❤ Chương 60 ❤

4K 97 0
                                    

Chương 60

“Bây giờ, hoặc mỹ đức, hoặc được nhiều người biết đến, nhưng nếu bạn đem những thứ trên lên sân khấu, gió lốc tái khởi, tìm kiếm tài năng thâm tàng bất lộ! 《Nhạc Động Toàn Cầu》 hôm nay bắt đầu, âm nhạc có bạn mới phấn khích!”

Màn hình Led thật lớn hừng hực khí thế truyền phát tin về cuộc thi sáng tác ca khúc, giống như bộ phim được đầu tư lớn vậy, tuyên truyền sôi nổi náo nhiệt làm người ta đỏ mắt, hơn nữa truyền thông quốc nội bốn phía đưa tin, làm công ty giải trí Lưu Bạch được chú ý với cuộc thi được đầu tư lớn, chưa thi mà đã nóng, thậm chí buổi biểu diễn riêng ở hải ngoại cũng tăng vọt.

Hôm nay là ngày đầu tiên bắt đầu thi, buổi tối 8 giờ, biểu diễn bắt đầu cuộc thi, ca khúc dự thi đều không có ngoại lệ đều phải trải qua khảo hạch hơn hàng tỉ người, quyết định ai đi ai ở.

Để đảm bảo công bằng, tư liệu thí sinh đều giữ bí mật, chỉ đăng ca khúc để lắng nghe, trước vòng chung kết sẽ không công khai ảnh chụp của thí sinh, bảo trì âm nhạc thuần túy, không nhìn không đoán, chỉ nhờ vào lỗ tai của mình, tuyển ra người cảm nhận âm nhạc tốt nhất.

Hình thức mới mẻ, lần đầu tiên trong nước, cho tới nay chưa có công ty giải trí nào để quyền quyết định cho khán giả cả, hiện tại Lưu Bạch làm được, tự nhiên đưa tới vô số fan hâm mộ háo hức, ca khúc dự thi đêm nay cũng thành tiêu điểm của vạn chúng chú mục.

Bất quá cũng không có quan hệ gì với Lạc Khâu Bạch, hắn không để ý, cùng với cả ngày run sợ canh giữ ở trước máy tính, đếm trên đầu ngón tay số phiếu của mình, lo lắng mình có thể thua rất thảm không, còn không bằng dành thời gian ngủ nhiều, tĩnh dưỡng một chút thắt lưng hắn gần đây bị Kỳ Phong áp bức rất nhiều lần.

Sáng sớm hôm nay, Kỳ Phong vội vã về công ty, chờ đến khi Lạc Khâu Bạch mở to mắt, ngoài cửa sổ đã sáng, hắn ngáp một cái cũng cảm giác được ngực có một viên cầu gắt gao mà đè nặng, làm hắn hít thở không thông.

Hắn động thủ đi sờ “Viên cầu”, viên cầu động một cái, lăn một chút thiếu chút nữa ngã xuống, may mắn Lạc Khâu Bạch tay mắt lanh lẹ, nhanh chóng ôm lấy mới phát hiện là tiểu thằng nhóc nhà hắn.

Tiểu tử kia ngủ rất quen thuộc, thân thể đô đô chôn ở trong chăn, một cái tay nhỏ bé trảo áo ngủ trên người ba ba, khóe miệng chảy xuống nước miếng dính trên mặt, hiện tại thiếu chút nữa lăn xuống, vẫn cứ không tỉnh, tiếp tục ngủ.

“Uy, nhóc, con như thế nào từ trên giường chạy đến nơi đây?” Lạc Khâu Bạch dở khóc dở cười, nhéo tiểu mông một chút.

Tiểu tử kia tỉnh tỉnh mê mê mở to mắt, hí mắt thấy ba ba, tiếp ngáp một cái, một bộ chán ghét ba ba, quấy rầy con ngủ.

“Có phải đại điểu quái đem con nhét vào ổ chăn của ba?” Lạc Khâu Bạch nhướng mày, đem nhi tử ôm vào trong ngực, nhịn không được lầu bầu một câu, “Y cũng không sợ mình làm bị thương nhóc.”

Đoàn Đoàn xốc lên mí mắt, tựa hồ muốn hỏi ai là đại điểu quái, kết quả không đợi hoàn toàn mở mắt ra, trong lỗ mũi liền thổi ra nước mũi phao phao, tiếp hai mắt một bế lại ngủ.

Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh (Hoàn)Where stories live. Discover now