[Quyển 2][Edit] Xuyên nhanh:...

By camtutiendo_

989K 106K 6.5K

[Tên sách] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy đi! [Tác giả] : Mặc Linh Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài... More

Chương 200 - Vương Gia Vạn Phúc (30)
Chương 201 - Vương Gia Vạn Phúc (31)
Chương 202 - Vương Gia Vạn Phúc (32)
Chương 203 - Vương Gia Vạn Phúc ( 33 - Hoàn)
Chương 204 - Vương Giả Trở Về (1)
Chương 205 - Vương Giả Trở Về (2)
Chương 206 - Vương Giả Trở Về (3)
Chương 207 - Vương Giả Trở Về (4)
Chương 208 - Vương Giả Trở Về (5)
Chương 209 - Vương Giả Trở Về (6)
Chương 210 - Vương Giả Trở Về (7)
Chương 211 - Vương Giả Trở Về (8)
Chương 212 - Vương Giả Trở Về (9)
Chương 213 - Vương Giả Trở Về (10)
Chương 214 - Vương Giả Trở Về (11)
Chương 215 - Vương Giả Trở Về (12)
Chương 216 - Vương Giả Trở Về (13)
Chương 217 - Vương Giả Trở Về(14)
Chương 218 - Vương Giả Trở Về (15)
Chương 219 - Vương Giả Trở Về (16)
Chương 220 - Vương Giả Trở Về (17)
Chương 221 - Vương Giả Trở Về (18)
Chương 222 - Vương Giả Trở Về (19)
Chương 223 - Vương Giả Trở Về (20)
Chương 224 - Vương Giả Trở Về (21)
Chương 225 - Vương Giả Trở Về (22)
Chương 226 - Vương Giả Trở Về (23)
Chương 227 - Vương Giả Trở Về (24)
Chương 228 - Vương Giả Trở Về (25)
Chương 229 - Vương Giả Trở Về (26)
Chương 230 - Vương Giả Trở Về (27)
Chương 231 - Vương Giả Trở Về (28)
Chương 232 - Vương Giả Trở Về (29)
Chương 233 - Vương Giả Trở Về (30)
Chương 234 - Vương Giả Trở Về (31)
Chương 235 - Vương Giả Trở Về (32)
Chương 236 - Vương Giả Trở Về (33)
Chương 237 - Vương Giả Trở Về (34)
Chương 238 - Vương Giả Trở Về (35)
Chương 239 - Vương Giả Trở Về (36 - Hoàn)
Chương 240 - Đừng Vội Tan Trường (1)*
Chương 241 - Đừng Vội Tan Trường (2)
Chương 242 - Đừng Vội Tan Trường (3)
Chương 243 - Đừng Vội Tan Trường (4)
Chương 244 - Đừng Vội Tan Trường (5)
Chương 245 - Đừng Vội Tan Trường (6)
Chương 246 - Đừng Vội Tan Trường (7)
Chương 247 - Đừng Vội Tan Trường (8)
Chương 248 - Đừng Vội Tan Trường (9)
Chương 249 - Đừng Vội Tan Trường (10)
Chương 250 - Đừng Vội Tan Trường (11)
Chương 251 - Đừng Vội Tan Trường (12)
Chương 252 - Đừng Vội Tan Trường (13)
Chương 253 - Đừng Vội Tan Trường (14)
Chương 254 - Đừng Vội Tan Trường (15)
Chương 255 - Đừng Vội Tan Trường (16)
Chương 256 - Đừng Vội Tan Trường (17)
Chương 257 - Đừng Vội Tan Trường (18)
Chương 258 - Đừng Vội Tan Trường (19)
Chương 259 - Đừng Vội Tan Trường (20)
Chương 260 - Đừng Vội Tan Trường (21)
Chương 261 - Đừng Vội Tan Trường (22)
Chương 262 - Đừng Vội Tan Trường (23)
Chương 263 - Đừng Vội Tan Trường (24)
Chương 264 - Đừng Vội Tan Trường (25)
Chương 265 - Đừng Vội Tan Trường (26)
Chương 266 - Đừng Vội Tan Trường (27)
Chương 267 - Đừng Vội Tan Trường (28)
Chương 268 - Đừng Vội Tan Trường (29)
Chương 269 - Đừng Vội Tan Trường (30)
Chương 270 - Đừng Vội Tan Trường (31)
Chương 271 - Đừng Vội Tan Trường (32)
Chương 272 - Đừng Vội Tan Trường (33)
Chương 273 - Đừng Vội Tan Trường (34)
Chương 274 - Đừng Vội Tan Trường (35)
Chương 275 - Đừng Vội Tan Học (36)
Chương 276 - Đừng Vội Tan Trường (37)
Chương 277 - Đừng Vội Tan Trường (38)
Chương 278 - Đừng Vội Tan Trường (39 - Hoàn)
Chương 279 - Quần Hạ Chi Thần* (1)
Chương 280 - Quần Hạ Chi Thần (2)
Chương 281 - Quần Hạ Chi Thần (3)
Chương 282 - Quần Hạ Chi Thần (4)
Chương 283 - Quần Hạ Chi Thần (5)
Chương 284 - Quần Hạ Chi Thần (6)
Chương 285 - Quần Hạ Chi Thần (7)
Chương 286 - Quần Hạ Chi Thần (8)
Chương 287 - Quần Hạ Chi Thần (9)
Chương 288 - Quần Hạ Chi Thần (10)
Chương 289 - Quần Hạ Chi Thần (11)
Chương 290 - Quần Hạ Chi Thần (12)
Chương 291 - Quần Hạ Chi Thần (13)
Chương 292 - Quần Hạ Chi Thần (14)
Chương 293 - Quần Hạ Chi Thần (15)
Chương 294 - Quần Hạ Chi Thần (16)
Chương 295 - Quần Hạ Chi Thần (17)
Chương 296 - Quần Hạ Chi Thần (18)
Chương 297 - Quần Hạ Chi Thần (19)
Chương 298 - Quần Hạ Chi Thần (20)
Chương 299 - Quần Hạ Chi Thần (21)
Chương 300 - Quần Hạ Chi Thần (22)
Chương 301 - Quần Hạ Chi Thần (23)
Chương 302 - Quần Hạ Chi Thần (24)
Chương 303 - Quần Hạ Chi Thần (25)
Chương 304 - Quần Hạ Chi Thần (26)
Chương 305 - Quần Hạ Chi Thần (27)
Chương 306 - Quần Hạ Chi Thần (28)
Chương 307 - Quần Hạ Chi Thần (29)
Chương 308 - Quần Hạ Chi Thần (30)
Chương 309 - Quần Hạ Chi Thần (31)
Chương 310 - Quần Hạ Chi Thần (32)
Chương 311 - Quần Hạ Chi Thần (33)
Chương 312 - Quần Hạ Chi Thần (34)
Chương 313 - Quần Hạ Chi Thần (35)
Chương 314 - Quần Hạ Chi Thần (36)
Chương 315 - Quần Hạ Chi Thần (37)
Chương 316 - Quần Hạ Chi Thần (38)
Chương 317 - Quần Hạ Chi Thần (39)
Chương 318 - Quần Hạ Chi Thần (40)
Chương 319 - Quần Hạ Chi Thần (41)
Chương 320 - Quần Hạ Chi Thần (42)
Chương 321 - Ngoại Truyện Diêu Dạ (43)
Chương 322 - Ngoại truyện Diêu Dạ (44)
Chương 323 - Ngoại Truyện Diêu Dạ (45 - Hoàn)
Chương 324 - Vinh Quang Sau Cuối (1)
Chương 325 - Vinh Quang Sau Cuối (2)
Chương 326 - Vinh Quang Sau Cuối (3)
Chương 327 - Vinh Quang Sau Cuối (4)
Chương 328 - Vinh Quang Sau Cuối (5)
Chương 329 - Vinh Quang Sau Cuối (6)
Chương 330 - Vinh Quang Sau Cuối (7)
Chương 331 - Vinh Quang Sau Cuối (8)
Chương 332 - Vinh Quang Sau Cuối (9)
Chương 333 - Vinh Quang Sau Cuối (10)
Chương 334 - Vinh Quang Sau Cuối (11)
Chương 335 - Vinh Quang Sau Cuối (12)
Chương 336 - Vinh Quang Sau Cuối (13)
Chương 337 - Vinh Quang Sau Cuối (14)
Chương 338 - Vinh Quang Sau Cuối (15)
Chương 339 - Vinh Quang Sau Cuối (16)
Chương 340 - Vinh Quang Sau Cuối (17)
Chương 341 - Vinh Quang Sau Cuối (18)
Chương 342 - Vinh Quang Sau Cuối (19)
Chương 343 - Vinh Quang Sau Cuối (20)
Chương 344 - Vinh Quang Sau Cuối (21)
Chương 345 - Vinh Quang Sau Cuối (22)
Chương 346 - Vinh Quang Sau Cuối (23)
Chương 347 - Vinh Quang Sau Cuối (24)
Chương 348 - Vinh Quang Sau Cuối (25)
Chương 349 - Vinh Quang Sau Cuối (26)
Chương 350 - Vinh Quang Sau Cuối (27)
Chương 351 - Vinh Quang Sau Cuối (28)
Chương 352 - Vinh Quang Sau Cuối (29)
Chương 353 - Vinh Quang Sau Cuối (30)
Chương 354 - Vinh Quang Sau Cuối (31)
Chương 355 - Vinh Quang Sau Cuối (32)
Chương 356 - Vinh Quang Sau Cuối (33)
Chương 357 - Vinh Quang Sau Cuối (34)
Chương 358 - Vinh Quang Sau Cuối (35 - Hoàn)
Chương 359 - Phúc Bảo Trời Giáng (1)
Chương 360 - Phúc Bảo Trời Giáng (2)
Chương 361 - Phúc Bảo Trời Giáng (3)
Chương 362 - Phúc Bảo Trời Giáng (4)
Chương 363 - Phúc Bảo Trời Giáng (5)
Chương 364 - Phúc Bảo Trời Giáng (6)
Chương 365 - Phúc Bảo Trời Giáng (7)
Chương 366 - Phúc Bảo Trời Giáng (8)
Chương 367 - Phúc Bảo Trời Giáng (9)
Chương 368 - Phúc Bảo Trời Giáng (10)
Chương 369 - Phúc Bảo Trời Giáng (11)
Chương 370 - Phúc Bảo Trời Giáng (12)
Chương 371 - Phúc Bảo Trời Giáng (13)
Chương 372 - Phúc Bảo Trời Giáng (14)
Chương 373 - Phúc Bảo Trời Giáng (15)
Chương 374 - Phúc Bảo Trời Giáng (16)
Chương 375 - Phúc Bảo Trời Giáng (17)
Chương 376 - Phúc Bảo Trời Giáng (18)
Chương 377 - Phúc Bảo Trời Giáng (19)
Chương 378 - Phúc Bảo Trời Giáng (20)
Chương 379 - Phúc Bảo Trời Giáng (21)
Chương 380 - Phúc Bảo Trời Giáng (22)
Chương 382 - Phúc Bảo Trời Giáng (24)
Chương 383 - Phúc Bảo Trời Giáng (25)
Chương 384 - Phúc Bảo Trời Giáng (26)
Chương 385 - Phúc Bảo Trời Giáng (27)
Chương 386 - Phúc Bảo Trời Giáng (28)
Chương 387 - Phúc Bảo Trời Giáng (29)
Chương 388 - Phúc Bảo Trời Giáng (30)
Chương 389 - Phúc Bảo Trời Giáng (31)
Chương 390 - Phúc Bảo Trời Giáng (32)
Chương 391 - Phúc Bảo Trời Giáng (33)
Chương 392 - Phúc Bảo Trời Giáng (34)
Chương 393 - Phúc Bảo Trời Giáng (35)
Chương 394 - Phúc Bảo Trời Giáng (36)
Chương 395 - Phúc Bảo Trời Giáng (37)
Chương 396 - Phúc Bảo Trời Giáng (38)
Chương 397 - Phúc Bảo Trời Giáng (39 - Hoàn)
Chương 398 - Vô Thượng Tiên Đồ (1)
Chương 399 - Vô Thượng Tiên Đồ (2)

Chương 381 - Phúc Bảo Trời Giáng (23)

3.8K 423 16
By camtutiendo_

Edit: Sa - Shadowysady
====================

Triệu gia bị những biến cố này dọa sợ chết khiếp, im thin thít không dám lên tiếng nào, còn lẩn vào 1 góc hẻo lánh trong phòng khách nằm im.

Tang Mộng muốn xoay người, lại phát hiện tay chân ả không biết đã bị thứ gì tróic hặt.

Cô ta không nhìn thấy được, chỉ có thể dựa vào cảm xúc lạnh băng trên cổ tay truyền đến mà nhận biết.

Rốt cuộc là thứ gì.........

Thân thể Tang Mộng đột ngột bị kéo mạnh, dán chặt vào lan can cầu thang đã bị phá hủy.

Lúc này không chỉ là cổ tay hay cổ chân, mà toàn bộ thân thể ả đều có cảm giác bị trói buộc lạnh lẽo kia.

Tang Mộng càng giãy giụa, thứ đang trói buộc trên người ả lại càng siết chặt lại.

Chỗ cổ tay đã bị cứa chảy máu, máu tươi nhỏ xuống nền đất, tỏa ra thành từng đóa hoa huyết sắc.

"Sơ Tranh!"

Tang Mộng tức điên gầm lên.

"Hử?" Cô gái đang đứng phía dưới ngước mắt lên, ngoài nghiêm túc thì cũng chỉ có nghiêm túc nhìn lại ả: "Làm sao?"

Đánh lại một cái cũng không được cơ à.

Nỗi cô đơn của kẻ vô địch thiên hạ ai có thể hiểu cho bổn cô nương a.

Haizz.

Tang Mộng đối đầu với ánh mắt lãnh đạm thản nhiên của Sơ Tranh, lửa giận từ từ bốc lên tận đỉnh đầu.

Làm sao!?

Cô ta thế mà hỏi mình làm sao là làm cái gì.

"Rốt cuộc mày là ai?"

Đã mất đi đôi cánh thiên thần, làm sao còn có thể lợi hại như vậy.

Không thể.

Cô ta là ai......

"Không phải mày vừa gọi tên tao đó thôi, sao dễ quên thế?"

"Bệnh đấy, cần phải chữa đi." Sơ Tranh dừng lại một chút: "Triệu gia, ông nói xem có đúng không?"

Triệu gia đột nhiên bị điểm danh, đối diện với ánh mắt nữ sinh này quét tới, cả người hắn ta đều rét lạnh rung rẩy, hàn khí từ lòng bàn chân nháy mắt đã xộc thẳng lên trán.

Hắn đến cùng là đã chọc phải người thế nào!

Sống quá nửa đời người rồi, hạng người gì mà Triệu gia còn chưa từng gặp qua.

Cho dù là kiểu người có năng lực không bình thường như Tang Mộng, lão ta cũng chưa từng có cảm giác như lúc này.

Phảng phất như lão không còn ở nơi trần thế, mà sắp rơi vào Địa Ngục vô hạn, chuẩn bị hành quyết.

Triệu gia không biết Sơ Tranh đột nhiên hỏi mình làm gì, nhưng lão nhìn qua Tang Mộng, lại nhìn sang Sơ Tranh, hai chân như muốn nhũn ra đến nơi, lão phải chật vật vịn vào bên cạnh nhưng vẫn không dám lên tiếng.

Sơ Tranh cũng không thèm để ý, cô giẫm lên mặt đất bừa bộn, đi sang chỗ Sở Vụ bên kia.

Không biết cô móc đâu ra một chiếc khăn, buộc quay đầu che mắt của Sở Vụ lại.

"Sơ Tranh..........."

"Đừng sợ, không sao cả."

Sở Vụ cảm giác đượ giữa mi tâm đột nhiên ấm nóng, tiếp theo trong tai đều là tiếng âm nhạc tràn ngập, cuối cùng hắn không nghe thấy thanh âm gì khác nữa.

"Triệu gia, tôi cho ông một cơ hội." Sơ Tranh đến bên cạnh ghế sô pha, ôm lấy Sở Vụ, không cho hắn nhìn, cũng không cho hắn nghe.

"..............."

"Chặt cánh của ả ta xuống cho tôi." Sơ Tranh tiếp lời: "Chuyện hôm nay, coi như xong."

"Cánh........ Cánh?" Giọng nói Triệu gia run rẩy.

Chỗ nào mà có cánh với cả cánh gì?!

Tang Mộng kinh hoảng gào lên, giọng nói cũng đã hoàn toàn biến đổi: "Sơ Tranh, mày dám!"

"Sao mà không dám, mày cũng dám chém tao đấy thôi, đương nhiên tao phải đáp lễ lại chu đáo rồi." Làm người phải biết phép tắc biết chưa.

Có cho có nhận là đức tính truyền thống tốt đẹp.

Hôm nay bổn cô nương cũng cố gắng làm người tốt quá nè!

【......】Vái ngả nón xin chị gái nhỏ bỏ qua cho khái niệm người tốt điiiiiii.

"Sơ Tranh, mày......... ưm ưm ưm........."

Tang Mộng bỗng nhiên không thể nói chuyện được nữa, trong cổ họng chỉ còn có thể phát ra âm thanh hổn hển phẫn nộ.

"Quá ồn."

Cánh Tang Mộng không hiện ra.

Triệu gia lại không thể nhìn thấy.

Nhưng rất nhanh hắn đã nhìn thấy một đôi cánh màu đen hiện ra.

Lông vũ màu đen bao trùm trên bề mặt sải cánh, mềm mại bóng loáng.

Nếu nhìn chăm chú vào đôi cánh kia, dường như ai cũng có thể trông thấy sự hắc ám thẳm sâu trong nội tâm chính mình.

Từ không trung có một cây rìu bay tới, nện thẳng xuống trước mặt Triệu gia.

Triệu gia bừng tỉnh, thân thể lui về sau, hai chân mềm nhũn ngã thẳng xuống đất.

Cây rìu này vốn hắn cất giữ ở tầng trên cơ mà........

"Tôi cho ông nửa giờ, nếu ông không động thủ, vậy thì tôi đành phải ra tay bắt đầu từ ông."

Triệu gia run như cầy sấy.

Hắn nhìn cây rìu cắm trên mặt đất, đến nửa ngày cũng không dám cầm lên.

Thời gian bất tri bất giác đã trôi qua 5 phút.

"Ông còn 25 phút."

"20 phút."

Sơ Tranh lạnh lùng báo giờ, Triệu gia luống cuống, hắn cầm lấy rìu, run rẩy đứng lên.

"Ưm ưm........."

Tang Mộng gắng gượng dùng ánh mắt uy hiếp Triệu gia.

Thế nhưng Triệu gia lại cảm thấy ánh mắt của Tang Mộng còn lâu mới đáng sợ như của Sơ Tranh.

Thậm chí còn không cần tiếp xúc với ánh mắt của Sơ Tranh, chỉ cần cô vẻn vẹn liếc nhìn một cái, lão đã cảm thấy hàn ý xộc vào tận cốt tủy.

Cô gái kia như đứng trên đỉnh cao Vương giả lạnh lẽo, băng tuyết khắp trời cũng không thể che lấp được khí tức ngạo thế quần hùng, lạnh lùng với vạn vật của cô.

-

Phòng khách hỗn loạn, đôi cánh màu đen vẫn còn dính máu bị đặt giữa phòng.

Triệu gia còn đang cầm cây rìu dính đầy máu tươi, suy yếu tựa vào góc tường, chỗ nào còn thấy được nửa phần khí phách hung hăng lúc trước.

Tang Mộng vẫn bị trói trên lan can cầu thang, sắc mặt ả trắng bệch như tờ giấy, oán độc căm hận dồn cả vào ánh mắt nhìn chằm chằm Sơ Tranh.

Nếu ánh mắt có thực thể, đoán chừng Sơ Tranh lúc này bị đâm thành cái rổ luôn rồi.

Tang Mộng mất đi đôi cánh, ánh sáng trong phòng khách đã khôi phục lại bình thường.

Sơ Tranh bình tĩnh lấy điện thoại ra gọi cho Lý Dân Hàng.

"Lần trước tôi có bảo ông đi tìm người, đã tìm được chưa?"

"Tìm..... tìm được rồi." Lý Dân Hàng bên kia kinh ngạc hỏi lại: "Bà chủ, sao cô lại muốn tìm loại người này làm gì, bệnh viện chúng ta luôn làm ăn đứng đắn nhé."

Sơ Tranh không trả lời Lý Dân Hàng mà chỉ đưa cho hắn một địa chỉ, bảo hắn đem mấy người kia đến đây.

Người Lý Dân Hàng tìm được rất nhanh đã đến nơi, đối phương vừa trông thấy Tang Mộng cùng đôi cánh trên mặt đất đã gắt gao hút khí.

Chấn kinh xong, bọn họ chỉ còn lại sự kích động không thôi.

Triệu gia không biết những người này là ai, nhưng nhìn trang phục của bọn hắn thì có vẻ là người trong phòng nghiên cứu nào đó......

Sơ Tranh đỡ Sở Vụ đứng dậy, lúc đi qua Triệu gia, cô lạnh nhạt quẳng lại một câu: "Biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói chứ."

"Biết....... Đã biết."

Triệu gia nhìn theo hướng Sơ Tranh mang Sở Vụ rời đi.

Tiếng nói của cô chậm rãi truyền đến tai hắn: "Cẩn thận bậc thang."

Một cô gái hung ác như vậy, thế nhưng lại ân cần chu đáo nhắc nhở cho người khác...............

Triệu gia hồi tưởng lại, từ đầu đến cuối, cô đều chiếu cố đến Sở Vụ từng ly từng tí.

Điều này với khí chất của cô dường như hoàn toàn không ăn nhập.

Cứ như một sát thủ giết người như ngóe, lại đột nhiên tỏ ra nhu tình với một con thú nhỏ vậy.

-

Thẳng đến tận khi đã lên xe rời đi, Sơ Tranh mới gỡ xuống khăn lụa bịt mắt Sở Vụ, còn hôn hắn như muốn trấn an một lúc lâu.

"Có sợ không?"

"..........."

Hắn không nhìn thấy, không nghe thấy bất cứ thứ gì thì bị dọa sợ thế nào được?

"Em làm gì bọn chúng rồi?" Đáy lòng Sở Vụ ẩn ẩn có dự cảm không tốt.

Luôn có cảm giác như chuyện phát sinh vừa nãy cũng đâu có đơn giản.

"Chẳng làm gì." Ngữ khí Sơ Tranh vẫn hoàn toàn bình tĩnh như cũ: "Về nhà thôi."

Về nhà sờ mèo!

Hai chữ ' về nhà ', làm trái tim Sở Vụ đập hụt mất nửa nhịp.

Cô cảm thấy nơi đó là nhà sao?

Sở Vụ gắng gượng thu liễm lại sự rung động trong tâm can, vẫn muốn hỏi tiếp: "Bọn hắn.........."

Sơ Tranh đè ép Sở Vụ xuống, bá đạo chặn miệng hắn lại.

Yên tĩnh một chút không tốt sao?

Hỏi nhiều như vậy làm gì chứ.

Cô phải giải thích sẽ rất mệt mỏi.

Hù đến anh thì phải làm sao bây giờ?

Bổn cô nương còn muốn làm người tốt đấy!

Sơ Tranh cạy mở răng môi hắn ra, cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại rồi nhẹ nhàng liếm mút.

Mang tai Sở Vụ nóng bừng lên, hắn bị cô hôn đến thiếu dưỡng khí, muốn hỏi nhưng cũng không thể hỏi, chỉ có thể dần dần chìm đắm.

Trong đầu hắn chỉ còn lại nụ hôn của thiếu nữ như gần như xa.

Thân thể hắn như rơi vào đám mây mềm mại, cảm giác chìm đắm nhưng lâng lâng, làm hắn không nhìn được phát ra một tiếng rên khe khẽ.

Tiếng rên kia phần nào làm Sở Vụ thanh tỉnh trở lại, ảo nảo bối rối.

"Dễ chịu thì kêu." Sơ Tranh cắn cắn cánh môi của hắn, nghiêm túc nói: "Đừng kìm nén."

"............"

Trong đầu Sở Vụ ' Oành ' một tiếng nổ tung.

Trên gương mặt trắng nõn giờ như nhiễm lên ráng chiều ửng đỏ, mỹ lệ đến mức khiến ai nhìn thấy cũng không thể rời mắt. Đáy mắt hắn là một mảnh mê muội, giữa hai đầu lông mày thanh lãnh cũng phảng phất lộ ra thần sắc dụ hoặc yêu dã.

Khí chất thanh lãnh cùng yêu dã vô cùng trái ngược nhau nhưng lại hòa trộn cực kỳ hoàn hảo, không hề có vẻ gì gượng ép, ngược lại còn khiến Sở Vụ càng thêm ngon miệng đến động lòng người.

=============

#Sha: 
Ngon miệng à...... 
Cắn với...... 
 ⁄(⁄ ⁄ ⁄ω⁄ ⁄ ⁄)⁄

Continue Reading

You'll Also Like

82.7K 5.5K 75
Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôi Tựa Hán Việt: Tan tầm tới ta văn phòng Tác giả: An Thứ Cam Nhi Nhân vật chính: Giang Thự x Quý Liên Tinh Thể...
232K 9.9K 77
Tác giả: Bao Bao Tử Thể loại: Ngôn tình, Mạt thế, Dị năng, Sinh con, Cường Cường, 1v1.
25.9K 1.8K 200
Linh Quỳnh vì kiếm chút thu nhập, vào trò chơi thể nghiệm sự hố, mệt đến chết đi sống lại cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, dự định làm xong một l...
24.6K 1.7K 200
Linh Quỳnh vì kiếm chút thu nhập, vào trò chơi thể nghiệm sự hố, mệt đến chết đi sống lại cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, dự định làm xong một l...