❤ Chương 37 ❤

3.7K 111 6
                                    

Chương 37

Đêm dài, hai người liều chết triền miên, giống như muốn đem nhiệt tình cả đời này tiêu hao trong đêm nay, đầu chạm đầu, tứ chi giao triền cùng một chỗ, thân thể thủy chung vẫn duy trì tư thế, ai cũng không nguyện ý rời đi ai.

Lạc Khâu Bạch sợ tay của Kỳ Phong bị thương, không cho y dùng lực, chính mình ghé vào trên người y, không ngừng đung đưa thân mình, hai đầu gối đều bị ma sát đau đớn, mồ hôi chảy xuống dưới, lướt qua miệng vết thương đã kết vảy, còn mang theo đau đớn rất nhỏ, huyệt khẩu bị chống đối cơ hồ mất đi trực giác, nhưng hắn vẫn luyến tiếc buông ra nam nhân ở trước mắt, cuối cùng mệt đến hư thoát, trực tiếp ghé vào ngực nam nhân, miệng tràn ra hừ thanh âm khàn khàn.

Kỳ Phong nghiêng người, đem mặt hắn ép xuống trên giường, ngạnh vật trong thân thể theo tư thế thay đổi, tại nơi bí chỗ xoay một vòng tròn, vừa lúc đánh vào nơi mẫn cảm nhất của Lạc Khâu Bạch.

Hắn ngắn ngủi bén nhọn kêu một tiếng, thân thể bị Kỳ Phong đặt xuống giường, bất đắc dĩ bắt lấy tay vịn trên giường bệnh, nửa quỳ ở trên giường, nhếch đùi lên, căn bản cố không làm mất thể diện, theo bản năng kêu tên Kỳ Phong, lại nghênh đón tiến công càng hung mãnh.

Chăn đơn lam sắc trên giường bị mồ hôi của hai người làm ướt đẫm, ướt sũng thành một đoàn, hai người tiết ra liền nghỉ ngơi, chờ đến sóng triều đi qua lại không biết là ai chủ động, lại một lần nữa lâm vào vực sâu, chờ đến khi bụng của Lạc Khâu Bạch giống như bị Kỳ Phong rót đầy, chướng bụng, nhiệt dịch phía sau dũng mãnh tiến ra, mặt trời ngoài cửa sổ đã hơi hơi sáng lên…

Lạc Khâu Bạch nằm ở trên người Kỳ Phong, mệt mỏi, huyệt khẩu phía dưới rất đau, hai chân mềm nhũn.

Điên cuồng X yêu như vậy, hắn chưa bao giờ nếm thử qua, lúc này nhớ tới có chút mất thể diện, thở hổn hển lắc đầu, “Không được… Muốn nghỉ ngơi trong chốc lát, đừng gây sức ép nữa nếu không sẽ chết mất.”

Kỳ Phong không nói chuyện, vươn ra hai tay cứng như thép ôm hắn vào trong ngực, ánh mắt thâm thúy của nam nhân mang theo ấm áp, trên mặt còn đỏ ửng, “… Câm miệng, không muốn ai X thì không cần nói.”

Biết rõ đã gây sức ép một đêm, còn cố ý phát ra thanh âm biếng nhác khàn khàn, rõ ràng muốn tiếp tục câu dẫn y.

Nóng nảy nói xong, lại bởi vì thanh âm của Lạc Khâu Bạch mà ngạnh vài phần, mà lúc này y cúi đầu, Lạc Khâu Bạch đã mệt đến nỗi ghé vào trên bả vai y ngủ, bộ dáng nghiêng đầu, hơi ngốc, nhưng mắt xếch khép kín lại phiếm một tầng đỏ tươi, nhiệt tình vui vẻ.

Kỳ Phong trong lòng vừa động, cúi đầu hôn hôn hắn.

Căn phòng an tĩnh cực kỳ, chỉ còn lại tiếng hít thở của nhau, hương vị quen thuộc của phù dung câu trong ngực làm người ta an tâm, Kỳ Phong cũng trầm mặc nhắm hai mắt lại.

Thời gian im ắng trôi qua, lúc hai người nặng nề lâm vào mộng đẹp, đột nhiên truyền đến tiếng di động.

Kỳ Phong cau mày xoay người, vùi đầu vùi vào trong chăn, không muốn dậy, Lạc Khâu Bạch nhu nhu ánh mắt, nhắm mắt lại, chờ ý thức được điện thoại di động của mình vang lên, cầm lên, cũng không thấy rõ dãy số.

Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh (Hoàn)Where stories live. Discover now