngày nữa sẽ lên đường đến Quân Sơn." Hoắc Kỳ đạm mạc cười nói: "Tông thân mệnh phụ đã nhận được thánh chỉ, trong cung cũng nên chuẩn bị là vừa."

[HOÀN] Làm Phi [Edit] - Lệ TiêuWhere stories live. Discover now