27: Heo ủi cải trắng

992 184 16
                                    


- Lịch update không cố định.
- Cielo Dalziel Lilla.
...

"Đó là bản chất nguyên thủy của một con người, thích một cái rồi, cũng tham lam thích nhiều cái nữa."

...

Trong lòng ngập tràn những đắng cay
Đau khổ ta chờ người mãi nơi này
Chờ người mãi mãi không nhìn thấy
Tưởng tình ta đã phai nhạt nhòa
Đắm trong sự đau khổ không hòa
Thấm bao u sầu mộng tưởng thiết tha

"Quay lại đi, tôi yêu em..."

...

Takemichi nhạt miệng cười, cậu không đủ mạnh mẽ như những nam cường mà có thể đá Rindou ngay khi anh ta hối hận, không, không thể... Tình yêu đối với Takemichi không thể dễ mờ nhạt như vậy, ngay cả khi nó có là vết nhơ trong quá khứ, là sự đau khổ trong tâm can. Người ta nói rằng khi con người quá đau khổ thì cũng tự nhiên mà buông bỏ được tình cảm, nhưng nếu đó là duyên phận thì sao? Tưởng chừng như đã buông rồi, cuối cùng lại vẫn vì chữ "duyên" mà lưu lại vẩn vơ trong lòng nhau.

"Tôi không phải chỉ có một mình anh trong lòng, liệu anh có ghê tởm hay còn ôm tư tưởng quay lại đây?" - Takemichi nhìn Rindou một lát rồi lại đảo tầm mắt ra vòm trời rộng, một trái tim chứa quá nhiều tình cảm không hề có tội, nếu như có tội thì đó là gắn tiêu chuẩn kép, thực ra trong lòng Takemichi không hề để tâm quá nhiều.

"Anh biết." - Rindou mím môi, hắn là người gạt Takemichi ra khỏi cuộc đời hắn, gạt đi cậu sau này mới nhận ra là đã gạt cả thế giới, liệu người như hắn còn có thể ghê tởm cậu ư? Hơn tất thảy, bản thân mới là một vết nhơ khó xóa, nếu như bây giờ hắn tha thiết cầu khẩn mà Takemichi coi đó là lời nói bông đùa thì cũng chính là cái giá phải trả, nhưng hắn vẫn còn có sự dũng cảm cuối cùng để bày tỏ tình cảm của mình.

Rindou nhìn Takemichi: "Anh không cần em trả lời ngay tức thì nhưng ít nhất hãy cho anh một đáp án nhé, chỉ sợ giây phút ngọt ngào mong ước không thành, anh cũng không muốn đắm say thêm nữa, nhưng có lẽ rất khó để anh có thể quên đi em."

Rindou không muốn đau khổ như vậy trong hi vọng nữa, hắn vẫn luôn nuôi hi vọng có thể quay trở lại với Takemichi, có thể bù đắp những tháng ngày lạnh lùng hắn dành cho cậu, bấy lâu nay Takemichi đã làm hắn nhớ nhung đủ điều. Cho đến đêm pháo hoa hôm ấy thì Rindou mới có thể nhận ra tình cảm của bản thân chân thật ra sao nhưng hắn không đủ dũng cảm để níu Takemichi lại, bởi vì bản thân hắn sai, là người có lỗi, có lỗi rất nhiều.

Takemichi nhẹ nhàng đi lại, đặt tay lên vết thương của Rindou, cái này là sự không sợ chết hay sao mà còn nhiều miệng như vậy, Takemichi nói: "Tôi không phải chỉ có mình anh nhưng cũng không phải tình cảm của tôi chỉ dành cho những người khác."

Sau câu nói này, Takemichi đã có đáp án, họ còn lưu luyến lẫn nhau thì tại sao không trao cho nhau cơ hội? Cuộc đời ngắn ngủi, cứ sống với điều mình cho là đúng, cho là hạnh phúc, không phải vì cái tôi hay sĩ diện mà đánh mất nhau thêm lần nữa. Còn chuyện có tình cảm với người cũ liệu có dơ bẩn? Không, bản thân còn làm điều kinh khủng hơn thế rất nhiều, chỉ là không muốn nhớ lại, có tâm lí đối mặt với mafia thì không đơn thuần là hào quang của nhân vật chính, muốn tạo hào quang thì thời gian trước đó cũng chìm trong bóng tối đó thôi.

[AllTake] Destiny Cuối PhốWhere stories live. Discover now