[Quyển 2][Edit] Xuyên nhanh:...

By camtutiendo_

989K 106K 6.5K

[Tên sách] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy đi! [Tác giả] : Mặc Linh Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài... More

Chương 200 - Vương Gia Vạn Phúc (30)
Chương 201 - Vương Gia Vạn Phúc (31)
Chương 202 - Vương Gia Vạn Phúc (32)
Chương 203 - Vương Gia Vạn Phúc ( 33 - Hoàn)
Chương 204 - Vương Giả Trở Về (1)
Chương 205 - Vương Giả Trở Về (2)
Chương 206 - Vương Giả Trở Về (3)
Chương 207 - Vương Giả Trở Về (4)
Chương 208 - Vương Giả Trở Về (5)
Chương 209 - Vương Giả Trở Về (6)
Chương 210 - Vương Giả Trở Về (7)
Chương 211 - Vương Giả Trở Về (8)
Chương 212 - Vương Giả Trở Về (9)
Chương 213 - Vương Giả Trở Về (10)
Chương 214 - Vương Giả Trở Về (11)
Chương 215 - Vương Giả Trở Về (12)
Chương 216 - Vương Giả Trở Về (13)
Chương 217 - Vương Giả Trở Về(14)
Chương 218 - Vương Giả Trở Về (15)
Chương 219 - Vương Giả Trở Về (16)
Chương 220 - Vương Giả Trở Về (17)
Chương 221 - Vương Giả Trở Về (18)
Chương 222 - Vương Giả Trở Về (19)
Chương 223 - Vương Giả Trở Về (20)
Chương 224 - Vương Giả Trở Về (21)
Chương 225 - Vương Giả Trở Về (22)
Chương 226 - Vương Giả Trở Về (23)
Chương 227 - Vương Giả Trở Về (24)
Chương 228 - Vương Giả Trở Về (25)
Chương 229 - Vương Giả Trở Về (26)
Chương 230 - Vương Giả Trở Về (27)
Chương 231 - Vương Giả Trở Về (28)
Chương 232 - Vương Giả Trở Về (29)
Chương 233 - Vương Giả Trở Về (30)
Chương 234 - Vương Giả Trở Về (31)
Chương 235 - Vương Giả Trở Về (32)
Chương 236 - Vương Giả Trở Về (33)
Chương 237 - Vương Giả Trở Về (34)
Chương 238 - Vương Giả Trở Về (35)
Chương 239 - Vương Giả Trở Về (36 - Hoàn)
Chương 240 - Đừng Vội Tan Trường (1)*
Chương 241 - Đừng Vội Tan Trường (2)
Chương 242 - Đừng Vội Tan Trường (3)
Chương 243 - Đừng Vội Tan Trường (4)
Chương 244 - Đừng Vội Tan Trường (5)
Chương 245 - Đừng Vội Tan Trường (6)
Chương 246 - Đừng Vội Tan Trường (7)
Chương 247 - Đừng Vội Tan Trường (8)
Chương 248 - Đừng Vội Tan Trường (9)
Chương 249 - Đừng Vội Tan Trường (10)
Chương 250 - Đừng Vội Tan Trường (11)
Chương 251 - Đừng Vội Tan Trường (12)
Chương 252 - Đừng Vội Tan Trường (13)
Chương 253 - Đừng Vội Tan Trường (14)
Chương 254 - Đừng Vội Tan Trường (15)
Chương 255 - Đừng Vội Tan Trường (16)
Chương 256 - Đừng Vội Tan Trường (17)
Chương 257 - Đừng Vội Tan Trường (18)
Chương 258 - Đừng Vội Tan Trường (19)
Chương 259 - Đừng Vội Tan Trường (20)
Chương 260 - Đừng Vội Tan Trường (21)
Chương 261 - Đừng Vội Tan Trường (22)
Chương 262 - Đừng Vội Tan Trường (23)
Chương 263 - Đừng Vội Tan Trường (24)
Chương 264 - Đừng Vội Tan Trường (25)
Chương 265 - Đừng Vội Tan Trường (26)
Chương 266 - Đừng Vội Tan Trường (27)
Chương 267 - Đừng Vội Tan Trường (28)
Chương 268 - Đừng Vội Tan Trường (29)
Chương 269 - Đừng Vội Tan Trường (30)
Chương 270 - Đừng Vội Tan Trường (31)
Chương 271 - Đừng Vội Tan Trường (32)
Chương 272 - Đừng Vội Tan Trường (33)
Chương 273 - Đừng Vội Tan Trường (34)
Chương 274 - Đừng Vội Tan Trường (35)
Chương 275 - Đừng Vội Tan Học (36)
Chương 276 - Đừng Vội Tan Trường (37)
Chương 277 - Đừng Vội Tan Trường (38)
Chương 278 - Đừng Vội Tan Trường (39 - Hoàn)
Chương 279 - Quần Hạ Chi Thần* (1)
Chương 280 - Quần Hạ Chi Thần (2)
Chương 281 - Quần Hạ Chi Thần (3)
Chương 282 - Quần Hạ Chi Thần (4)
Chương 283 - Quần Hạ Chi Thần (5)
Chương 284 - Quần Hạ Chi Thần (6)
Chương 285 - Quần Hạ Chi Thần (7)
Chương 286 - Quần Hạ Chi Thần (8)
Chương 287 - Quần Hạ Chi Thần (9)
Chương 288 - Quần Hạ Chi Thần (10)
Chương 289 - Quần Hạ Chi Thần (11)
Chương 290 - Quần Hạ Chi Thần (12)
Chương 291 - Quần Hạ Chi Thần (13)
Chương 292 - Quần Hạ Chi Thần (14)
Chương 293 - Quần Hạ Chi Thần (15)
Chương 294 - Quần Hạ Chi Thần (16)
Chương 295 - Quần Hạ Chi Thần (17)
Chương 296 - Quần Hạ Chi Thần (18)
Chương 297 - Quần Hạ Chi Thần (19)
Chương 298 - Quần Hạ Chi Thần (20)
Chương 299 - Quần Hạ Chi Thần (21)
Chương 300 - Quần Hạ Chi Thần (22)
Chương 301 - Quần Hạ Chi Thần (23)
Chương 302 - Quần Hạ Chi Thần (24)
Chương 303 - Quần Hạ Chi Thần (25)
Chương 304 - Quần Hạ Chi Thần (26)
Chương 305 - Quần Hạ Chi Thần (27)
Chương 306 - Quần Hạ Chi Thần (28)
Chương 307 - Quần Hạ Chi Thần (29)
Chương 308 - Quần Hạ Chi Thần (30)
Chương 309 - Quần Hạ Chi Thần (31)
Chương 310 - Quần Hạ Chi Thần (32)
Chương 311 - Quần Hạ Chi Thần (33)
Chương 312 - Quần Hạ Chi Thần (34)
Chương 313 - Quần Hạ Chi Thần (35)
Chương 314 - Quần Hạ Chi Thần (36)
Chương 315 - Quần Hạ Chi Thần (37)
Chương 316 - Quần Hạ Chi Thần (38)
Chương 318 - Quần Hạ Chi Thần (40)
Chương 319 - Quần Hạ Chi Thần (41)
Chương 320 - Quần Hạ Chi Thần (42)
Chương 321 - Ngoại Truyện Diêu Dạ (43)
Chương 322 - Ngoại truyện Diêu Dạ (44)
Chương 323 - Ngoại Truyện Diêu Dạ (45 - Hoàn)
Chương 324 - Vinh Quang Sau Cuối (1)
Chương 325 - Vinh Quang Sau Cuối (2)
Chương 326 - Vinh Quang Sau Cuối (3)
Chương 327 - Vinh Quang Sau Cuối (4)
Chương 328 - Vinh Quang Sau Cuối (5)
Chương 329 - Vinh Quang Sau Cuối (6)
Chương 330 - Vinh Quang Sau Cuối (7)
Chương 331 - Vinh Quang Sau Cuối (8)
Chương 332 - Vinh Quang Sau Cuối (9)
Chương 333 - Vinh Quang Sau Cuối (10)
Chương 334 - Vinh Quang Sau Cuối (11)
Chương 335 - Vinh Quang Sau Cuối (12)
Chương 336 - Vinh Quang Sau Cuối (13)
Chương 337 - Vinh Quang Sau Cuối (14)
Chương 338 - Vinh Quang Sau Cuối (15)
Chương 339 - Vinh Quang Sau Cuối (16)
Chương 340 - Vinh Quang Sau Cuối (17)
Chương 341 - Vinh Quang Sau Cuối (18)
Chương 342 - Vinh Quang Sau Cuối (19)
Chương 343 - Vinh Quang Sau Cuối (20)
Chương 344 - Vinh Quang Sau Cuối (21)
Chương 345 - Vinh Quang Sau Cuối (22)
Chương 346 - Vinh Quang Sau Cuối (23)
Chương 347 - Vinh Quang Sau Cuối (24)
Chương 348 - Vinh Quang Sau Cuối (25)
Chương 349 - Vinh Quang Sau Cuối (26)
Chương 350 - Vinh Quang Sau Cuối (27)
Chương 351 - Vinh Quang Sau Cuối (28)
Chương 352 - Vinh Quang Sau Cuối (29)
Chương 353 - Vinh Quang Sau Cuối (30)
Chương 354 - Vinh Quang Sau Cuối (31)
Chương 355 - Vinh Quang Sau Cuối (32)
Chương 356 - Vinh Quang Sau Cuối (33)
Chương 357 - Vinh Quang Sau Cuối (34)
Chương 358 - Vinh Quang Sau Cuối (35 - Hoàn)
Chương 359 - Phúc Bảo Trời Giáng (1)
Chương 360 - Phúc Bảo Trời Giáng (2)
Chương 361 - Phúc Bảo Trời Giáng (3)
Chương 362 - Phúc Bảo Trời Giáng (4)
Chương 363 - Phúc Bảo Trời Giáng (5)
Chương 364 - Phúc Bảo Trời Giáng (6)
Chương 365 - Phúc Bảo Trời Giáng (7)
Chương 366 - Phúc Bảo Trời Giáng (8)
Chương 367 - Phúc Bảo Trời Giáng (9)
Chương 368 - Phúc Bảo Trời Giáng (10)
Chương 369 - Phúc Bảo Trời Giáng (11)
Chương 370 - Phúc Bảo Trời Giáng (12)
Chương 371 - Phúc Bảo Trời Giáng (13)
Chương 372 - Phúc Bảo Trời Giáng (14)
Chương 373 - Phúc Bảo Trời Giáng (15)
Chương 374 - Phúc Bảo Trời Giáng (16)
Chương 375 - Phúc Bảo Trời Giáng (17)
Chương 376 - Phúc Bảo Trời Giáng (18)
Chương 377 - Phúc Bảo Trời Giáng (19)
Chương 378 - Phúc Bảo Trời Giáng (20)
Chương 379 - Phúc Bảo Trời Giáng (21)
Chương 380 - Phúc Bảo Trời Giáng (22)
Chương 381 - Phúc Bảo Trời Giáng (23)
Chương 382 - Phúc Bảo Trời Giáng (24)
Chương 383 - Phúc Bảo Trời Giáng (25)
Chương 384 - Phúc Bảo Trời Giáng (26)
Chương 385 - Phúc Bảo Trời Giáng (27)
Chương 386 - Phúc Bảo Trời Giáng (28)
Chương 387 - Phúc Bảo Trời Giáng (29)
Chương 388 - Phúc Bảo Trời Giáng (30)
Chương 389 - Phúc Bảo Trời Giáng (31)
Chương 390 - Phúc Bảo Trời Giáng (32)
Chương 391 - Phúc Bảo Trời Giáng (33)
Chương 392 - Phúc Bảo Trời Giáng (34)
Chương 393 - Phúc Bảo Trời Giáng (35)
Chương 394 - Phúc Bảo Trời Giáng (36)
Chương 395 - Phúc Bảo Trời Giáng (37)
Chương 396 - Phúc Bảo Trời Giáng (38)
Chương 397 - Phúc Bảo Trời Giáng (39 - Hoàn)
Chương 398 - Vô Thượng Tiên Đồ (1)
Chương 399 - Vô Thượng Tiên Đồ (2)

Chương 317 - Quần Hạ Chi Thần (39)

4.2K 473 15
By camtutiendo_

Editor: Ấu. - duahauahihi
Beta : Sa - Shadowysady
=====================

Tạ Xu tự tìm đường chết, kết quả là bị Sơ Tranh trói lại.

Ngang với ta à!

Vật nhỏ còn non còn xanh lắm!

"Đau!" Cổ tay Tạ Xu bị mài sát ra vết đỏ ửng, trên mặt hắn cũng còn mang theo chút ửng đỏ: "Thả ta ra."

"Không được."

Sơ Tranh mặt không cảm xúc cự tuyệt.

Sơ Tranh lót miếng vải lên cổ tay hắn, lần nữa buộc chắc lại.

"Nàng còn có ai?"

"Không có." Bản cô nương lỡ mồm, lỡ mồm, không được sao!

Sơ Tranh hôn hắn, Tạ Xu giận dỗi né tránh nụ hôn: "Nàng coi ta là cái gì? Là nam sủng nàng mua được sao?"

Sơ Tranh nghi hoặc hỏi lại: "Chả nhẽ không phải ta mua lại chàng?"

"........."

Đúng là hắn được nàng mua.

Ở trên chiếc thuyền kia, nếu như không có nàng thì kết cục bây giờ của hắn sẽ ra sao?

Hắn hẳn còn phải cảm ơn nàng, chứ có tư cách gì mà gây sự đây?

Thời điểm Trọng Tuyết Dạ Nguyệt sụp đổ, hắn đã không còn là tiểu thiếu gia cao cao tại thượng như trước nữa, chỉ còn là một tên phế vật không có cả nhà để trở về.

Tạ Xu rũ mi mắt xuống, cả người đều im lìm trở lại.

Sơ Tranh có hơi bực bội, cô không tìm được nguyên nhân bực bội là gì, đành phải quy hết lên đầu thẻ người tốt, chỉ biết hôn thẻ người tốt lặp đi lặp lại một lúc lâu.

Cảm xúc Tạ Xu đã sa sút trầm trọng.

Hắn chỉ muốn tìm được một tia cảm giác an toàn từ trên người cô.

Hắn không muốn mất cô như đã từng mất cả Trọng Tuyết Dạ Nguyệt.

Sơ Tranh không thích Tạ Xu như thế này, cô cởi trói cho hắn rồi kéo vào trong ngực.

Tạ Xu nhu thuận nằm trong lòng cô, tóc đen lòa xòa trước mặt hắn, Sơ Tranh bèn hất lọn tóc ra, đầu ngón tay ve vuốt trên gương mặt hắn: "Chàng ngoan ngoãn chút đi, sau này ta sẽ không trói chàng nữa."

Tạ Xu: "........"

Trọng điểm của họ là trói hay không trói sao?

Không đúng.........

Trước đó nàng còn định trói hắn nữa à?

"Ừ." Tạ Xu đáp ứng.

Mặ kệ nàng đã từng có hay không, chỉ cần hắn vẫn còn, đừng hòng kẻ nào mơ đến chuyện xuất hiện bên cạnh nàng.

Cho dù có chết, nàng cũng chỉ có thể là của hắn.

Tạ Xu dán vào ngực Sơ Tranh, lắng nghe tiếng tim đập của cô.

Trái tim của nàng chỉ có thể đập vì hắn.

Thật sự rất thích..... Rất thích nàng.

-

Gió tuyết bên ngoài càng lúc càng lớn, tốc độ lan tràn cũng nhanh như vũ bão.

Thẩm Kính Vân vẫn mang người đứng chờ ở bên ngoài, Sơ Tranh lén lútđi qua nghe họ nói chuyện.

Tạ Xu và Đông Uyên bây giờ đã là một thể, từng hành vi cử chỉ của hắn cũng khiến cho Đông Uyên lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Sơ Tranh nghe xong bèn tổng kết: Tạ Xu mà không vui, toàn bộ Đông Uyên cũng đều phải chôn cùng.

Lợi hại nha thẻ người tốt của ta.

Sơ Tranh cảm thấy rất tốt, cùng lắm thì xuống hạ giới thôi.

【........】Không thể yêu cầu quá cao với chị gái nhỏ, chị gái nhỏ không giật dây thẻ người tốt phá tanh bành Đông Uyên đã là khá lắm rồi, bình tĩnh nà, không thể nổi giận với chị gái nhỏ nà.

"Tạ công tử, nếu cứ tiếp tục thế này, toàn bộ Đông Uyên sẽ bị tuyết trắng bao trùm, xin hãy dừng lại."

Cả người Thẩm Kính Vân đều đã suy yếu đến mức sắp không thể nói ra tiếng rõ ràng được nữa.

"Thẩm gia chủ, Trọng Tuyết Dạ Nguyệt sụp đổ, Thẩm gia các ngươi cũng có phần, bây giờ ngươi có tư cách gì mà yêu cầu ta?" Tạ Xu vẫn mặc một thân y phục đỏ như lửa đứng trước mặt Thẩm Kính Vân, một người trắng như băng tuyết, một người thì rực rỡ như lửa đỏ.

"Tạ công tử, ta biết." Thẩm Kính Vân cười khổ: "Phụ thân ta đã qua đời, cho nên bây giờ ta sẽ thay phụ thân chuộc tội, cái mạng này, nếu Tạ công tử muốn, ta nguyện dâng lên cho Tạ công tử bồi tội."

"Ta muốn mạng của ngươi làm gì, có thể khôi phục lại Trọng Tuyết Dạ Nguyệt sao, có thể khiến cho tộc nhân của ta sống lại sao?"

Khóe miệng Tạ Xu mang theo nụ cười lạnh, chậm rãi nói từng câu từng chữ: "Đều không thể."

Thẩm Kính Vân nhìn nam tử trước mặt, đầu gối khẽ cong, chậm rãi quỳ sụp xuống.

Biểu cảm Tạ Xu khẽ biến, hắn lùi về phía sau.

"Tạ công tử, cho dù thế nào ta cũng đều thỉnh cầu công tử hãy dừng lại, đừng để toàn bộ sinh linh Đông Uyên đều trở thành Trọng Tuyết Dạ Nguyệt."

Tạ Xu trầm mặc nhìn Thẩm Kính Vân.

Giây lát sau.

Tạ Xu bỗng nhiên quay người rời đi.

-

Sơ Tranh tìm thấy Tạ Xu ở nơi cao nhất của phế tích, hắn ngồi ở biên giới nhìn về phương xa, rõ ràng là khuôn mặt diễm lệ đến cực hạn, bây giờ lại lộ ra vẻ cô đơn ai tịch.

Sơ Tranh ngồi xuống bên cạnh hắn.

"Không ai có thể ép buộc chàng, chàng muốn làm gì thì làm cái đấy." Sơ Tranh nắm chặt tay hắn: "Ta ở đây."

Tạ Xu vẫn nhìn về phía xa xăm, hắn lẩm bẩm nói: "Sơ Tranh, ta không dừng lại được."

Hắn không lợi hại như vậy.

Sức mạnh trong cơ thể này, hắn căn bản không thể khống chế được.

Sơ Tranh nắm lấy bả vai hắn, Tạ Xu thuận thế dựa vào cô.

"Phụ thân ta từng dạy ta phải yêu quý tất cả sinh mệnh, thế nhưng...."

Hắn mở tay ra.

"Bây giờ chính ta lại đi làm tổn thương những người vô tội khác."

Hắn bây giờ có khác gì Quân gia lúc trước đâu.

Bây giờ khi hắn nằm mơ không chỉ thấy tộc nhân đã chết, mà còn có những người bên ngoài, bọn họ vừa dữ tợn vừa sợ hãi nhìn chằm chằm vào hắn.

Tạ Xu lẩm bẩm: "Làm sao bây giờ, Sơ Tranh, nàng nói cho ta biết, ta nên làm gì bây giờ?"

Sơ Tranh vỗ lưng hắn: "Không sao."

Tạ Xu không thể khống chế năng lực, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều không thể đoán được.

Tạ thị nhất tộc bị hủy diệt, không ai biết sức mạnh mà vị Chân Thần kia lưu lại rốt cục phải khống chế ra sao nữa.

Mẫu thân của Tạ Xu có đôi lúc thần chí rõ ràng, nhưng bà ta cũng không biết.

Có đôi khi Tạ Xu sẽ ở cùng với mẫu thân, hai người nói chuyện chẳng liên quan gì đến nhau.

Sơ Tranh đứng ở đằng xa, đợi đến hết cả kiên nhẫn đi đi lại lại, còn bực chân đá mấy cục đá lăn trên mặt đất, thế nhưng cô vẫn đợi ở đó từ đầu đến cuối.

Tạ Xu ngước mắt lên là có thể trông thấy cô.

"Tiểu Xu của ta."

Tạ Xu thu lại tầm mắt, nắm chặt bàn tay đang run rẩy của Tạ mẫu.

Lúc này Tạ mẫu chắc là đang tỉnh táo, đôi mắt bà cực kỳ sáng ngời.

"Nương có lỗi với con, là lỗi của nương, nếu như ta không khăng khăng ở cùngmột chỗ với cha con, con sẽ không biến thành như bây giờ, là lỗi của nương."

Tạ Xu im lặng nắm chặt tay Tạ mẫu.

Tạ mẫu sờ đầu hắn, hối hận lẫn áy náy nói: "Là lỗi của nương, là lỗi của nương."

Bên kia, Sơ Tranh chẳng biết đã dừng bước lại từ lúc nào, cô đang nhìn sang bên này, lãnh ý giữa hai đầu lông mày ngày càng dày đặc.

Chỉ có ta mới có thể sờ đầu thẻ người tốt!

Nhưng mà bà ta là mẫu thân của thẻ người tốt...

Ngón tay Sơ Tranh bấu lấy y phục, vừa đi vừa siết chặt, vải đã đều bị nhăn nhúm cả lại, cô mới quay đầu sang nơi khác, coi như chưa nhìn thấy gì.

Tạ mẫu cũng chỉ tỉnh táo được một lúc, rất nhanh đã lại trở nên mơ mơ hồ hồ, bắt đầu nói mê sảng.

-

Sơ Tranh bảo đám người Phương Thăng đi vào rồi xây một căn nhà trong phế tích, dù sao thì Tạ Xu dường như cũng không có ý định rời đi, trước mắt cô chỉ có thể sắp xếp như vậy.

Trọng điểm là, cứ ở đây thì Vương Bát Đản cũng không có cách nào bắt cô phải phá sản.

Sơ Tranh lâu lắm rồi không sờ đến Thiên Cẩm Thử, lúc này lại ôm Thiên Cẩm Thử không chịu buông tay, đến Tạ Xu cũng không thèm ôm nữa.

Thiên Cẩm Thử: "......." Cứu giá a!!

Vô Địch vỗ cánh ở bên cạnh cười trên nỗi đau của người khác.

May là lông của nó không mềm. Ahihi.

Thẩm Diêu Dạ trở về chính là trong cái hoàn cảnh 'hội ngộ sau muôn vàn khó khăn' này.

Thẩm Kính Vân biết Tạ Xu không có cách nào khống chế sức mạnh nên đã lên đường quay về Thẩm gia.

Không biết là hắn muốn tranh thủ thời gian cuối cùng ở bên gia tộc của mình, hay là quay về nghĩ cách nào khác.

Thẩm Diêu Dạ bước nhanh tới, vừa mở miệng đã nói: "Quân cô nương, cô mau đem Tạ công tử rời khỏi nơi này đi."

"Vì sao?" Ta cảm thấy ở đây rất tốt.

"Tới hạ giới, có lẽ sẽ trì hoãn được tốc độ bao phủ của băng tuyết." Thẩm Diêu Dạ nói.

Đây là biện pháp mà hắn đã phải nghĩ lâu lắm mới ra.

Lúc Tạ Xu còn chưa trở lại Đông Uyên thì thời tiết cũng chỉ hơi lạnh.

Nhưng từ sau khi hắn trở về, băng tuyết liền dùng tốc độ nhanh nhất lan tràn ra khắp chốn.

Continue Reading

You'll Also Like

420K 35.7K 200
Tên Hán Việt: Mau xuyên công lược: Vai ác Boss độc nhất vô nhị định chế Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Khoa học viễn tưởng, Hệ thống, Son...
457K 23.1K 104
Tên gốc: 欲言难止 Tác giả: Mạch Hương Kê Ni Nguyên tác: Trường Bội Edit: Cấp Ngã Giang Sơn (Gin) Thể loại: ABO, gương vỡ lại lành, yêu thầm được đáp lại...
82.7K 5.5K 75
Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôi Tựa Hán Việt: Tan tầm tới ta văn phòng Tác giả: An Thứ Cam Nhi Nhân vật chính: Giang Thự x Quý Liên Tinh Thể...
906K 36.9K 109
Tác giả: Ngã Ái Cật Băng Bổng Tình trạng tác phẩm gốc: Hoàn thành (99 chương + 11 ngoại truyện) Tình trạng edit: Hoàn thành (28/04/2024) Thể loại: Na...