8: Trà và súng.

3K 519 43
                                    

- Lịch cập nhật chương không cố định, nếu đăng tải sẽ vào các múi giờ: 12 giờ trưa, 8 giờ tối hoặc 10 giờ tối.
- Cielo Dalziel Lilla.


...

"Bởi vì cậu là vua"

...

Một lúc sau Vel ngoắc tay ra ý gọi Takemichi lại quầy, cậu ghé sát tai vào Vel, Vel hỏi nhỏ
: "Takemichi bồi bàn hay là tôi đây?"

Takemichi nghĩ ngợi một lúc rồi cậu ngại ngùng gãi đầu: "Lúc nãy tiếp khách có chút bẩn cẩn, để cậu chê cười rồi, Vel không quan sát kĩ lưỡng được đúng không? Vẫn là để tôi lần này đi"

Vel gật đầu đồng ý bởi vì dù sao hắn cũng sẽ không cản được Takemichi nếu cậu ấy kiên quyết làm điều gì đó. Takemichi bê chiếc khay gỗ nhỏ chứa món thực khách gọi, cẩn thận từng bước đến chiếc bàn gỗ yên lặng vắng bóng lời nói và tiếng cười. 

không khí xung quanh bàn này rất u ám, Sanzu chống cằm lên tay nhìn ra cửa sổ. Manjirou siết lấy hai bàn tay của nhau rồi cúi đầu xuống. Ran thì có sức sống hơn khi đang dùng khăn lau baton đen của mình, nhìn thấy Takemichi thì mỉm cười. 

Thực ra là quá yên ắng rồi, tuyết cách âm mọi âm thanh ngoài kia, trong này lại chẳng ai nói gì cả, một lời cũng không hó hé. Chắc là do người con trai tóc trắng kia rồi, nhỏ con và hình xăm sau gáy, còn đi chung với Sanzu Haruchiyo thì đáp án chỉ có một. 

Nếu Takemichi thành tâm muốn biết thì Sano Manjirou ăn mặc kĩ càng cũng sẵn sàng trả lời. Đẹp ngất ngây ôi rung động lòng người, bảo vệ cho bản năng hắc ám đời đời bình yên thì chính là Sano Manjirou, no.1 của Bonten, chính là vị boss điên cuồng trong giấy truy nã.

Takemichi dù cho lạnh cũng đã sớm hình thành một lớp mồ hôi, chảy lấm tấm trên trán của cậu, Takemichi dùng hết sự nhẹ nhàng từ lúc mới sinh ra đến bây giờ đặt đồ xuống bàn. Sau đó khẩn trương cúi đầu
: "Chúc quý khách ngon miệng ạ"

Nói là để Vel tiếp thu kiến thức nhưng cậu không dám gan dạ ở lại để đùa giỡn với lửa nóng đâu. 

Rồi Takemichi lại quay về phía ban nãy mà đi, Sanzu nhìn theo bóng lưng thằng chủ quán này thì chậc lưỡi. Lần trước là Sanzu ngồi trực tiếp tại quầy cho nên cũng không nhận được sự đãi ngộ này, hắn có chút lạ lẫm với cách ứng xử. Hắn đã tưởng Takemichi luôn phục vụ khăn lau và giấy, bút cùng một lúc. 

Hóa ra là không phải ngồi ở nơi nào cũng giống nhau, tựa như việc giết người không phải bằng súng nào cũng giống nhau vậy. Có súng xử lí rất gọn gàng, chỉ có tia máu bắn ra từ lỗ đạn, nhưng có súng lại rất phô trương, máu và thịt nát bắn tung tóe hệt như muốn cho luôn khẩu súng và tay của Sanzu tắm trong máu. Đây là triết lý mà Sanzu vừa nghĩ ra trong phút chốc. 

Bàn tay thon dài của Manjirou nhanh nhẹn đặt đĩa bánh taiyaki còn ấm nóng, khói thoảng tản hơi của nhiệt, mùi vani của taiyaki rất rõ ràng. Cả Ran và Sanzu đều nghĩ ngợi xem món bánh này có gì khác với những nơi thường mua không, thú thật thì ai rồi cũng phải tò mò thôi. 

[AllTake] Destiny Cuối PhốWhere stories live. Discover now