❤ Chương 89 ❤

1.6K 46 0
                                    

Chương 89

Lúc Lạc Khâu Bạch tỉnh lại, đầu một trận vựng huyễn, thuốc tê tựa hồ còn lưu lại trong tứ chi toàn thân.

Nơi này là kho hàng tối như mực, bốn phía không cửa sổ, hai tay hai chân bị trói, dựa vào trên ghế sa lông cũ nát, toàn thân cao thấp đều bị lục soát không còn một mảnh, chỉ còn lại tầng băng gạc còn quấn trên đùi.

Lạc Khâu Bạch nhìn chân, cố hết sức xê dịch, xương cốt hơi hơi đau đớn, hắn nhắm mắt lại ánh mắt súc duệ, lỗ tai lại linh mẫn bắt giữ hết thảy tin tức.

Kỳ thật hắn cũng không hoàn toàn trúng thuốc tê, bị tập kích trong nháy mắt hắn nghiêng cổ một chút, kim tiêm trạc đến xương cốt, hắn ngất một khắc liền khôi phục ý thức.

Hắn biết mình bị nhốt trong hành lý, không biết bị đưa đến cái tình trạng gì, dọc theo đường đi hắn gian nan phân biệt thanh âm, tính ra thời gian. Tại bãi đỗ xe gặp được tập kích là buổi sáng, trừ thời gian hắn ngất, hiện tại đại khái đã là tối ngày hôm sau.

Nghĩ đến đây, hắn mím môi, không biết hiện tại Kỳ Phong thế nào.

Lúc này đại môn “Cọt kẹt” một thanh âm vang lên, lộ ra một chút ánh sáng, một nam nhân cao lớn đi tới, bật đèn trong phòng lên, Lạc Khâu Bạch bị chói mắt một chút, lần thứ hai mở mắt thấy được Hàn Chiêu đứng trước mặt.

“A, nguyên lai là anh.” Lạc Khâu Bạch khàn khàn nói một câu, biểu tình trên mặt không có gì phập phồng.

Hàn Chiêu không nghĩ tới hắn còn bình tĩnh như vậy, hơi hơi nhíu mày, “Em có biết là tôi không?”

“Không biết, bất quá có thể đoán được.” Lạc Khâu Bạch nhắm mắt, chân tướng lập tức liền đoán được.

Vừa rồi nhìn thấy Hàn Chiêu trong nháy mắt nói không kinh hãi là giả, lần này bị bắt cóc, hắn nghĩ đến rất nhiều loại khả năng, vô luận là cừu gia của Kỳ Phong, hay fan cuồng…

Hắn không hoài nghi Hàn Chiêu, dù sao Hàn Chiêu là con riêng Kỳ gia, trước kia hận thấu xương Kỳ gia, hiện tại đối phó Kỳ gia tuyệt không kỳ quái, chẳng qua đã có động cơ, hắn lại không nghĩ Hàn Chiêu thật có thể làm được.

Nhưng vì sao anh ta bắt cóc mình? Nếu chỉ là vì đối phó Kỳ Phong, thuận tiện trả thù mình cho anh ta một bạt tai, bắt cóc hắn, này không khỏi cũng buồn cười quá.

“Kỳ lão gia cũng là anh bắt cóc đi?” Lạc Khâu Bạch áp chế phập phồng, mặt không đổi sắc.

Hàn Chiêu nở nụ cười, cũng không cùng hắn vòng quanh, “Không tồi, Khâu Bạch em quả nhiên thực thông minh, chẳng qua là thỉnh em đến ‘Làm khách’, em cũng đã đoán được nhiều như vậy.”

“Làm khách? Đây là đạo đãi khách của anh?” Lạc Khâu Bạch nhìn dây thừng trên tay, cười nhạo một tiếng, “Hàn đạo, tôi vốn nghĩ anh là người thông minh, không nghĩ tới anh cũng sẽ làm chuyện ngu xuẩn như thế, anh hiện tại nổi danh có tiền, đã lập tức bắt cóc hai người, không chỉ thân bại danh liệt còn muốn vào ngục giam.”

Hàn Chiêu bật cười một tiếng, “Kia thì thế nào? Dù sao tôi đã là người sắp chết, dùng cái mạng cuối cùng đổi Kỳ gia một nhà chết hết, thật sự rất đáng giá.”

Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh (Hoàn)Where stories live. Discover now