Thượng thần đến rồi - Thanh Đ...

By tunguyetminh

419K 10.2K 433

Tiên lộ của Mộ Cửu vô cùng trôi chảy, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại chậm chạp không thể phi thăng. Sư phụ... More

Giới thiệu
Mở đầu
Chương 1 - Khinh người quá đáng
Chương 2 - Làm người thật khó
Chương 3 - Muốn chọc giận chết ta?
Chương 4 - Ăn hạt dưa không?
Chương 5 - Bằng hữu cường hào
Chương 6 - Thật là độc ác
Chương 7 - Ai đắc tội ai
Chương 8 - Còn nhớ ngươi
Chương 9 - Đô Đốc có bệnh
Chương 10 - Không phải người tốt
Chương 11 - Liên quan gì đến ta?
Chương 12 - Ta bị thương
Chương 13 - Thiếu thông minh
Chương 14 - Đại sự không ổn
Chương 15 - Quan lớn đè chết người
Chương 16 - Ta có nỗi khổ riêng
Chương 17 - Ai đồng ý giúp đỡ ta
Chương 18 - Ta đều đồng ý
Chương 19 - Lại là hắn
Chương 20 - Có hi vọng
Chương 21 - Đối chọi gay gắt
Chương 22 - Thành Môn Thất Hỏa
Chương 23 - Đây là lão công của ngươi?
Chương 24
Chương 25 - Ngươi muốn đuổi ta?
Chương 26
Chương 27 - Là tình địch đó
Chương 28
Chương 29 - Ngươi kết hôn rồi?
Chương 30 - Tên lính mới
Chương 31 - Có người khóc lóc om sòm
Chương 32 - Có người muốn chết
Chương 33 - Ai là hung thủ?
Chương 34 - Kề bên thiên đao
Chương 35 - Thật độc ác
Chương 37 - Không trị được ngươi
Chương 38 - Đồ biến thái
Chương 39 - Tiểu lưu lãng hổ
Chương 40 - Nhận ra ta?
Chương 41 - Ngươi ở đâu ra?
Chương 42 - Phát hiện bất ngờ
Chương 43 - Đối phó với ai đó
Chương 44
Chương 45 - Giúp ta một việc
Chương 46 - Có gian tình
Chương 47 - Yêu vật đến rồi
Chương 48 - Để ta
Chương 49 - Ngươi là người tốt
Chương 50 - Ai đánh nhau?
Chương 51 - Đi dạo phố?
Chương 52 - Thật có tâm cơ
Chương 53 - Kể chuyện xưa
Chương 54 - Ta xấu xí?
Chương 55 - Lại xui xẻo rồi
Chương 56 - Con hồ ly ác độc
Chương 57 - Lai lịch không nhỏ
Chương 58 - Không thể nhìn bề ngoài
Chương 59 - Mơ mộng hão huyền
Chương 60 - Ta là người thân
Chương 61 - Tay chân thật nhanh
Chương 62 - Ta muốn thăng quan
Chương 63 - Còn có kinh hỉ
Chương 64 - Không lọt vào mắt ngươi
Chương 65 - Ta là người ngoài?
Chương 66 - Khách không mời mà đến
Chương 67 - Trùy tâm chi ngữ
Chương 68 - Quốc gia cổ Thanh Khâu
Chương 69 - Ngân hồ chặn đường
Chương 70
Chương 71 - Tuổi thơ khó tả
Chương 72 - Đẹp cũng vô dụng
Chương 73 - Tương kế tựu kế
Chương 74 - Còn muốn thị tẩm?
Chương 75 - Hóa ra là nàng
Chương 76 - Kỹ năng sinh tồn
Chương 77 - Không thể lựa chọn
Chương 78 - Thiếu thông minh nhỉ?
Chương 79 - Ba người đồng hành
Chương 80 - Hắn đang tức giận
Chương 81 - Như một cạm bẫy
Chương 82 - Tiểu mỹ hồ ly
Chương 83 - Đến tắm rửa?
Chương 84 - Cũng sẽ không chết
Chương 85 - Thần thánh phương nào!
Chương 86 - Ta sẽ trừng trị hắn
Chương 87+88 - Ngươi là tên lừa đảo
Chương 89 - Ai cho ngươi vô lễ?
Chương 90 - Súc sinh nhà ngươi!
Chương 91 - Đến tham gia trò vui
Chương 92 - Chê ta thiếu thịt?
Chương 93 - Ngực lớn thật là tốt
Chương 94 - Tiểu Thập Tam, ngươi khỏe không?
Chương 95 - Vua và tùy tùng
Chương 96 - Vợ chưa cưới của ta
Chương 97 - Ham mê kì quái
Chương 98 - Thay ta làm việc
Chương 99 - Biến đổi lớn trong đêm
Chương 100 - Xảy ra nhân mạng
Chương 101 - Thanh Huyền Cung chủ
Chương 102 - Nghi ngờ rất nhiều
Chương 103 - Không bằng cầm thú
Chương 104 - Ngươi đang tránh ta
Chương 105
Chương 106 - Điểm hóa ta đi!
Chương 107 - Ngươi có bí mật?
Chương 108 - Còn muốn ám hại?
Chương 109 - Lão nhân lén lút
Chương 110 - Cường hào đến rồi
Chương 111 - Đại thần có lý
Chương 112 - Chuyện cũ
Chương 113 - Nghi ngờ tầng tầng
Chương 114 - Đêm sủng mỹ nam
Chương 115 - Hắn thật đẹp mắt!
Chương 116 - Người này rất quen
Chương 117 - Thật phô trương
Chương 118 - Diễn trò
Chương 120 - Giấu đầu hở đuôi
Chương 119 - Tư nhân bạc tình
Chương 121 - Bắt ba ba trong rọ
Chương 122 - Niêm hoa đích thủ
Chương 123 - Muốn sống mái với nhau sao?
Chương 124 - Lăng Tiêu bảo điện
Chương 125 - Tại sao phải hận?
Chương 126 - Là bi kịch?
Chương 127 - Nàng có hậu đài!
Chương 128 - Lại xảy ra vấn đề!
Chương 129 - Xin nhờ ngươi!
Chương 130 - Tặng cho ngươi
Chương 131 - Còn muốn gạt ta?
Chương 132 - Ác ma quấn người
Chương 133 - Nàng muốn uống rượu?
Chương 134 - Viên ngọc kì quái
Chương 135 - Đại nhân, chào ngài!
Chương 136 - Ngươi thành công rồi?
Chương 137 - Thời kì trưởng thành
Chương 138 - Quá uất ức!
Chương 139 - Nàng luyện mị thuật?
Chương 140 - Người có chí riêng
Chương 141 - Thần thánh phương nào?
Chương 142 - Giết người đền mạng
Chương 143 - Ta đến tìm vợ
Chương 144 - Của loài rồng?
Chương 145 - Cho phán xét
Chương 146 - Lấy cái chết tạ tội
Chương 147 - Vẫn tính vạn hạnh
Chương 148 - Phu thê phối hợp
Chương 149 - Chỉ sợ có trò lừa gạt
Chương 150 - Điện hạ có bệnh
Chương 151 - Ta là quân quyến
Chương 152 - Tiếng rên quái lạ
Chương 153 - Gây đại họa?
Chương 154 - Có ghen hay không?
Chương 155 - Hắn không học tốt
Chương 156 - Không đi được
Chương 157 - Ta bị ma nhập
Chương 158 - Ngươi là nữ?
Chương 159 - Sắp bại lộ
Chương 160 - Chính thất ra oai
Chương 161 - Một đôi dây đỏ
Chương 162 - Con chim điên
Chương 163 - Ta là tội nhân
Chương 164 - Ta nợ hắn
Chương 165 - Công chúa xinh đẹp
Chương 166 - Người kì quái
Chương 167 - Sớm đã có quỷ
Chương 168 - Gặp dịp thì chơi?
Chương 169 - Tâm tư rắn rết
Chương 170 - Đánh về nguyên hình
Chương 171 - Chôn cái gì?
Chương 172 - Mục đích của họ?
Chương 173 - Đồ vật trong hộp
Chương 174 - Trao đổi với ngươi
Chương 175 - Vui mừng trở về
Chương 176 - Người có chí riêng
Chương 177 - Thượng thần tùy hứng
Chương 178 - Hồ Vương thê thảm
Chương 179 - Ân cần quá mức
Chương 180 - Có việc muốn nhờ
Chương 181 - Sinh đứa bé
Chương 182 - Tương thân tương ái
Chương 183 - Gieo vạ ngàn năm
Chương 184 - Đổi nghề đánh cướp
Chương 185 - Đuổi theo ta đi
Chương 186 - Ngươi thích không?
Chương 187 - Thiên quan đại nhân
Chương 188 - Chuyện đáng sợ
Chương 189 - Ai là doanh gia?
Chương 190 - Sương mù dày đặc
Chương 191 - Lại chết người?
Chương 192 - Ai không có nỗi khổ tâm trong lòng?
Chương 193 - Bí ẩn cuối cùng
Chương 194 - Muốn công chúa sao?
Chương 195 - Tìm ra điểm đáng ngờ
Chương 196 - Mau tới cứu mạng!
Chương 197 - Cặn bã chính là cặn bã
Chương 198: Phải giảm cân
Chương 199 - 200

Chương 36 - Tiểu nhân hèn hạ?

2K 56 0
By tunguyetminh

Lục Áp nhìn Mộ Cửu đang như rồng phun lửa, lông mày nhíu càng sâu: " Ta không hiểu, tại sao ngươi lại phải tiếc thay cho loại người đó? Là họ thất đức trước, ta ăn miếng trả miếng, trừng trị lại họ thì sao? Lẽ nào ngươi ngay cả hai chữ công bằng cũng không cần?"

" Ngươi ngay cả tính mạng của mình cũng không giữ nổi, đừng đề cập với ta cái gì gọi là công bằng! Quản tốt chuyện của ngươi đã rồi nói sau đi!" Mộ Cửu tổng kết, " Nói chung, chuyện của ta không cần ngươi phải quan tâm, ta bị họ làm phiền cũng được, bắt nạt cũng được, đều là chuyện của ta. Nếu ngươi muốn ở lại đây thì hãy đàng hoàng làm đúng bổn phận của bản thân đi, đừng gây thêm chuyện cho ta!"

Sắc mặt của Lục Áp trầm xuống.

Không ngờ nàng lại bảo hắn làm sai?

Hắn lạnh lùng đứng dậy, xoay người đi ra khỏi kết giới, một lúc sau lại quay lại, móc từ trong tay áo ra một cái bình sứ nhỏ, đặt nó vào tay nàng: " Không ngại nói cho ngươi biết, nếu hôm nay không có người vừa đê tiện vừa vô liêm sỉ vừa ích kỉ vừa hẹp hòi là ta ở đây, người xui xẻo chính là ngươi và Doãn Tuyết Như, đắc ý chính là Dương Vận và Dư Tiểu Liên."

Nói xong, hắn đưa tay đẩy nàng ra khỏi kết giới, đóng cửa từ chối tiếp khách.

Mộ Cửu trừng hắn, nhấc chân đạp lên kết giới mấy lần, không thấy động tĩnh gì khác bèn giơ cái bình sứ trong tay lên định đập, nhưng vừa nhìn liền suýt phun nước... Thân bình khắc một đóa hoa lan, cánh hoa tinh tế, màu sắc thanh nhã, đây không phải là một trong bộ bốn chiếc bình mà Lưu Dương đã tự mình làm cho nàng hay sao!

Nàng nhanh chóng chạy đến bên giá Bác Cổ để nhìn, quả nhiên chính là nó!

Nhưng hắn đưa cho nàng chiếc bình này làm gì?

Còn có, lời nói vừa rồi của hắn là có ý gì?

Nàng quay về bên kết giới: " Lục Nhai, ngươi phải nói rõ ràng cho ta!"

Lục Áp ngồi xếp bằng tĩnh tọa trên chiếc giường nhỏ, mí mắt cũng lười nhấc lên.

" Hắn lại phạm phải lỗi gì rồi à?" Mộ Tiểu Tinh đứng ngoài kết giời nhìn họ nửa ngày, lên tiếng.

Mộ Cửu không biết phải nói sao, quay người lầm bầm hai câu, ngồi xuống bàn ăn cơm.

Nhưng nàng đang khó chịu và phiền muộn, nào có tâm tư muốn ăn? Nhìn chiếc bình trong tay, lại trừng mắt nhìn vào kết giới của Lục Áp, nàng đột nhiên mở nắp bình ra.

Trong bình không có thứ gì, nhưng một mùi thuốc đông y làm bằng thảo dược nồng nặc liền bốc lên, xông thẳng vào mũi nàng!

... Chiếc bình này luôn đặt trên giá, tại sao lại có mùi thuốc đông y thảo dược?

Mộ Cửu chưa từng dùng nó để đựng qua vật gì, miệng bình quá nhỏ, đến mấy viên đan dược to cũng không bỏ vào được, nàng chỉ đành dùng nó làm vật trang trí.

Đột nhiên, nàng nhớ lên những lời nói vừa rồi của Lục Nhai... Nếu như không có hắn, vậy người gặp xui xẻo sẽ chính là nàng và Doãn Tuyết Như? Đắc ý là Dương Vận và Dư Tiểu Liên? Đây là ý gì, chẳng lẽ Long Cốt Thảo vốn là để cho nàng và Doãn Tuyết Như uống vào?

Không thể nào...

Tại sao Dương Vận phải hại nàng!

Tuy không nghĩ ra được lí do, nhưng nàng vẫn không khỏi giật mình. Loại người như nàng ta, nói không chừng...

Vừa rồi nàng ta còn một mực chắc chắn là nàng đã ám toán mình!

Chẳng lẽ, mùi thuốc đông y bằng thảo dược trong chiếc bình này... chính là do Long Cốt Thảo?!

Nàng nhanh chóng bật dậy, đi về phía cửa sổ nhìn về hướng nhà Doãn Tuyết Như.

Nàng ta không có dáng vẻ muốn bỏ đá xuống giếng khi Dương Vận và Dư Tiểu Liên công kích lẫn nhau, cũng không vì thế mà có thêm bao nhiêu cao hứng... Nàng ta từ trước đến giờ đều độc lai độc vãng, có thể chủ động trêu chọc người khác hay không thì nàng không biết, nàng chỉ biết, nếu hôm nay đổi lại thành nàng và Doãn Tuyết Như xui xẻo, hai người Dương Dư kia nhất định sẽ không giấu nổi cao hứng!

Mâu thuẫn của Doãn Tuyết Như và Dương Vận đã rõ rành rành, Dương Vận không chỉ cướp đi chồng chưa cưới của Doãn Tuyết Như mà còn thản nhiên mở miệng châm chọc, lần trước nàng ta bị Doãn Tuyết Như đánh, như vậy hãm hại trong bóng tối có gì là không thể? Nói như vậy, chẳng lẽ Dương Vận muốn thi kế mượn đao giết người, sau đó bị Lục Áp phát hiện rồi cắn trả?

Mộ Cửu mơ hồ đoán được chân tướng, nhanh chóng quay lại kết giới của Lục Áp nói vọng vào: " Lục Nhai, cho ta vào đi!"

Lục Áp hé mắt nhìn nàng, hừ một tiếng, lại nhắm mắt lại.

" Lục Nhai!" Mộ Cửu không phá được kết giới, còn phải chú ý không cho thanh âm của mình lọt ra ngoài, " Ngươi phải nói rõ ràng chuyện này cho ta! Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì? Có phải Dương Vận muốn ám hại ta?!"

Lục Áp vẫn lạnh lùng, không thèm nhúc nhích.

Nha đầu này quá không biết điều, sao hắn có thể dễ dàng tha thứ cho nàng được!

Hắn càng kiên quyết nhắm mắt lại.

" Lục Nhai..."

Mộ Cửu đập đập kết giới, kết giới rung lên một cái, bên trong kết giới cũng dao động theo.

Lục Áp cắn răng, không có ý định để ý tới nàng. Nhưng hắn vẫn bị sự dao động của kết giới làm cho phân tâm, so tài với nhau trong chốc lát, cuối cùng hắn cũng đứng dậy, phất tay phá tan kết giới.

Mộ Cửu đang ngồi chồm hỗm bên cạnh kết giới không kịp chuẩn bị, bị đánh lăn xuống mặt đất. Nàng bưng cái trán bò dậy, thấy trước mặt mình là một đôi vân lý thêu năm màu, phía trên là một bộ đạo bào trắng như tuyết, lên trên nữa... chính là khuôn mặt lạnh lùng như tảng đá của Lục Áp.

" Không nói chuyện rõ ràng mà đã xuất thủ!" Mộ Cửu nhỏ giọng lầu bầu.

Lục Áp liếc mắt nhìn nàng: " Ta đây ích kỷ hẹp hòi đê tiện vô liêm sỉ, chưa bao giờ thích mở miệng nói chuyện, ngươi không biết sao?"

Mộ Cửu tự biết mình đuối lý, không cãi cọ với hắn. Nàng đưa chiếc bình trong tay lên: " Cái này không phải có mùi Long Cốt Thảo sao?"

Lục Áp không hề có phản ứng.

Mộ Cửu thò đầu ra trước mặt hắn: " Có phải Dương Vận kia muốn hại ta?"

Lục Áp trừng nàng một chút, quay đầu nhìn chằm chằm con tri chu ngoài cửa sổ. Tri chu không biết nói chuyện thật đáng yêu, ít nhất sẽ không ngậm máu phun người. Trên trời dưới đất cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào dám nghi ngờ nhân phẩm của hắn đâu, không biết nàng có bao nhiêu lá gan, lại dám vong ân phụ nghĩa xếp hắn cùng hàng với loại tiểu nhân hèn hạ, việc này tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ được!

Mộ Cửu sốt ruột vô cùng: " Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, ngươi nói đi!"

Lục Áp không muốn cùng nàng nói chuyện, đưa tay lấy xuống miếng ngọc bội bên hông, rót một tia thần thức vào rồi hướng về mặt nàng ném tới.

Hắn không có gì để bàn với một người ngu ngốc!

Trên miệng ngọc bội là những hình ảnh di động, Mộ Cửu cầm lên chăm chú nhìn, chỉ thấy người trong miếng ngọc bội thình lình xuất hiện chính là Dương Vận!

Dương Vận nổi giận đùng đùng xông vào nhà nàng mắng, sau đó thả vào bình của nàng mấy viên thuốc, đi tới nhà của Doãn Tuyết Như, còn để bình sứ vào bụi họa, cuối cùng vội vàng chạy khỏi tiểu viện.

Continue Reading

You'll Also Like

93.7K 1.9K 147
Tác Giả: Tam Tam Nương Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Song khiết 🕊️ , Hào môn thế gia , Giới giải trí , Niên thượng...
58.8K 8.7K 23
Tên truyện: Bia đỡ đạn dẫn đường bị nhóm kẻ điên nhòm ngó. Thể loại: Đam mỹ, NP, truyện H, Vả mặt, Tương lai, Lính gác dẫn đường, Xuyên không. Tác gi...
42.8K 4K 51
Tác giả: Hỉ Phát Tài Thể loại: Chủ công, hỗ sủng, song khiết, xuyên thư, chữa lành, cường cường, HE. CP: Dịu dàng nho nhã tâm cơ nhà thiết kế mỹ công...
20.9K 694 31
Edit: Vô Phong + Sulli Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn Hôm nọ lên tìm trên wattpad không thấy có ai up full nên mình quyết định bỏ chút thời gian ra up tr...