H VĂN - PHẢN BỘI PHẬT

By queenchang79

162K 2.9K 27

Tác giả: Mã Chi Nam chủ là Hòa Thượng cấm dục × Nữ chủ là Thái Giám Giả tính cách phóng khoáng Tóm tắt nội d... More

Chương 1
Chương 2: Đại sư Diệu Tịch
Chương 3: Rung động
Chương 4: Gặp được đông cung sống( Hoàng đế × Quý Nhân)
Chương 5: Khách tới
Chương 6: Tình cổ
Chương 7: Hạ cổ
Chương 8: Triền miên trước Phật ( Cao H)
Chương 9
Chương 10
Chương 11: Tạ Tội
Chương 12: Quấn quanh ( Hơi H)
Chương 13: Mộng cảnh ( cảnh trong mơ Cao H)
Chương 14: Tình cổ phát tác ( Hơi H)
Chương 15: Tiến lùi ( Cao H)
Chương 16: Tình khó tự kiếm chế ( Cao H)
Chương 17: Tìm hiểu
Chương 18: Ngẫu nhiên gặp được
Chương 19: Cáo biệt
Chương 20: Đột biến
Chương 21: Sinh tử
Chương 22: Chăm sóc
Chương 23: Lau người
Chương 24: Triền miên trên giường bệnh 1(H)
Chương 25: Triền miên trên giường bệnh 2 ( Cao H)
Chương 26: Giãy dụa trong ham muốn (Cao H)
Chương 27: Mạch nước ngầm trong cung
Chương 30: Đèn hoa mờ ảo
Chương 31: Ngủ cùng giường
Chương 32: Ngựa kinh hoàng trong mưa
Chương 33: Đường núi đằng đẳng
Chương 34: Trong suối nước nóng ( Cao H )
Chương 35: Hoạt động trong suối nước nóng ( Cao H )
Chương 36: Hoạt động trong suối nước nóng 2 ( Cao H)
Chương 37: Bắt nạt đủ đường ( Cao H)
Chương 38: Đường ra
Chương 41: Trong Chùa Tế Pháp
Chương 42: Trong trấn Ẩn Mộ
Chương 43: Thỉnh tội tự xét lại
Chương 44: Sám hối ở Đoạn Tháp
Chương 45: Gặp nhau ở Đoạn Tháp
Chương 46: Không sạch sẽ
Chương 47: Ngô đồng hợp hoan ( Cao H)
Chương 49: Hoan lạc ( Cao H)
Chương 50: Lấy lui làm tiến ( cao h )
Chương 51: Một buổi tham hoan ( Cao H)
Chương 52: Quay về chính đạo
Chương 53: Đoạn tâm chứng đạo (Cắt đứt tâm tư chứng minh đạo tâm)
Chương 54.1: Không thấy nàng nữa 1
Chương 54.2: Không thấy nàng nữa 2
Chương 55: Tự mình chuốc lấy khổ cực
Chương 56: Dưới cơn thịnh nộ ( Cao H)
Chương 57: Đừng rời khỏi ta ( Cao H)
Chương 58: Hôn miệng vết thương của hắn ( Hơi H )
Chương 59: Nơi nào nhuốm bẩn
Chương 60: Nắm mạch máu (H)
Chương 61: Không được trốn ta ( Cao H)
Chương 62: Thả nàng đi thôi ( Vở kịch lớn! Hy vọng không nên bỏ qua )
Chương 63: Váy áo nữ tử
Chương 64: Cùng nhau mở nhà hàng
Chương 65: Rau dưa củ quả
Chương 66: Khai trương cửa hàng mới
Chương 67: Tìm tới cửa
Chương 68: Sau khi xuống núi
Chương 69: Hắn tới rồi
Chương 70: Là Phật là nàng
Chương 71.1: Gặp lại 1
Chương 71.2: Gặp lại 2
Chương 72: Dạo thanh lâu ( Hơi H)
Chương 73.1: Mộng xuân không có bằng chứng ( Cao H)
Chương 73.2: Mộng xuân không có bằng chứng 2 (Cao H)
Chương 74: Người mặc áo cưới
Chương 75: Say mèm
Chương 76: Khách không mời mà đến
Chương 77.1: Liều chết triền miên 1 (Cao H)
Chương 77.2: Liều chết triền miên 2 (Cao H)
Chương 78: Liều chết triền miên 3 (Cao H)
Chương 79: Gần ngay trước mắt
Chương 80: Giải được cổ độc?
Chương 81: Tình nguyện hay không
Chương 82: Ta thích chàng
Chương 83.1: Muốn nàng thoải mái 1 (Cao H)
Chương 83.2: Muốn nàng thoải mái 2 ( Cao H)
Chương 84: Nàng cũng biết ( Cao H)
Chương 85.1: Uyên ương nghịch nước 1(Cao H)
Chương 85.2: Uyên ương nghịch nước 2 (Cao H)
Chương 86: Xá giới hoàn tục
Chương 87: Cao chạy xa bay
Thiên trường địa cửu 1
Thiên trường địa cửu 2

Chương 48: Tội gì trêu chọc ( Cao H)

1.7K 34 0
By queenchang79

Không biết từ lúc nào Mộc Đào đã nâng mông đón ý nói hùa với thế tiến công của Diệu Tịch, một đôi mắt nàng sáng trong như là ngọc trai ngậm nước, nhìn Diệu Tịch không chớp mắt, khẽ nhếch môi đỏ, khẽ cắn hàm răng, phát ra tiếng rên rỉ mắc cỡ.

"Diệu Tịch... Chỗ đó... A!" Nàng nâng thân thể lên lại bị nghiệt căn kia đâm ngã, rơi xuống trên đệm giường, chân cuốn lấy eo Diệu Tịch, vô cùng quấn người, không chịu buông hắn ra nửa điểm.

Diệu Tịch hôn nàng, nhiệt độ nóng bỏng bức người như thân thể hắn, hoàn toàn không giống lạnh như băng sương trước đó, cách người ở xa ngàn dặm.

Hắn như là tự mình sa ngã, toàn tình nhập vào cảnh trong mơ hoang đường không biết khi nào sẽ đột nhiên dừng lại này.

Ít nhất giờ khắc này, nàng là của ta.

Diệu Tịch nhìn nàng, nhìn dáng vẻ nàng tin cậy cuốn quanh hắn, suy nghĩ trong khổ có sướng.

Hắn nâng hai chân nàng lên, đặt trên đầu vai, lao xuống, hung hăng đâm vào.

"A... Diệu Tịch... Quá, quá sâu..." Thoáng chốc nước mắt Mộc Đào đã rơi xuống, cơ thể nàng bị nâng lên, cửa âm hộ mở rộng ra. Mộc Đào khóc lóc kêu hắn, đáng thương bắt lấy cánh tay rắn chắc của hắn.

Tuy rằng mỗi lần đều rất vui sướng, nhưng, nhưng loại thời điểm này Diệu Tịch lại thật là làm cho nàng tim đập nhanh quá mức, giữa hai người thân mật không thể phân ra.

Quá thân mật. Nàng nghĩ, trái tim giống như sẽ nhảy ra ngoài bất cứ lúc nào theo động tác hắn.

Khuôn mặt soái khí của hắn chỉ nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt vừa dịu dàng vừa cứng rắn, trên gương mặt quạnh quẽ mang theo tình dục có vẻ hết sức dẫn, bàn tay khớp xương rõ ràng sờ một đường đi xuống, nàng chỉ cảm thấy cả người cũng như bị đốt lửa, chỗ xấu hổ càng phun chất lỏng mất khống chế.

"Không cần sâu như vậy sao?" Hắn lại hung hăng đâm thọc, hoa huyệt thật sự ngoan ngoãn, quấn lấy dương vật hắn, nhưng bộ dáng lại nửa điểm cũng chịu không nổi.

Tăng nhân cắn ngực vụ" nàng, âm thanh mỗi lần cắn nuốt đều khiến nàng mặt đỏ tim đập, nàng biết cảm giác bị cặp môi mỏng kia hôn tốt đẹp cỡ nào, hai núi vú đáng hổ thẹn kia của nàng cũng biết, bị liếm láp gặm cắn đều đã hưng phấn sưng to lên, ngực vu" nổi lên sắc hồng tường vi, Diệu Tịch thoáng ác ý dùng sức, đau đớn rất nhỏ truyền đến, lập tức lưu lại một dấu hôn đỏ tươi, cực kỳ chói mắt.

Nàng còn đang thút tha thút thít, Diệu Tịch nhướng mày: "Vì sao không đáp?"

Nàng hoảng hốt một lát ngắn ngủi, chỉ cảm thấy Diệu Tịch lại ác liệt hơn một chút, hoàn toàn không dịu dàng như vừa rồi, nàng vừa muốn mở miệng, g, đã bị bóp eo cậy mạnh va chạm, tất cả câu chữ lập tức hóa thành tiếng than nhẹ mập mờ.

"Đau sao? Nhìn nàng này, lại khóc." Diệu Tịch yêu thương lau lau nước mắt trên khóe mắt nàng, ánh mắt lưu luyến, vươn đầu lưỡi liếm hết từng giọt, giống như dã thú tiến đến khóe mắt nàng không ngừng liếm láp, bộ dáng dịu dàng này nháy mắt làm nàng mềm lòng không thôi, hoài nghi tất cả mới rồi đều là ảo giác của chính mình.

"Không, không đau... Có, có thể..." Nàng đáp đứt quãng, khó khăn nâng cánh tay lên vô lực ôm cổ hắn.

"Có thể cái gì?" Diệu Tịch hàm hồ hỏi nàng, không ngừng hôn khóe mắt nàng như cũ.

"Có, có thể... Sâu, sâu như vậy..." Nàng xấu hổ nhắm mắt lại, muốn quay đầu đi, lại sợ hắn nghe không rõ, đơn giản hét lên: "Ta, ta thích sâu như vậy.........A!"

Đáp lại của Diệu Tịch đó là càng thêm đưa đẩy kịch liệt, rốt cuộc hắn cũng buông tha mắt nàng, lại nhiệt tình hôn lên môi nàng, hôn cho đến khi nàng thở không nổi, hai mắt đẫm lệ mông lung, mới hít thở không xong thở dài: "Làm sao đau mà cứ thích trêu chọc."

"Nàng như vậy, còn phải nếm mùi đau khổ." Diệu Tịch tựa như xả giận cắn cắn vai ngọc thon gầy của nàng, để lại dấu răng nhợt nhạt, rồi hắn lại liến n liền tựa , tựa như đền bù, như muốn là phẳng dấu ấn kia.

"Cũng, cũng không lừa ngươi... Ngươi làm sao lại cho ta nếm mùi đau khổ..." Nàng không tự tin phản bác hắn, đùi vô lực rớt xuống dưới, bị Diệu Tịch tay mắt lanh lẹ túm trở về, thuận thế lại rút dương vật ra đột nhiên đậm sâu.

Diệu Tịch nhìn nàng ngửa đầu như khát nước, cần cổ thon dài yếu ớt làm người nhìn chằm chằm, hắn cắn lên không hề khắc chế, lưu lại một dấu hôn.

"Không đau sao?" Hắn trầm thấp hỏi, ánh mắt sâu thẳm, "Bần tăng lại cảm thấy thực đau." Hắn nắm chặt chân nàng một phen, banh

chân nàng ra, đè chân nàng ở hai bên, ngang ngược đâm thọc.

Cảm giác hai chân bị mở lớn khiến nàng lo sợ không yên, chân nàng bị đôi tay Diệu Tịch đè nặng, run đến không thành dáng. Nàng thấy dương vật màu đỏ tím tiến vào hoa huyệt nhỏ hẹp của nàng như thế nào, chỗ giao hợp khó coi ra sao.

Kfjoái Cảm mãnh liệt tích lũy xuống, nàng giống như bị yểm bùa, ngây ngốc nhìn Diệu Tịch xâm phạm nàng từng cái như thế nào, hoa huyệt lại càng hưng phấn co rút lại, chảy ra dân dịchj phiền lòng kia.

Nàng ngoảnh mặt đi như lảng tránh, lập tức nhìn đến từng chữ kinh Phật răn dạy phía sau Diệu Tịch.

Trong khoảnh khắc, Mộc Đào chỉ cảm thấy chính mình không chỗ nào che giấu trong đất thánh cửa Phật.

Vô luận như thế nào, nàng cũng đã cưỡng bách tăng nhân thanh tâm quả dục nhất, còn dụ dỗ hắn làm hết việc hoang đường nơi đây, dũng khí không sợ lùi bước trước đó, giờ phút này trong lòng nàng hổ thẹn khó làm.

"Diệu Tịch... Diệu Tịch..." Nàng hoảng loạn gọi hắn, lại không biết nên mở miệng như thế nào, ngược lại bắt đầu khóc nức nở, mũi đỏ bừng, nhìn thật yếu đuối đáng thương.

"Đừng sợ." Diệu Tịch lại dường như hiểu được ý nàng, che khuất mắt nàng, dỗ dành nàng: "Không quan hệ với thí chủ, là bần tăng sai."

Continue Reading

You'll Also Like

2.8K 118 5
Hãy chọn một cặp FT và một thể loại bạn thích, mình sẽ mang đến cho bạn một câu chuyện :3
121K 7.2K 27
NHẶT ĐƯỢC MỘT TIỂU MỸ NHÂN Tác giả: Phân Phân Hòa Quang Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Hoan hỉ oan gi...
41.9K 887 5
Các yếu tố dâm dục, không dành có lứa tuổi trẻ. Có nhiều từ tục tiểu, nhục mạ, nhưng ko xúc phạm người đọc. Cân nhắc trước khi đọc.
97.4K 520 10
Lưu ý: Bìa truyện có chút thay đổi để tránh bị web gõ đầu nha mấy ní 🥲 + Cứ đọc đi, không có não đâu 🤣 + Chỉ có xôi thịt thôi, vẫn như những lần tr...