NHẬT KÝ CHẠY TRỐN CỦA GIỐNG C...

By HunhHn786

1.4M 122K 25.3K

Tác giả : Hỉ Dã Bi Số chương: 98 + 6PN Thể loại : đam mỹ, tương lai, hài hước, đa công, cường cường, thú nhân... More

Chương 1: Giới thiệu
Chương 2: Khinh thường
Chương 3: Xảo trá
Chương 4: Cuộc sống mới
Chương 5: Biến thân
Chương 6: Lừa người chết không đền mạng
Chương 7: Hiểu lầm
Chương 8: Lại có chỗ nào sai?
Chương 10: Muốn đánh
Chương 11: Rời đi
Chương 12 : Ấn tượng tốt
Chương 13: Tìm đường chết
Chương 14: Bắt được + Chương 15: Xem tuyệt chiêu
Chương 16: Thông minh bị thông minh hại
Chương 17: Gặp lại
Chương 18: Tuyên ngôn
Chương 19: Hoài nghi
Chương 20: Lửa giận
Chương 21: Leopold biến thái
Chương 22: Muốn sắc không muốn sống
Chương 23: Các ngươi không thể ở bên nhau
Chương 24: Vả vào mặt
Chương 25: Đuổi tới
Chương 26: Thêm một người đuổi đến
Chương 27: Tình địch
Chương 28: Tranh chấp
Chương 29: Cuộc chiến
Chương 30: Trộm người
Chương 31: Người không thể chọc
Chương 32: Hắn là ai?
Chương 33: Hắn là của ta + Chương 34: Thân thế
Chương 35: Ngược cũng thú vị + Chương 36: Trốn thoát
Chương 37: Nỗi khổ của đạo tặc
Chương 38: Bỏ chạy
Chương 39: Cố nhân + Chương 40: Tìm tới cửa
Chương 41: Tới chậm một bước + Chương 42: Đồ phá hoại nhân sinh
Chương 43: Đánh cuộc
Chương 44: Trở về
Chương 45: Phát cuồng
Chương 46: Xem xét
Chương 47: Cả hai cùng tới
Chương 48: Cắn ngược lại
Chương 49: Mang ngươi rời đi
Chương 50: Vấn đề thực nghiêm trọng
Chương 51: Làm càn
Chương 52: Người da mặt dày không thể trêu vào
Chương 53 : Leopold thật xui xẻo
Chương 54: Thổ lộ + Chương 55: Giống đực si tình nhất
Chương 56: Đó chính là anh trai con
Chương 57: Tư liệu nhất định là giả
Chương 58: Đấu tranh tư tưởng
Chương 59: quyết đấu + Chương 60: Ngươi là gì của ta?
Chương 61: Tình ý tràn đầy
Chương 62: Mưa sắp đến
Chương 63: Gió nổi lên
Chương 64: Các ngươi đang làm cái gì?
Chương 65: Hợp tác
Chương 66: Tình cảm méo mó
Chương 67: Chạy thoát thân
Chương 68: Trở về nhà cũ
Chương 69: Nguy cơ
Chương 70: Oan uổng
Chương 71: Ai may mắn hơn ai?
Phiên ngoại 1: Burley (1)
Chương 72: Sinh con
Chương 73: Lên bờ
Chương 74: Hối hận
Chương 75: Chạm mặt
Chương 76: Một lần nữa xuất hiện
Phiên ngoại 2: Burley (2)
Chương 77: Lì lợm la liếm
Chương 78: Lại bị lọt hố
Chương 79: Phát hiện
Chương 80: Mục đích
Chương 81: Không chết cũng bị thương
Chương 82: Kẻ đáng thương
Chương 83: Phát hiện Dị tộc
Chương 84 : Tới sớm không bằng tới đúng lúc
Chương 85: Ép hôn
Chương 86: Ta thực chính nghĩa
Chương 87: Yêu sao?
Chương 88: Gây náo loạn
Chương 89: Chủ nợ tìm đến cửa
Chương 90: Phối hợp
Chương 91: Anh em tương tàn
Chương 92: Đã muộn
Chương 93: Khó mà nói trước được
Chương 94: Ngược cảnh giới cao nhất
Phiên Ngoại 3: Joy
Chương 95: Anson là tên đại lừa dối
Chương 96: Tự đem mình đi bán
Chương 97: Giống cái quý hiếm không nên là cái dạng này
Chương 98: Ra tiền tuyến
Phiên ngoại 4: Ngọn nguồn
Phiên ngoại 5: Mấy nhóc con
Phiên ngoại 6: Kết

Chương 9: Bại lộ

21K 1.9K 467
By HunhHn786

Nghi vấn trong lòng Gia Lôi không có người tới giải đáp.

Tất cả những người chứng kiến một màn vừa rồi đều nói không nên lời. Bọn họ vì hành động dũng cảm của Karen mà cảm động, cũng vì Karen ngu đần mà dở khóc dở cười.

Đúng vậy, là ngu đần. Anson là phó thủ lĩnh Dark Clan sao dễ dàng rơi vào tử địa? Đây không phải do bọn họ bày ra sao? Cả phó thủ lĩnh cũng bảo vệ không được còn nói uy hiếp Hệ Ngân Hà cái rắm gì?

Bất quá cũng có thể hiểu, bởi vì giống cái nhà người ta cũng không biết kế hoạch. Chợt thấy phó thủ lĩnh bị một đám phi thuyền địch vây quanh, giống cái này không có lùi bước, ngược lại quyết tâm xông lên mở đường máu cho phó thủ lĩnh. Chỉ xét về điểm này, bọn họ liền dựng ngón tay cái lên khen một câu 'làm tốt lắm'.

Tuy nhiên, những ánh mắt này Gia Lôi không thấy, nếu không sẽ phát điên.

Người hùng nào đó tạm thời còn chưa nhìn thấy, lúc này đang nằm ở trên giường, tầm mắt chỉ có thể thấy một bức tường thịt rắn chắc.

“Ta……”

Đã trở lại? Thật mệt, có thể đừng chơi ta như vậy hay không? Náo loạn nửa ngày, chạy trốn một hồi là lăn lộn mù quáng sao?

Tâm tình quá kích động, Gia Lôi liền ho khan. Ho đến tê tâm liệt phế, nước mắt cũng trào ra.

Thấy khuôn mặt Karen tái nhợt, khóe mắt còn có nước mắt trong suốt, thân thể bởi vì ho khan mà lòng ngực phập phồng, Anson đau lòng.<HunhHn786>

Từ thời khắc người này dùng phi thuyền đâm vào phi thuyền địch, giúp hắn thoát khỏi vòng vây, trong lòng hắn địa vị người này chỉ đứng sau thủ lĩnh. Thì ra để ý ai đó sẽ càng không muốn đối phương chịu khổ.

Anson quay đầu nhìn một vị bác sĩ tóc đen mắt đen, lạnh lùng nói:

“Mau tới đây xem cho hắn, vì sao hắn cứ luôn ho khan?”

Tây Ân sờ sờ cái mũi, dùng một ánh mắt kinh ngạc nhìn phó thủ lĩnh nhà mình, người có danh xưng là sông băng di động.

“Ta nghĩ có thể bị sặc nước bọt thôi.”

Không phải có thể mà là khẳng định, chỉ cần không phải mù đều có thể nhìn ra được?

“Sặc?”

Anson ngẩn người, cúi đầu nhìn người đã ngừng ho khan, sắc mặt tái nhợt hồng hào hơn rất nhiều, nhưng khóe mắt vẫn còn ướt nước mắt. Ngực hắn khó chịu, Anson lại lần nữa ngẩng đầu, ánh mắt rét lạnh hơn trước mười mấy độ.

“Tây Ân...”

“Đến ngay!”

Kinh nghiệm nhiều năm nói cho Tây Ân biết, lúc này phó thủ lĩnh không thể chọc được. Cho nên không đợi Anson nói hết, Tây Ân đã một đường chạy qua, tỉ mỉ kiểm tra.

“Báo cáo phó thủ lĩnh, Karen thiếu gia khỏe mạnh. À…… Nhưng vẫn cần nghỉ ngơi.”

Thật sự chịu không nổi ánh mắt uy hiếp của Anson, Tây Ân bị đè nén bỏ thêm một câu cuối cùng.

Phó thủ lĩnh không tin y thuật y đức của ta sao? Đau lòng mà.

Rốt cuộc có được đáp án vừa lòng, ánh mắt Anson dần dần có độ ấm. Bàn tay to vuốt ve những sợi tóc màu bạch kim, thấp giọng nói:

“Karen cũng nghe rồi chứ? Ngươi thân thể yếu đuối, cần nghỉ ngơi. Ngoan, nhắm mắt lại, khi ngươi tỉnh ta nấu món ngon cho ngươi ăn.”

Khóe miệng Gia Lôi giật giật.

Ta có thể nói không sao? Còn nữa ngoan cái gì chứ? Khẳng định là nói sai!

Một đám đông khán giả đang đứng một góc lắng nghe, rất thông cảm nhìn vào gương mặt biến thành màu đen của giống cái.

Tài nghệ nấu nướng của phó thủ lĩnh theo như trải nghiệm của thủ lĩnh truyền lại…… là vô cùng…… đáng nhớ.

Bọn họ dám dùng đầu cá cược, cái gọi là 'đáng nhớ' mà thủ lĩnh nói tuyệt đối không tốt đẹp.

Karen thiếu gia, ngài sẽ không chết ở trên bàn cơm chứ?

“Nine, Eleven.”

“Có thuộc hạ.”

Hai người cùng quỳ gối trước mặt Anson, đầu cúi thấp, có vẻ xấu hổ. Là bọn họ không có bảo vệ tốt Karen thiếu gia. Nếu bọn họ tắt màn hình hiển thị, Karen thiếu gia sẽ không nhìn thấy khung cảnh chiến trường, cũng sẽ không vì cứu phó thủ lĩnh mà lao vào vòng vây phá hủy kế hoạch của phó thủ lĩnh, thiếu một chút bỏ mạng.

Bọn họ không còn mặt mũi xin phó thủ lĩnh rộng lượng xử lý, chỉ hy vọng có thể giữ được cái mạng nhỏ để đoái công chuộc tội.

“Đưa Karen đến chỗ thủ lĩnh đi, canh giữ cẩn thận, không cho bất cứ kẻ nào quấy rầy bọn họ nghỉ ngơi.”

Đây là cơ hội cuối cùng hắn cho hai thủ hạ, làm không xong, tự đi tìm chết đi.

“Dạ.”

Kinh hỉ chợt lóe lên trong mắt, hai người đứng lên đi đến trước mặt Gia Lôi.

Trận chiến còn chưa có kết thúc. Nhìn bóng dáng Karen rời khỏi, Anson một lần nữa quay lại bố trí kế hoạch tác chiến.

Bên này.

Cho đến khi được đưa vào một căn phòng thoải mái, Gia Lôi mới có đôi chút khôi phục lại.

Ngây người bởi vì không nghĩ tới Anson sẽ đem mình đến ở cùng Sullivan. Rõ ràng lúc trước hắn còn mất công phái người tiễn đi. Trước đó nữa, thậm chí cả cửa phòng chăm sóc đặc biệt cũng chưa cho sờ đến.

Gia Lôi nghĩ vì thân phận Sullivan ‘cao quý’, Anson không canh giữ hắn cẩn trọng như vậy nói thông chừng hắn cũng sống không đến hôm nay.

Hiện giờ không chỉ Anson, tất cả mọi người đột nhiên bày ra một bộ ‘ngươi là người một nhà’. Họ thản thản nhiên đem Gia Lôi vào ở cùng một phòng với Sullivan, nói thật làm Gia Lôi thấy có chút kinh khủng.

Vấn đề vẫn là do sự cố ngoài ý muốn đó mà ra sao?

Gia Lôi hồi tưởng lại những lời của Anson nói khi bản thân còn mơ màng. Nào là ‘ngươi sao có thể không yêu quý chính mình ’, còn nói ‘ngươi thật đáng yêu, ngươi thật hoàn mỹ, ngươi thật khiến người ta yêu thương’. Ánh mắt đó làm dạ dày Gia Lôi muốn lộn ngược. Tất cả đều xuất hiện sau khi có cuộc chạy trốn. Quả nhiên, mấu chốt là ở sự cố ngoài ý muốn kia rồi.

Nhưng dù Gia Lôi vò đầu bứt tai cũng không nghĩ ra việc mình còn chưa chạy trốn thành công sao lại tạo ra công đức cảm hóa một đám người? Chuyện này không khoa học!

“Karen thiếu gia có chỗ nào không thoải mái sao? Muốn kiểm tra một chút hay không?”

Người vẫn luôn yên lặng như không khí đứng quan sát Karen hồi lâu, đã lên tiếng. Tây Ân thấy Karen chốc lát nhíu mày, chốc lát mặt đen, chốc lát lại có bộ dạng như bị đả kích, rồi bộ dáng lại như gặp chuyện thật sự quá buồn cười. Hắn nhịn không được liền muốn hỏi han một chút.

“Ta rất khỏe, cám ơn.”

Karen tươi cười, nhỏ giọng nói.

Gia Lôi trước kia không thích bác sĩ, hiện tại càng chán ghét Tây Ân.

Đừng tưởng rằng ta không thấy được ý cười trong mắt ngươi. Ngươi đang chê cười ta đúng không? Có ý xem thường bệnh nhân sao?!

Quay đầu, không muốn nhìn Tây Ân, khuôn mặt tươi cười lại bỗng nhiên đụng phải một đôi mắt màu tím.

Trong lòng Gia Lôi đột nhiên trầm xuống.

Không xong rồi, tên biến thái đã tỉnh!

Sullivan cũng không phải vừa mới tỉnh. Trước khi Gia Lôi bị đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, thần trí của hắn cũng đã khôi phục không ít, nhưng mí mắt quá nặng nên không mở ra được. Hắn luôn nhắm mắt dưỡng thần.

Hắn không nghĩ tới khi mình tỉnh lại còn có thể nhìn thấy giống cái đã đánh mình ngất xỉu. Quá kinh ngạc nha, so việc phát hiện giống cái này là giống cái quý hiếm còn muốn kinh hỉ hơn.

Nhìn Tây Ân đối với giống cái này rất tôn trọng, cũng lộ ra vài phần thân cận. Đây cũng không phải nói vài lời hay là có thể làm được.

Còn nữa hắn và giống cái này ở chung một gian phòng, cùng có đãi ngộ giống nhau. Không có Anson phê chuẩn, ai dám đem người xa lạ tới bên cạnh hắn?

Nguyên nhân chỉ có thể là thời điểm hắn bị trọng thương hôn mê bất tỉnh, giống cái này đã khiến cho Anson tin tưởng. Cho nên Tây Ân mới có thể không hề nghi kị, tin tưởng giống cái này.

Những thuộc hạ này từ trước đến nay tính tình độc lập. Người khác muốn tiếp cận bọn họ, mười năm tám năm cũng không có thể làm được. Vậy mà giống cái này làm được, còn làm thực tốt. Điều này chứng minh cái gì?

Chứng minh giống cái này là một con sói khôn ngoan. Vừa biết nói lời dễ nghe, vừa tùy thời chuẩn bị cắn địch.

Cũng không sợ xương cốt quá cứng làm gãy răng chính mình sao?

Nghĩ càng nhiều, ý cười trong đôi mắt càng tăm tối. Hắn nhịn không được hướng tới giống cái đáng yêu từ từ mở mắt, thành công đổi lấy vẻ mặt biến sắc của đối phương.

Làm sao bây giờ?

Mồ hôi lạnh tuôn ra, Gia Lôi không muốn lại bị tên biến thái này bóp chết một lần nữa.

Hay là…… thừa dịp tên biến thái còn chưa thể nói chuyện giết hắn trước?

Ánh mắt trộm liếc sang Tây Ân đang ở bên cạnh cúi đầu không biết làm gì đó.

Tây Ân chỉ là nam tính bình thường nên lực tấn công hẳn là không cao. Khó xử chính là hai người đứng gác ở cửa. Không cẩn thận thì chỉ có con đường chết.

Không biết Gia Lôi đang tính toán gì trong lòng, chỉ nhìn thấy vẻ sốt ruột kia, Sullivan liền đặc biệt vừa lòng.

Ý cười nồng đậm sâu trong đáy mắt lạnh lùng. Đôi mắt màu tím toát ra thần thái sáng láng mê người.

Đang lúc một người lo lắng một người cười, Tây Ân đã thấy được Sullivan mở to mắt. Hắn đi nhanh tới xem dữ liệu trên thiết bị. Những thông số đều tăng cao, Tây Ân lập tức kích động mở khoang dinh dưỡng.

“Thủ lĩnh, ngài tỉnh lại thật tốt quá.”

“Phải vậy không? Có lẽ như vậy thật.”

Cười cười, ngay sau đó Sullivan lại đem tầm mắt di chuyển tới trên người giống cái đang có sắc mặt thật sự không tốt chút nào. Đôi môi hắn lúc đóng lúc mở, dùng khẩu hình nói cho ai kia câu 'Ngươi chạy không thoát rồi'.

Gia Lôi cái gì cũng không nói, trực biến hóa.

Những vẩy cá hiện ra. Đuôi cá rực rỡ tuyệt đẹp ngay lập tức thay thế hai chân. Cùng lúc đó mái tóc cũng dài ra rũ xuống sau lưng.

Rốt cuộc khôi phục lực khí Gia Lôi nhảy dựng lên uốn éo eo.

Vốn là lấy hết khí lực đánh một cú chắc chắn, lại không ngờ bị bên ngoài cản trở.

Cánh cửa vỡ thành ngàn vạn mảnh vụn, một bóng dáng nhanh như tia chớp lao về phía Sullivan. Không biết có phải xui xẻo hay không, vừa vặn đụng phải đuôi cá của Gia Lôi.

‘ Bộp’

Gia Lôi bị đâm trúng mà ngã lăn, cái đuôi ngoe nguẩy trên mặt đất, hết quơ đông lại quơ tây, phải một hồi lâu mới ngồi dậy được.

Trái lại vị kia so với Gia Lôi thảm hơn nhiều. Một khuôn mặt bị phiến thành đầu heo không nói, còn chảy máu mũi.

Im lặng. Tất cả mọi người không nói gì, hai người bị trọng thương ngã ngoài cửa phòng là Nine và Eleven đều há to miệng nhìn giống cái phiên bản mỹ nhân ngư tóc trắng trong phòng.

Bên cạnh bọn họ, mặc kệ là đội viên Dark Clan vây đánh địch, hay những người Long tộc mặc áo giáp xông vào, tính cả Anson, đều bị cảnh tượng trước mắt làm dừng động tác. Họ giống như đã bị nhấn phím Pause(dừng), đồng loạt biến thành người gỗ.

Continue Reading

You'll Also Like

4.3K 83 54
Xả ảnh couple nhân vật yêu thích và ảnh làm theo yêu cầu của các bạn hủ giống mình Và ảnh mỹ nam anime nào đó hoặc theo chủ đề mà các bạn thích Lư...
131K 14.7K 97
► Tên: Tui nổi lên sau khi hẹn hò online với trai nhà giàu ► Tác giả: Sơn Dữu Tử ► Thể loại: Thận trọng từng bước gia chủ niên thượng công x chán nản...
59K 1.7K 200
💥Nội dung truyện(ngắn gọn thôi): Ma Đạo Tình Kiếp = Ma Đạo Tổ Sư(Mặc Hương Đồng Khứu) + Phong Thần Diễn Nghĩa(Hứa Trọng Lâm) + Tây Du Ký(Ngô Thừa Ân...
211K 11.4K 40
Huấn văn, BL, 1x1, Hiện đại, Niên thượng, Gương vỡ lại lành, HE Đã hoàn thành phần Truyện Chính (Phần 1). Phần 2 sẽ được viết lẻ tẻ không liên kết qu...