☆Chương 66 (H): Tấn Giang không thanh thủy bản

15.4K 727 140
                                    


Trong lòng Sầm Mặc Tiêu đến bây giờ đều nhớ kỹ Lục Tử Cẩn từng nói đã hôn qua không ít người. Nàng cũng không trách Lục Tử Cẩn, cũng không để tâm chuyện đó, nhưng đổ giấm là không thể tránh khỏi, tiểu oa nhi này cũng vậy.

Bình luận xong Sầm Mặc Tiêu mới nhìn những bức ảnh khác, hai trang này ảnh chụp đều cùng một ngày, thật như Lục Tử Cẩn nói, là đi ra ngoài du ngoạn.

Ở một trương ảnh chụp, Sầm Mặc Tiêu đột nhiên thấy được phía sau Lục Tử Cẩn có mấy người, trong đó cũng có tiểu nữ hài kia, lúc này được một nam nhân ôm trên tay. Nam nhân mặc áo sơmi sọc, quần tây màu trắng, kiểu tóc bảnh bao, thực khiến nàng quen mắt.

Vì thế Sầm Mặc Tiêu mở to hai mắt tiếp tục nhìn chằm chằm, Lục Tử Cẩn phát hiện nàng không thích hợp cũng đi theo nhìn, sau đó tự nhiên cũng thấy được nam nhân kia trẻ hơn rất nhiều so với bây giờ, chính là Lý Khải Thắng.

Sầm Mặc Tiêu kinh ngạc mà mở to hai mắt nhìn, chỉ vào nam nhân nói: "Đây là ba của em mà?"

Lục Tử Cẩn cũng kinh ngạc không thôi, gật đầu, "Đúng vậy."

Sau đó Sầm Mặc Tiêu lại hết sức phức tạp chỉ chỉ trong lòng ngực nam nhân ôm nữ hài, vừa rồi còn bị nàng nói rằng đang chảy nước miếng, phân lượng không nhẹ, trên ảnh chụp hoàn toàn thấy không rõ dáng vẻ, mơ hồ chỉ có thể thấy được váy công chúa.

"Cho nên đứa bé này là....?" Sầm Mặc Tiêu biểu tình phá lệ khó có thể tin.

Lục Tử Cẩn trong lòng cười đến ngã trái ngã phải, lại bất động thanh sắc, liếc mắt ảnh chụp, làm như có thật nói: "Em nói tiểu công chúa đang chảy nước miếng, thoạt nhìn còn không nhẹ này sao? Nàng hình như là Sầm gia tiểu thư, sách, thật là không nghĩ tới a."

Sầm Mặc Tiêu mặt đằng mà đỏ, sau đó lại chỉ vào tiểu nữ hài nói: "Nàng lớn lên rất đáng yêu, chị nhìn xem nàng cười đến thực vui vẻ. Tiểu hài tử đều có điểm trẻ con phấn nộn, như vậy không phải thực hảo sao?"

Sầm Mặc Tiêu nói như vậy, Lục Tử Cẩn trong mắt hài hước cùng trêu đùa lại dần dần ẩn đi xuống, nàng nhìn trên ảnh chụp đứa bé gắt gao ôm chính mình cười đến chọc người trìu mến, khi đó Sầm Mặc Tiêu thật đúng là tiểu công chúa hàng thật giá thật.

Quay đầu nhìn Sầm Mặc Tiêu có chút quẫn bách, nàng trong lòng đột nhiên trào ra một cỗ tình tố mãnh liệt, nàng mở miệng nỗ lực vài lần, mới thấp giọng nói: "Ừ, thực đáng yêu, thực làm cho người ta thích."

Sầm Mặc Tiêu còn đắm chìm trong điều không thể tưởng tượng này, không chú ý tới Lục Tử Cẩn không đúng, có chút không thể tin được nói:

"Này nói ra đều sẽ không có người tin, chúng ta khi còn nhỏ cư nhiên liền gặp qua, chị thậm chí còn ôm em. A, này....Em thật sự không thể tin được, ông trời ban duyên phận, thật sự là quá...... Quá làm người kinh ngạc cảm thán. Đúng rồi, Tử Cẩn, ông ngoại nói em lúc ấy mở miệng câu đầu tiên chính là kêu tỷ tỷ, tỷ tỷ kia sẽ không phải là chị đi?"

Nghĩ đến đây nàng càng thêm kinh ngạc, lại mạc danh cảm thấy kinh hỉ, quay đầu muốn nhìn Lục Tử Cẩn.

Chỉ là vừa chuyển lại phát hiện Lục Tử Cẩn không biết khi nào đã đầy mặt nước mắt, liền như vậy nhìn chính mình.

[BH-Edit hoàn]Đêm Nay Tỉnh Rượu [Trùng sinh]-Thời Vi Nguyệt ThượngWhere stories live. Discover now