"Thiếp biết," Cố Thiền đánh gãy lời hắn,"Vương gia, Đồng Lâm từ nhỏ đã sùng bái chàng, có thể được tín nhiệm như vậy, hắn vui mừng còn không kịp."

Tuy rằng Cố Phong lúc này nguy hiểm, nhưng kiếp trước hắn luôn luôn an ổn không lo.

Cố Thiền nói với Cố Phong gia nhập quân Hàn Thác vì không muốn hắn cùng Hàn Thác xung đột vũ trang, cuối cùng chết trận.

Nàng lo lắng cho Cố Phong, nhưng, nàng cũng tin tưởng Cố Phong thông minh sẽ có khả năng, khôngbại lộ thân phận.

Căn cứ lời Hàn Thác vừa mới nói, Cố Thiền liền phỏng đoán:"Cho nên, Vương gia là muốn cho Đồng Lâm cự tuyệt sao?"

"Ân, nàng nói mình xử trí theo cảm tính, ta sẽ không sao? Tuy rằng biện pháp đơn giản nhất là làm cho Đồng Lâm đáp ứng Hoàng thượng, cưới Y Lan, đem quân sĩ trấn an xuống dưới. Nhưng, ta thật sựkhông muốn đi bước này. Cho nên, ta muốn cho Đồng Lâm cùng An quốc công thương nghị, làm cho An quốc công nghĩ ra biện pháp thuyết phục quân sĩ."

"Vương gia ý là...... Đem bí mật nói cho An quốc công sao?" Cố Thiền kinh ngạc nói.

Hàn Thác lập tức giải thích nói:"không, nhiều người biết thì lại nhiều thêm một phần nguy hiểm."

nhiều người Biết đến, bí mật cũng không còn là bí mật.

Hàn Thác bí mật, cũng là sự tình liên quan đến sinh tử, không chấp nhận được việc bị tiết lộ.

"Ta không phải không tín nhiệm An quốc công, nhưng sự tình liên quan đến sinh tử, hơn nữa, hiện tại ta không phải chỉ có một người, có nàng, còn có đứa nhỏ, ta không thể dễ dàng mạo hiểm như vậy. Cho nên, Đồng Lâm không nói ra tình huống, nghĩ ra biện pháp thuyết phục An quốc công."

Hàn Thác đem Cố Thiền ôm chặt, không có thê có tử ấm áp cũng không sao, nay hắn đã trải qua, thìkhông thể chịu được ngày mất đi bọn họ, chỉ là tưởng tượng thôi cũng đã làm hắn đau lòng không thôi, cho nên sự tình này quyết không thể phát sinh.

sau Hừng đông, Hàn Thác gọi Cố Phong trở về.

Nhưng mà, sự tình hoàn toàn theo ý hắn đoán trước mà phát triển.

An quốc công nhiều năm trướcđem quân quyền trả lại triều đình.

không phải không biết có người bàn luận việc Cố Phong phản bội Hàn Thác, thậm chí không phục Cố Phong còn có một nguyên nhân -- không muốn nhận một phản đồ làm thống lĩnh.

Nhưng, ý An quốc công lại khác bọn họ.

Ông nghĩ dù Cố Phong phản bội Hàn Thác hay không, cũng không thể trở thành chủ soái U Châu.

An quốc công đương nhiên không muốn tạo phản,, chẳng qua là nhất thời phẫn nộ mà thôi.

Nhưng hắn khuyên mọi người đã là người tốt thì nên nghe theo, dù thế nào cũng là chủ soái, thế nhưng có người khoong nghe theo, vẫn đem tấu sớ dâng lên hàn Khải

Tấu chương chỉ đơn giản là nói hắn trẻ tuổi, kinh nghiệm thiếu, xuất chiến cũng không quá hai lần, căn bản không có tư cách làm thống soái quân đội.

Mặc dù có lý, nhưng, thật là đúng dịp không khéo, cố tình thọc tổ ong vò vẽ Hàn Khải.

Thân là hoàng đế, Hàn Khải cũng như vậy --"Trẻ tuổi, kinh nghiệm thiếu".

Cho nên, hắn đương nhiên sẽ không nhận thức đạo lý trên tấu chương.

trên thực tế, Hàn Khải không chỉ không ủng hộ, còn rất phản cảm.

Lúc hắn đăng cơ tới nay, cũng không thiếu câu này "Lớn tuổi, kinh nghiệm nhiều" những lão thần tử làm khó dễ, chỉ hai người mà làm khó dễ hắn đủ điều.

Người thiếu niên lại hiếu thắng như Hàn Khải, đương nhiên sẽ không chịu nổi bị ngừơi khác ở trước mặt khoa tay múa chân.

hắn đăng cơ, lúc đầu còn tôn trọng lão thần tử, ở mặt ngoài thì thỉnh giáo bọn họ -- về sau có nghe hay không thì khi khác nói.

Đến sau này, Hàn Khải ngay cả cho họ mặt mũi cũng lười, hắn cường ngạnh cho các vị quyền cao chức trọng lão thần kia cáo lão hồi hương, đem vị trí kia thay đổi giao cho tâm phúc của chính mình -- tất cả đều là người trẻ tuổi, kinh nghiệm thiếu, lại cùng hắn tức giận.

Cho nên, phong tấu chương kia ở trong mắt Hàn Khải, căn bản không phải là buộc tội Cố Phong, mà là chỉ vào Hàn Khải mà mắng: Hôn quân, ngươi làm tất cả đều là sai lầm rồi! Ngu xuẩn! Ngươi cũng khôngxứng làm hoàng đế!

Thu được tấu, Hàn Khải liền ban thánh chỉ, cho Cố Phong cùng Phó Y Lan kết hôn.

Về phần thời gian, còn là ba ngày sau.

Cố Phong nhận được tin của hàn Thác, đã mặc y phục chú rể, đang chuẩn bị xuất phát đón tân nương.

Đọc xong chỉ cảm thán tỷ phu nhân nghĩa, còn lại chỉ có bất đắc dĩ.

Cố Phong còn nhớ rõ lần trước Phó Y Lan đối với mình đao kiếm tung ra, lớn tiếng trách cứ, nếu khôngthể ho nàng biết chân tướng, hắn cũng có thể tưởng tượng sau này hai người sẽ thế nào

Hôn sự làm cực kì long trọng, nhưng mà đương sự lại không cảm thấy vui mừng.

Phó Y Lan thì không sao, tân nương tử có khăn voan chống đỡ nhìn không thấy mặt, nàng không cần giả bộ.

Cố Phong thì thảm, rõ ràng không tình nguyện, còn phải ở trên mặt bày ra một biểu cảm phấn chấn, vô cùng vui vẻ đến xã giao khách và bạn.

Sau khi say rượu, bị đuổi về động phòng.

Khi Y Lan đi ra thì đã thấy hắn nằm chỏng vó ở trên giường.

Trước giường có bốn nha hoàn, hai người là người nhà của chính nàng mang đến, hai người còn lại là người Cố gia hầu hạ Cố Phong.

"Các ngươi đi xuống đi." Phó Y Lan tiếp nhận canh tỉnh rượu,"Ta đến hầu hạ cô gia, à không, là tam gia."

Hôn sự làm dồn dập, không kịp hồi kinh, cử hành ở U châu.

Các nha hoàn nghe lời, đem canh đến lui xuống

Cố Phong nằm ở trên giường, đỏ mặt, hai mắt nhắm nghiền, vẫn không nhúc nhích, như là ngủ thậtsâu.

"Ai, họ Cố, ngươi tỉnh đi, ta có lời nói với ngươi." Phó Y Lan bắt đầu đẩy hắn một phen.

Cố Phong vẫn không có phản ứng.

Phó Y Lan có khuôn mặt bình thường bỗng trở nên đông cứng, lạnh lùng, đem chén vàng đặt trên bàn, khi quay lại thì trên tay đã có một cây chủy thủ

ĐỘC SỦNG THIÊN KIỀU (THIÊN KIỀU BÁCH SỦNG)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ