Chương 40

694 32 0
                                    

Tôn Hoàng ngồi trên sô pha, lại ấn một cái nút, "Muốn nói cái gì, nơi đây đều nghe thấy, máy bay có hướng dẫn tự động, cũng có gợi ý ra đa trí năng."

Hai người trong khoang điều khiển có biểu tình gì, mọi người không thấy được, thế nhưng mọi người có thể tưởng tượng sự xấu hổ của hai người, đặc biệt là Vail để cho đương sự nghe thấy tên hiệu mà bản thân đặt cho, Susan là người quen thuộc hắn, đã có thể tưởng tượng bộ dáng không ngừng chớp mắt, muốn giả vô tội của Vail.

Sau đó là tích một tiếng thông tin bị tắt đi, không bao lâu sau, bộ dáng anh tuấn của Ken xuất hiện ở cabin, Vail ở phía sau, lách mình một cái ngồi ở một vị trí cách gần cửa.

"Như vậy, chúng ta đến nói chuyện chúng ta biết." Đế nói, bầu không khí trong cabin lần nữa ngưng trọng.

"Vào hai năm trước, Boer của Cục an toàn chính phủ thông qua tổng tài chấp hành của công ty nói muốn gặp chúng ta." Tôn Hoàng mới sẽ không để cho Đế cùng những người này nói nhiều, tự nhiên mở miệng, tuy rằng hắn trước đây không thích nói chuyện, đó là bởi vì không thú vị, thế nhưng ở cùng Đế, vì trò chơi của Đế, Tôn Hoàng tuyệt đối không keo kiệt ngôn ngữ, thậm chí sẽ chủ động cùng người khác nói chuyện, lý do cũng rất hẹp hòi, không muốn người dư thừa nghe thấy thanh âm Đế nói chuyện, cũng không muốn cho đường nhìn của Đế đối diện với người nói chuyện với y.

"Nói cho chúng ta biết thế giới vào hai năm rưỡi sau sẽ hủy diệt, chính phủ nghĩ ra một kế hoạch đào sinh, cũng chính là kế hoạch thuyền cứu nạn, thế nhưng, cho dù là chính phủ muốn trong thời gian hai năm hoàn thành kế hoạch khổng lồ như thế cũng là không có khả năng, tài chính, vật tư, những thứ này đều là vấn đề. Vì vậy chính phủ quyết định để cho những người chiếm cứ đại bộ phận tài nguyên cùng tài phú của thế giới tham dự vào kế hoạch này, chỗ tốt chính là trong hạo kiếp lần này có thể sinh tồn." Thanh âm không có nhấp nhô cao thấp giản đơn kể ra.

"Nói cách khác, chính phủ mặc kệ sự chết sống của những người như chúng tôi." Thanh âm xung động mà tức giận của thiếu niên. Thiếu niên, hắn không biết nếu như chuyện này truyền bá ra sẽ có hậu quả gì.

"Phải đó, chúng tôi cũng có quyền lợi được biết." Thiếu nữ phi thường tán thành đối với lời nói của thiếu niên.

Hai hài tử không hiểu, thế nhưng người trưởng thành khác lại hiểu được, nếu như chuyện này vào hai năm trước bị công bố ra sẽ phát sinh chuyện gì, dù sao từng trải của bọn họ đều sâu hơn, biết tâm của nhân loại vào một số thời điểm điên cuồng bao nhiêu. Bọn họ ở trên cảm tình đồng nhận thức với lời nói của thiếu niên cùng thiếu nữ, không cách nào tiếp thu cách làm của chính phủ, nhưng trên lý trí lại biết tính chính xác của loại cách làm này.

"Đế vào thời điểm đó làm một hợp tác với chính phủ cùng thế giới." Tôn Hoàng tiếp tục nói, đối với lời nói của thiếu niên cùng thiếu nữ không có bất luận biểu thị gì. "Tập đoàn Đế Hoàng cung cấp một loại tài liệu kiểu mới cho thế giới, dùng loại tài liệu kiên cố này làm thân cho các chiếc thuyền cứu nạn trong kế hoạch thuyền cứu nạn, mà các quốc gia cùng thế lực phải ở trong phạm vi thế giới tạo thuyền, vào hai năm trước, kế hoạch hợp tác này đã thực thi, trên cơ bản mỗi thành thị đều có một xưởng đóng thuyền, ở nơi đó chế tạo ra đội thuyền có thể đào sinh trong hạo kiếp. Vốn hết thảy nên vào nửa năm sau phát sinh, không nghĩ tới thời gian tới sớm hơn." Nói chuyện xảy ra, lời nói của Tôn Hoàng lại nghe không ra bất luận cảm giác bi thương nào, bất quá mọi người đang yên lặng ở trong trùng kích của sự thực không có chú ý tới mà thôi.

Ám Dạ Quân VươngWhere stories live. Discover now