443. Nguyên thần nguyên mẫu

71 6 0
                                    

Tôi nhớ tới sư phụ dặn dò, lắc đầu một cái nói: "Lúc anh ta đi, không nói câu nào, tôi không biết anh ta đi đâu cả."

Lý Thiên Vương hừ lạnh một tiếng xen vào nói: "Thiên đế, cô ta là do Vệ Tử Hư nuôi lớn, hỏi nhiều hơn nữa, cô ta cũng hướng về kẻ phản bội kia, biết cũng sẽ nói không biết. Nếu vẻ ngoài Phần Thất và Tinh Vân của gia tộc Phượng Hoàng giống nhau như vậy, nói không chừng năm đó khi Tinh Vân chết, Vệ Tử Hư cũng đã động tay động chân, âm thầm mang nguyên thần đi nuôi dưỡng, hai người đều là gia tộc Phượng Hoàng, cũng đều là Phượng hoàng lửa bị người xa lánh, cùng bệnh hiểu nhau, chưa chắc không thể."

Không biết tại sao, chỉ cần Lý Thiên Vương mở miệng, tôi liền cảm thấy lời ông ta mang theo gai nhọn, nghe khiến cả người không thoải mái. Trước kia, tôi sẽ đấu võ mồm với ông ta, nói mấy lời không đau không ngứa chọc tức ông ta, nhưng bây giờ, ông ta nói chuyện, tôi lại muốn giết ông ta.

Người khác sỉ nhục tôi không sao cả, nhưng không thể nói xấu sư phụ yooi, không được sỉ nhục anh ta như vậy.

Lý Thiên Vương nói sư phụ tôi là phượng hoàng lửa, vẫn đúng là ngoài sự đoán của mọi người. Trước kia Thiên Đế đã nói, Phượng hoàng lửa bị gia tộc Phượng Hoàng coi là vật không lành, vì vậy vừa sinh ra liền bị người xa lánh, bị người ức hiếp, không ngờ vận mệnh của sư phụ lại giống như Tinh Vân.

Tôi thấy bọn họ nói rõ ràng mạch lạc, thật giống như là có chuyện như vậy, suýt chút nữa đã tin chuyện hoang đường của ông ta, có điều sư phụ tôi đã nói, mặc kệ người khác nói gì, cũng không được tự loạn trận cước, vì vậy bây giờ tôi càng nên cố gắng giữ tỉnh táo, tiếp đó không nên bị những người này làm rối loạn nữa.

Tôi lấy lại bình tĩnh, lúc chuẩn bị phản bác, Thiên Hựu bỗng nhiên không cứng không mềm nói: "Chỉ nói mà không làm, ông thật là thú vị. Ông nói mẹ tôi là người gia tộc Phượng Hoàng, chứng cứ đâu? Lấy ra đi. Chỉ vì Vệ Tử Hư là phượng hoàng lửa, mà mẹ tôi là người gia tộc Phượng Hoàng? Vậy Tử Diên thì sao? Cô ta là đệ tử của Tạ Linh Côn, vậy có phải cô ta cũng cùng Tạ Linh Côn phản bội thiên đình? Cô ta không giống như vô tội phóng thích. Lão già, nhìn vấn đề đừng phiến diện như vậy được không? Ông thật sự rất nông cạn.

Thiên Hựu nói từng lời từng lời đều vô cùng chính xác, khiến Lý Thiên Vương sững sờ, hồi lâu không nói ra được từ nào.

Tôi quỳ bên cạnh nói, nước mắt ươn ướt. Thằng nhóc thối lớn rồi, thằng nhóc này làm chuyện cha nó nên làm, nó ở trước mặt mọi người bảo vệ tôi, khiến tôi vô cùng cảm động. Lúc tôi còn chưa để ý, nó đã trở nên trưởng thành như vậy.

Thiên Đế không vui vung tay nói: "Đây là thiên đình, không phải cái chợ, cãi nhau còn ra thể thống gì? Lý Thiên Vương, ý của ông không phải là bản tôn thiên vị Phần Thất đó chứ?"

Lý Thiên Vương vội hô to một tiếng, nói: "Thuộc hạ không dám nghĩ như vậy, trong lòng mọi người đều biết, từ trước tới nay Thiên Đế làm việc công bằng chính xác, sẽ không vì việc tư làm rối kỉ cương.

Thiên Đế hừ một tiếng, ông ta chuyển hướng nói với tôi: "Phần Thất, nguyên hình nguyên thần không thể gạt người, ngươi có dám cho bản tôn nhìn? Cô có phải người của gia tộc Phượng Hoàng, có phải Tinh Vân hay không, nhìn là biết. Là phượng hoàng hay là rồng, đều chạy không thoát tim và mật của nguyên thần.

[Q2] Quỷ Hôn - Phù HoaWhere stories live. Discover now