Ở chung x khoảng cách x bất an

667 76 4
                                    

[~ Một ngày của Lạc Dịch ~

Giờ mẹo: Rời giường. Thay quần áo: Phong Tỏa Vân.

Giờ Thìn: Bữa sáng. Bồi ăn: Phong Tỏa Vân.

Giờ Tỵ: Thi châm. Đối tượng: Phong Tỏa Vân.

Buổi trưa: Cơm trưa. Bồi ăn: Phong Tỏa Vân.

Giờ Mùi: Ngủ trưa. Quản lý: Phong Tỏa Vân.

Giờ Thân: Đi dạo. Làm bạn: Phong Tỏa Vân.

Giờ Dậu: Thi châm. Đối tượng: Phong Tỏa Vân.

Giờ Tuất: Bữa tối. Bồi ăn: Phong Tỏa Vân.

Giờ hợi: Đi ngủ. Tắt đèn: Phong Tỏa Vân.

Giờ tý: Ngủ. Gác đêm: Phong Tỏa Vân.

Giờ sửu: Ngủ. Gác đêm: Phong Tỏa Vân.

Giờ dần: Ngủ. Gác đêm: Phong Tỏa Vân.

......]

Lạc Dịch: "......"

Công lược không nhìn biểu tình ngay cả đản cũng muốn rớt của mỗ phiến tử, tiếp tục không chút cảm tình đọc tiếp: "Phía trên, là một ngày của player và Phong Tỏa Vân. Theo đo lường, mấy ngày này giữa player và phong Tỏa Vân khoảng cách dài nhất là 5.3324 thước."

Lạc Dịch che mặt: "Không cần dùng con số chính xác như vậy nhắc nhở ta sự thật tàn bạo như thế nào......"

"player, Phong Tỏa Vân thực để ý ngươi nga, mễ sách." Xuyên việt tinh tế lặp lại: "Thực để ý thực để ý, mễ sách. Cho nên đối tốt với y một chút, player."

"...... Ta biết." Lạc Dịch thần sắc phức tạp nhìn ảnh ngược của thân ảnh đơn bạc ngoài cửa — Phong Tỏa Vân cứ cố chấp như vậy trói buộc chính mình bên người Lạc Dịch, giống như 13 năm trước, chưa bao giờ thay đổi.

Chia lìa từ lúc đó đến bây giờ đã bao lâu? Đối với Phong Tỏa Vân mà nói, đã lâu lắm lâu lắm, đủ để một thiếu niên trở thành một thanh niên; Nhưng là đối với Lạc Dịch mà nói, hắn với Phong Tỏa Vân chỉ là mấy tháng không gặp, ngay cả nửa năm cũng không tới. Chênh lệch như thế, nên dùng cái gì để bù vào? Lạc Dịch hiện tại là sợ hãi, đối mặt với Phong Tỏa Vân có thể nói là xa lạ, hắn không biết mình nên dùng thái độ gì. Lúc trước còn có thể ngụy trang thành người xa lạ không nghĩ nhiều, nhưng sau khi bại lộ, hắn căn bản không biết phải ở chung thế nào với Phong Tỏa Vân — Phong Tỏa Vân đã không còn là "Hùng hài tử", mà hắn cũng không phải "Tiểu tư" khúm núm trong quá khứ kia.

Từ ngày đó đến bây giờ, lúc bọn họ ở chung hầu hết là im lặng, nói chuyện cũng như là làm theo thông lệ, mang theo xấu hổ không rõ. Phong Tỏa Vân chưa bao giờ chất vấn Lạc Dịch chuyện quá khứ, so với Lạc Dịch đứng ngồi không yên, y hoàn toàn không thèm để ý bầu không khí xấu hổ và xa cách như có như không kia, như là chỉ cần có thể nhìn thấy Lạc Dịch, y liền thỏa mãn .

Ít nhất hiện tại Phong Tỏa Vân phối hợp rất tốt với việc trị liệu. Lạc Dịch trong đau khổ mà vui mừng nghĩ, nhìn sắc mặt Phong Tỏa Vân càng ngày càng tốt, mỗ phiến tử nhất thời cảm thấy tiền đồ một mảnh sáng lạn – vậy cái cảm giác vi diệu này là sao......

(Edit Hoàn) Phiến tử x công lược x xuyên việtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ