Chương 150: Ai là người hiểu pháp luật

3 1 0
                                    

"Ai nói em đần chứ, cùng lắm là người ngốc có phúc đần thôi."

Trong lòng Trần Hán Thăng yên lặng nói.

Lúc Thẩm Ấu Sở bày ra ý nghĩ muốn bỏ cuộc, liên lạc với Trần Hán Thăng nhanh nhất, vì vậy Trần Hán Thăng đương nhiên không có cách nào để từ chối yêu cầu này được.

Có điều hắn cũng biết, một chiếc thẻ điện thoại liền có thể làm cho sinh hoạt sau này của mình có rất nhiều ràng buộc.

"Thật mong đợi những ngày tháng không có điện thoại trước đây mà."

Trần Hán Thăng nhìn về phía Thẩm Ấu Sở, cô chủ yếu đang nghĩ biện pháp mang "đồ xa xỉ" là chiếc điện thoại vô tuyến theo người, để trong túi lo lắng sẽ bị ép hỏng, giấu trong túi lại lo lắng làm mất, còn nhìn về phía Trần Hán Thăng, hi vọng hắn có thể đưa cho một vài ý kiến.

Trần Hán Thăng bĩu môi: "Tùy tiện cất trong người đi, làm mất thì lại mua cái khác."

Thẩm Ấu Sở lòng nào cam chịu, cuối cùng cô lại lấy hộp đóng gói ra một lần nữa, bỏ điện thoại vô tuyến vào lại rồi đóng kín, lần này mới yên tâm.

Trần Hán Thăng đi tới giữ khuôn mặt bóng loáng của Thẩm Ấu Sở: "Thoả mãn chưa, sau này em có thể điều tra cương vị rồi."

Thẩm Ấu Sở còn chưa rõ hàm nghĩa của "Điều tra cương vị" là gì, ánh mắt hơi lộ ra vẻ nghi hoặc, một lát sau mới nhỏ giọng nói: "Đừng véo, đau ~"

Lúc này Trần Hán Thăng mới hài lòng buông tay ra, nhìn thời gian xong nói: "Buổi tối chúng ta nghỉ ngơi một chút đi, câu lạc bộ phim ảnh lại đang chiếu phim ở trung tâm hoạt động của sinh viên đại học đấy."

Thẩm Ấu Sở nghe thấy phim ảnh lại có chút bất tiện, năm ngoái, Trần Hán Thăng xem phim xong còn hôn mình một cái.

Trần Hán Thăng hiển nhiên cũng nghĩ đến chuyện này, hắn nhìn Thẩm Ấu Sở nói: "Anh muốn cắn em một cái."

Thẩm Ấu Sở đỏ mặt xoay người lại.

Trần Hán Thăng đưa miệng lại gần, Thẩm Ấu Sở vẫn thẹn thùng né tránh, Trần Hán Thăng có chút căm tức: "Không được nhúc nhích!"

Thẩm Ấu Sở sợ hết hồn, quả nhiên không dám cử động nữa, nhắm mắt lại lẳng lặng chờ đợi.

Cô cho rằng đây là một nụ hôn, vì vậy vô cùng sốt sắng, đôi lông mi thật dài đang nhảy nhót.

Không nghĩ tới trên mặt đột nhiên đau nhói, Trần Hán Thăng thật sự cắn, thậm chí còn dùng chút lực.

"Thoải mái đi, xem em còn muốn điện thoại vô tuyến không, thói quen tốt không học, lại học chuyện điều tra cương vị như vậy."

Trong lòng Trần Hán Thăng nghĩ: "Mấu chốt nhất chính là, lão tử còn chưa từng điều tra."

Thẩm Ấu Sở không biết tại sao Trần Hán Thăng lại cắn mình, cô cũng không dám hỏi, oan ức lấy mu bàn tay xoa xoa nước trên mặt.

"Thu dọn một chút đi, chúng ta đi xem phim."

Tâm tình của Trần Hán Thăng khoan khoái nói.

"Chưa tới thời gian đóng cửa mà."

Thẩm Ấu Sở chỉ chỉ 101.

"Không cần đợi đóng cửa đâu."

[Edit] Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh AWhere stories live. Discover now