461. Khó được khi hồ đồ

76 4 0
                                    

Thiên Hựu suy nghĩ nói: "Điều đó không cần anh nói, tôi cũng biết."

Xem ra thằng nhóc này còn tức sư phụ tôi, tức anh ấy đi không nói lời tạm biệt.

Sư phụ tôi đương nhiên sẽ không nói thêm cái gì, cho đến khi Thiên Hựu sai người đỡ anh ấy đứng dậy, tôi mới nhận ra, khó chịu hỏi: "Con làm gì vậy? Đứa nhỏ con có tiền đồ được không, anh ấy là bậc cha chú của con, hơn nữa anh ấy còn vừa mới cứu mẹ, sao con lại đối xử với anh ấy như vậy?"

Thiên Hựu không nhìn tôi chất vấn, nói: "Chỉ có bà nói thôi, rốt cuộc có phải chuyện như thế hay không, ta còn phải kiểm chứng. Cho nên trước khi ta chưa tra ra kết quả, anh ta không thể đi, mang về."

Sư phụ không phản kháng, đi theo quỷ sai rời đi.

Tôi kích động nâng tay đánh, Thiên Hựu đứng thẳng, không trốn tránh, thẳng thừng nhìn tôi chằm chằm, dáng vẻ này của nó, tôi lại không ra tay được, một mình tức đến mức dậm chân.

Thiên Hựu thấy tôi thả ra, sau khi đưa đồ cho tôi, xoay người rời đi.

Tôi thuận tay tiếp được, cúi đầu nhìn, hóa ra là ông già cho tôi bạch ngọc! Thằng bé định tìm bạch ngọc không thấy chúng tôi, sẽ lo lắng! Nhưng vì sao phải bắt sư phụ, cái này tôi nghĩ không rõ

Tôi đuổi theo Hiên Hựu, dìu dàng hỏi: "Thiên Hựu, mẹ biết con lo lắng, nhưng anh ấy là sư phụ mẹ, cũng là thầy của con, anh ấy là người có thái độ như thế nào, con còn không biết, bắt anh ấy như vậy cũng không phù hợp đâu! Mẹ không phải dạy con làm việc phải chú ý kỷ cương, mà cảm thấy làm vậy thật sự chưa cần thiết."

Thiên Hựu trầm mặt nói: "Con không bắt anh ta, anh ta lại chạy trốn! Đến lúc đó lại một câu không nói rời đi, con không muốn như vậy! Thượng đế thật sự không phân tốt xấu đã giết một người mà? Anh ấy là người Hoàng tộc, nhưng là phượng hoàng lửa bị Hoàng tộc vứt bỏ, anh ấy đã sớm rời khỏi Hoảng tộc, bây giờ nói gì mà quay về báo thù, có thể không?"

Thằng nhóc này bắt sư phụ tôi không phải lo lắng anh ấy bất lợi với tôi, mà là sợ anh ấy lại rời đi.

Thượng đế thà rằng giết một ngàn cũng sẽ không tha cho một người, thằng bé không chắc điều tra sư phụ rốt cuộc có bởi vì báo thù mà từng giết người không, trên Ngọc Thanh Điện, anh ấy cũng chưa từng đề cấp vấn đề đó với chúng thần, nhưng sư phụ đào tẩu, chưa cùng thằng nhóc giải thích tất cả việc ấy, tội danh của sư phụ thật ra đã được chứng thực.

Cho nên bây giờ giảng đạo lý với Thượng đế là vô dụng, sư phụ là người thông minh, anh ấy đã sớm biết ý nghĩa việc đào tẩu là gì, đi về phía điểm ấy, tôi cảm thấy anh ấy thật ra có ý nghĩ muốn báo thù, vì thế tôi lại càng không muốn để anh ấy về đây, nếu đã muốn chạy thoát, thì bỏ chạy đi!

"Thiên Hựu, vẫn nên thả anh ấy đi thôi! Thật ra Thượng đế cũng không tốt như con nghĩ đâu! Nếu mạnh mẽ muốn để sư phụ ở đây, vây chỉ có đường chết thôi! Việc đã tới nước này, anh ấy cũng không có đường lui, nên con nghe mẹ một câu, thả anh ấy đi đi!"

Thiên Hựu dừng bước, vẻ mặt nó phức tạp nhìn về phía tôi nói: "Mặc kệ nói thế nào, tối thiểu để anh ta giải thích được chứ?"

[Q2] Quỷ Hôn - Phù HoaWhere stories live. Discover now