Injustice, Hatred and Extremi...

By NomDeepTry

707 71 109

Mỗi người sẽ có một cách nhìn nhận chính nghĩa khác nhau. Người thì coi đó là chìa khoá thay đổi thế giới , k... More

Chương 1: Không có sự cứu rỗi đâu
Chương 2: Căn phòng trên gác mái
Chương 3: Gia tộc Vangelore
Chương 4: Định kiến khắc nghiệt về thú nhân trong xã hội đương thời
Chương 5: Căn hầm
Chương 6: Ít nhất thì cũng có bạn
Chương 7: Kế hoạch trốn thoát
Chương 8: Chuẩn bị
Chương 9: Ánh sáng cuối đường hầm
Chương 10: Lucifer
Chương 11: Con mèo với chiếc đuôi giả và chén rượu ăn thề
Phụ lục: Nekoru "rên rỉ"
Chương 12: Những thứ tồn tại trong quá khứ, giờ đây là vật phản chiếu nhân loại
Chương 13: Hành trình đến phía Nam
Chương 14: Đồng đội mới, bạn hay thù?
Chương 15: Natalie, chú thỏ lạc giữa bầy sói
Chương 16: Vượt biên gian nan
Chương 17: Fountain
Chương 18: Thành phố bất ổn
Chương 19: Tôi có quen anh không?
Chương 20: Uỷ thác khó khăn, lươn lẹo và đáng ngờ của Kuara
Chương 22: Đột nhập vào kho tài liệu mật của Fountain...một mình
Chương 23: Đại tướng uy nghiêm, tôn chỉ Tận diệt
Chương 24: Sức mạnh thực sự của Đại tướng
Phụ lục: Những điều bạn nên biết về Nekoru
Chương 25: Câu chuyện buồn về chú mèo nhỏ
Chương 26: Hội nhóm bí ẩn và ý nghĩa thực sự của tự do
Chương 27: Nekoru học pháp thuật
Chương 28: Nằm vùng
Chương 29: Lá thư gửi từ người cũ
Chương 30: Chuyện đời tư bất công khai của mèo đen
Phụ lục: Những điều bạn nên biết về Lucifer
Chương 31: Cái chết của lão Alva
Chương 32: Trận chiến trên vách núi
Chương 33: Gặp lại Natalie, và...?
Chương 34: Cuộc đời không có hậu như câu chuyện cổ tích
Chương 35: Một "Lucifer" khác?
Chương 36: Quay trở về Fountain
Chương 37: Đại tướng đắc thắng, Nekoru lâm nguy
Chương 38: Cơn thịnh nộ của Lucifer
Chương 39: Nước mắt không rơi
Chương 40: Bước đầu của kế hoạch
Chương 41: Làm loạn tại quán rượu
Chương 42: Cơn lốc ngoại xâm
Phụ lục: Những điều bạn nên biết về Chise
Chương 43: Coi trời bằng vung, Đại tướng nhất thời bị hạ gục
Chương 44: Kuara xảo quyệt
Thông báo nhẹ về lịch ra truyện
Chương 45: Lời đồn thổi về tên sát nhân trong thành
Chương 46: Tâm sự của người đứng đầu đất nước
Chương 48: Đi đến đâu cũng bị đày đoạ, hà cớ gì ta phải dung tha?
Chương 49: Kẻ tám lạng, người nửa cân. Gươm thất phân chém chết kẻ phản bội
Chương 50: Sự lụi tàn của một đế chế cũ
Chương 51: Sát thủ lưu vong
Phụ lục: Những điều bạn nên biết về Natalie
Chương 52: Vén màn sự thật bị vùi lấp
Chương 53: Sông có khúc, người có lúc
Chương 54: Thị trấn kỳ lạ
Chương 55: Chính nghĩa dối trá
Chương 56: Ánh sáng dẫn lối
Chương 57: Ngọc Uyên Bác
Chương 58: Tính nhầm, Cynane lỗ to
Chương 59: Hai anh em
Chương 60: Đánh chặn
Chương 61: Cùng nhau trở về
Chương 62: Dã tâm của Kuara
Chương 63: Vị vua không được chào đón
Chương 64: Chẳng phải người thiện thì không có nghĩa là kẻ ác
Chương 65: Hội ngộ dưới trăng
Phụ lục: Những điều bạn nên biết về Michael
Chương 66: Cơn mưa không bao giờ tới
Chương 67: Món quà của Chúa
Chương 68: Thanh trừng
Chương 69: Hậu quả
Chương 70: Người kế vị
Chương 71: Xử lý hậu quả
Chương 72: Tiền tuyến
Chương 73: Trớ trêu và bất nhân
Chương 74: Bản ngã
Chương 75: Nợ máu phải trả bằng máu
Chương 76: Đại hội võ thuật
Chương 77: Đỉnh điểm của cuộc chiến
Chương 78: Thảm sát
Chương 79: Sự trợ giúp bất đắc dĩ

Chương 47: Kẻ bám đuôi

5 1 2
By NomDeepTry

Nekoru bước vào phòng ăn, thấy Lucifer vẫn đang ngồi trên bàn, chống cằm vật vờ, mắt nhắm mắt mở. Bên cạnh cậu ta còn có một chai Chi Dương Đào và chiếc cốc đang uống dở.
- Này, Lucifer. Đêm rồi đấy, đi ngủ đi, định thức đến bao giờ nữa?
- ...
- ...Lucifer? Ngủ rồi à?
- ...
- Trời đất...
  Nekoru bước đến bên cậu bạn, dùng hai ngón tay nhéo mạnh tai Lucifer.
- ÁI!! AI ĐẤY! TRỘM ĐẾN TRỘM ĐẾN!
- Be bé cái mồm thôi...tôi đây.
- Aaa...hả? À, ra là cậu...
- Gì mà rú lên vậy, với cả, giờ là mấy giờ rồi mà vẫn ngồi đây? Định canh đến sáng à?
- Ừm... Thì gần đây mới có án mạng còn gì, hung thủ vẫn chưa bị bắt, tôi hơi lo nên phải thức đêm canh ngoài đây. - Lucifer dụi mắt nói.
- Cậu cứ lo xa. Hắn chẳng dám gây án lần hai trong khu này đâu. Giờ này lính vẫn còn sáng đèn đi tuần ngoài kia đấy, đi ngủ đi mai nhiều việc lắm.
- Nhưng an toàn là...trên hết, cẩn thận vẫn hơn...
- Nhưng trông cậu như thức đêm mấy ngày rồi đấy, hay ngủ chút đi, tôi thay...
- Không cần lo... Tai mèo lúc ngủ vẫn thính lắm đấy... Dù là tiếng động nhỏ nhất thì cũn...
HUỴCH!
  Chưa nói hết câu, cơn buồn ngủ kéo Lucifer đập mặt xuống bàn. Nekoru đứng đó bất lực, đành ngủ quách cho xong.
  Bước đi trên tiếng hành lang gỗ cọt kẹt, Nekoru đi về phòng ngủ của mình một cách chậm rãi. Mưa tí tách rơi bên ngoài làm khung cảnh tĩnh mịch nơi đây thêm phần rùng rợn.
  Bỗng một tiếng cọt kẹt rõ hơn hẳn tiếng bước chân của cậu vang lên sau lưng. Nekoru hơi lưỡng lự một lúc, rồi quay đầu ra sau ngó nghiêng một chút sau đó đi tiếp.
  Tiếng bước chân trên sàn gỗ tiếp tục vang lên sau lưng cậu. Rõ dần, rõ dần, rồi ngay lập tức...
- Ú OÀ!
- ...Chise.
- Ơ, anh không sợ sao...? ._.
- Anh nhìn thấy em từ khi nãy rồi.
- Nhưng em nấp trong góc tối mà, sao lại...
- Em quên là anh có thể nhìn rõ trong bóng tôi à.
- Ghét ghê đó. - Chise chọc ngón tay vào má Nekoru. - Này, hôm nay...anh vô phòng ngủ chung với em nha?
- Hả... Anh là con trai mà, sao ngủ với em được...?
- Nhưng mà đêm này ngoài kia gió rít lắm... Nên em sợ ngủ một mình :D
- Có Natalie ngủ chung còn gì?
- Thì đúng thế... Nhưng mà
- Nhưng con trai ngủ chung với con gái thì kỳ lắm...
  Chise bám lấy tay Nekoru, giọng nài nỉ:
- Chẳng lẽ anh hết thương em rồi sao? - Cô vừa nói vừa vẫy vẫy chiếc đuôi.
  Nekoru lưỡng lự một lúc, rồi cuối cùng không kìm được sự thuyết phục của Chise.
- Được rồi, một đêm. Nhưng anh sẽ nằm đâu đây? Giường nhỏ lắm.
- Không sao, ba đứa nằm chung :D. Đủ chỗ mà.
- ...hết cách.
  Rốt cục, cậu bị Chise kéo về ngủ chung với mình đêm hôm đó.
  Vì nhà của Natalie cũng không phải là quá rộng nên bốn đứa phải chia làm hai phòng ngủ riêng biệt, nam nữ ở riêng. Nhưng hôm nay Nekoru "phá cách", đi sang phòng của Chise và Natalie ngủ, mà còn không biết ba đứa có định "ngủ" không nữa!
Chise lấy hai tay che mắt Nekoru, dắt cậu ta vào phòng.
- Gì mà bí mật thế...
- Hihi, đến nơi rồi. Mở mắt ra đi anh Nekoru!
Nekoru lim dim. Cậu mở mắt ra, và...
- BẤT NGỜ CHƯA!!
Chưa kịp phản ứng gì, Nekoru đã thấy Natalie nhảy xổ ra trước mặt, hai bàn tay đã căng sợi dây thừng lao về phía cậu.
- Á!!
- Trói anh ấy lại mau!
Thấy Natalie với sợi dây lao tới như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, Nekoru cố gắng quay đầu bỏ chạy nhưng lại bị Chise giữ chặt. Bề ngoài trông cô bé nhỏ nhắn, yếu ớt cần được che chở thế thôi nhưng nào ngờ Chise khoá tay chặt tay Nekoru khiến cậu chẳng thể di chuyển người chứ nói gì đến việc chạy thoát.
Kết cục, cậu bị hai cô gái trói bắt chéo tay phía sau rồi bị ném lên giường. Bọn họ cũng leo lên giường, ngồi vây quanh lấy cậu.
- H...haha... Đây...chỉ là một bài luyện tập hả... Hay là một trò đùa...làm ơn hãy nói là đùa đi hai người ;-;
- Hehe, con mồi đã sa lưới. - Natalie cười khẩy.
- Xin lỗi anh Nekoru nha, nhưng hôm nay thì anh sẽ thuộc về bọn em...
- Là sao?! Hai người định làm gì?
Chise bò tới, ngồi lên người Nekoru và đặt lên môi Nekoru một nụ hôn tình cảm.
- KHÔNG! BỎ ANH RAAAA!!
- Có vẻ cậu ngây thơ quá nhỉ, thôi được. Chise, em biết phải làm gì rồi đấy...
- Vâng!
Chise rút từ ống tay áo ra một chiếc roi da dài phải gấp đôi cẳng tay của Nekoru, đưa cho Natalie. Cô thỏ quất thử mấy cái vào không khí rồi quay ra nhìn cậu bằng nụ cười quái đản của mình.
- KHÔNGGGGGGG!
Rốt cục, đêm đó ba người bọn họ làm gì thì không ai biết cả, chỉ biết là tối đó Nekoru đã hét rất nhiều. Dù sao thì Lucifer vẫn ngủ rất say nên cậu chả biết gì cả.

*

Lucifer thức dậy đầu tiên. Cậu ta sảng khoái vươn vai trong khi vẫn đang ngồi trên cái ghế mà cậu đã dùng làm một chiếc giường ấm cúng đêm qua.
- Oaaaa~... Ngủ đã quá... Hãy còn sớm, ra ngoài "vận động" chút vậy.
Vì cậu hay có thói quen tập thể dục lúc sáng mới ngủ dậy nên một phần tư sân sau của nhà Natalie đã bị Lucifer biến thành một nơi để "thoả mãn" cái thói quen kỳ lạ của mình. Khoảng đất này bày trí cơ man là những hình nộm chiến đấu làm từ gỗ, trên mỗi hình nhân đó đều dán hình của những kẻ mà Lucifer cho là đáng ghét nhất, cái nào cũng mục nát cả.
- Hôm nay đánh chỗ nào trước đây... Được rồi!
RẮC!
Lucifer đấm mạnh vào một hình nộm khiến nó gãy một nửa. Rồi cậu vặn người, tung thêm một cú đá uy lực khác để kết liễu "đối thủ", làm "hắn" vỡ vụn và gãy làm đôi.
- Tên này yếu quá, không đáng đánh. Còn ngươi thì sao!?
RẮC!
Thêm một hình nộm gỗ nữa "ra đi". Mảnh vỡ của nó bị Lucifer đấm bay xa tít qua cả nhà bên kia.
- AAA! Trẻ con nhà nào chơi dại thế!?!
- Chết cha ._. Trúng ai đó mất rồi...
Cùng lúc đó, Nekoru ra ngoài sân sau.
- Cái gì vậy... Mới sáng sớm mà đã ồn ào thế?
- K...không có gì đâu...!! - Lucifer hốt hoảng.
- Đáng nghi lắm... Hay là cậu vừa làm gì mờ á...
PHẬP!!
Một mũi tên bay nhanh đến chỗ Nekoru, nhưng nó không đâm vào cậu mà cắm phập vào bức tường sau lưng cậu chỉ cách có vài phân.
- ÁM SÁT!?
- AI!?
Lucifer quay ra hướng mũi tên được bắn, nhưng kẻ địch đã lẩn khỏi hiện trường.
- Hắn chạy khuất qua căn nhà kia rồi! Đuổi theo mau!
- C...có cần gọi Chise và Natalie luôn không...! - Nekoru hớt hải.
- Không kịp đâu, đi luôn! Tên hèn nhát, lần này ngươi chạy đằng trời!!
Theo dấu vết của tên bí ẩn để lại hiện rõ trên mặt đất, hai đứa chạy đến một ngã ba nơi dấu chân đã dừng lại.
- Hết manh mối rồi, không còn biết hắn đi đâu nữa. - Nekoru nói.
- Vẫn có cách.
  Lucifer khuỵu gối xuống, đưa tay hà hà gần mặt đất. Cậu tạo ra một luồng gió nhỏ ở lòng bàn tay và chĩa ra các hướng mà bản thân cho là khả nghi.
- Làm gì vậy Lucifer?
- Xem này. Dấu chân đi về bên phải, tuy hơi mờ nhưng vẫn nhìn rõ.
- Sao cậu làm như vậy được?
- Đây nhé. Trên con đường này khá nhiều bụi bẩn, không thể ngày mốt mà trôi đi hết được. Đêm hôm qua, trời còn mưa nữa.
- Mưa thì sao?
- Thì vết giày của hắn sẽ bị dính nước còn đọng lại trên đất, nếu chạy qua chỗ này tất sẽ để lại dấu chân dính nước và bị bụi bẩn bám vào, có xó thì chưa chắc đã hết, như cậu vừa thấy đó - dùng gió thổi qua những chỗ mình cho là đáng ngờ thì bụi xung quanh sẽ bay đi hết, còn những chỗ có dấu chân sẽ hiện ra!
- H...hay quá...
- Được rồi, rẽ phải.
Hai đứa lần mò theo dấu vết mơ hồ mà kẻ thần bí để lại.
Trớ trêu thay, từ con đường đó lại dẫn tới một khu đất hình tròn lộ thiên. Nơi này thường được bọn trẻ con trong thành dùng làm nơi chơi đùa, nhưng hôm nay thì lại chả thấy chúng đâu, chỉ có đúng một tá bụi cây được trồng ngay sát lề của khu đất tạo thành một hoạ tiết đối xứng.
- Nơi này...
- Những bụi cây kia đủ để một người lớn chui vào đấy. Một, hai, ba,..., mười một, mười hai. Tổng có mười hai bụi cả thảy.
- Hắn trốn một trong số chúng ư?
- Phải, nhưng lần này không biết là bụi nào.
- Thì đi kiểm tra từng cái là được chứ gì. - Nekoru đề nghị.
- Khoan...!
Lucifer chưa kịp ra cản thì Nekoru đã dùng tay toẽ một bụi cây ngẫu nhiên ra. Trong đó...chẳng có gì.
SOẠT~!
- Tiếng quần áo cọ vào lá! Từ đâu vậy?!
Lucifer phản ứng với tiếng động. Cậu dồn toàn bộ sự tập trung vào đôi tai của mình, cố gắng nghe thử xem tiếng động phát ra từ đâu.
Không gì cả.
- Sao thế Lucifer?
- Cách kiểm tra từng bụi không ổn đâu, tên này nhanh lắm. Có khi chúng ta vừa kiểm tra bên này thì hắn đã lẩn sang bên khác rồi. Phải có cách khác...
Đang vắt óc suy nghĩ, bỗng thoáng sau lưng Lucifer là một làn gió nhẹ thổi qua làm dao động cành lá.
- Gió...gió ư...? - Lucifer lẩm bẩm.
Cậu ngẫm nghĩ một lúc, rồi thẳng thừng đi ra điểm trung tâm của cái sân.
- Nghe ta... Nổi lên đi những con gió... Hãy cho ta thấy dũng khí của ngươi đi nào!
  Lucifer giang hai tay ra giữa không trung như cánh chim đang khao khát nắm trọn cả bầu trời, miệng hùng hồn đọc chú. Như thể nghe được lời vẫy gọi của cậu, vô số luồng gió bấc sà xuống khu đất. Chúng dạo chơi xung quanh những bụi cây dưới sự chỉ đạo của Lucifer.
- Cậu...đang làm gì vậy?!
  Lucifer im lặng, chỉ láo liên quan sát tất cả các bụi cây đang rung động bởi gió. Lát sau, cậu dường như đã chắc chắn với quyết định của mình nên cho ngừng gió.
- Thế này...là sao?
- Cậu để ý xem Nekoru. Bụi cây nào trong số đó có sự khác biệt?
- Khác biệt...về cái gì?
- Nói cho dễ hiểu hơn nhé. Nhìn vào bụi ở hướng 5 giờ xem. Cho dù tôi có cho gió mạnh yếu cỡ nào đi nữa thì lúc nó rung động trông cũng rất bất bình thường.
- Ý cậu là...do có người nấp trong đó nên bụi cây chuyển động ít và bất tự nhiên hơn bình thường?
- Chính xác.
  Dứt lời, Lucifer xoè lòng bàn tay, chĩa vào mục tiêu và bắn một quả cầu lửa uy lực.
BÙM!!
- AAAAA! NÓNG QUÁ!! NÓNG QUÁ!!
- Hắn kìa! H...hắn cũng là thú nhân sao?!
- Chúng mày...được lắm!!
  Tên đó rút cây dao găm ra hua về phía Nekoru và Lucifer.
XOẸT!
  Lucifer lao ra chặn đòn tấn công, cậu đưa tay ra để khoá tay đối phương, không may bị con dao xoẹt qua rách mất ống tay áo.
- Ngươi thật là...đây là cái áo ta thích nhất đấy.
  Rồi cậu ngay tức khắc quật hắn xuống sàn, xử nhanh gọn rồi cùng Nekoru khiêng hắn về để tra khảo.
 
                                             *

SẦM!
  Lucifer ném tên theo dõi đang bất tỉnh xuống sàn nhà.
- Trời đất! Ai nữa đây!? - Natalie hét lên.
- Tên ất ơ này đã nằm vùng trong thành để theo dõi ta được hơn một tuần, giờ chúng tôi mới phát hiện ra và bắt được hắn.
- Thì ra là... Thảo nào mấy hôm nay cứ nghe tiếng động ở ngoài nhà lúc đêm hôm và sáng sớm.
- Chưa hết đâu.
Lucifer cúi xuống chỗ tên theo dõi đang bị trói, nắm lấy tai của hắn và kéo mạnh. Đôi tai như một món đồ chơi rẻ tiền, nhẹ nhàng lìa khỏi đầu hắn.
- HẢ!? TAI CỦA HẮN LÀM SAO VẬY!?
- Tên này là con người. Hắn giả dạng làm thú nhân để trà trộn vào thành. Thật mưu mô, xảo quyệt...
  Nói xong, Lucifer ra hiệu Nekoru kéo ghế ra để đặt tên này lên. Làm xong thì cũng là lúc hắn tỉnh lại.
- Ai...ai đã...
  Chưa mở mồm nói đủ ba chữ thì đã ăn một đấm của Lucifer.
- Khai ra mau, ai sai ngươi đến đây theo dõi bọn ta? Mục đích của các ngươi là gì? Không được nói dối nửa lời.
- Hahahahaha!! Mơ đi, đồ con mồn lèo lông đe-
RUỲNH!!
  Chỉ còn cách vài phân là hắn đã ăn trọn nắm đấm của Lucifer, may mà cậu ta cố tình đấm vào tường để thị uy.
- ...
- Nói.
- T...tao không biết gì hết! Còn lâu tao mới bán đứng đồng đội nha mày, lũ sinh vật bẩn thỉu các ngươi thì chỉ có làm nô lệ cho con người thôi!!
- Vậy sao?
  Lucifer tiếp tục dùng biện pháp mạnh để tra khảo "tội nhân". Cậu dùng hai ngón tay ấn mạnh vào hai bên thái dương của hắn. Cơn đau thấu xương cuối cùng cũng khiến tên này chịu mở miệng.
- T...tao khai! Tao khai!!
- Ngoan thế từ đầu có phải hơn không. Nói đi: Mục đích của các ngươi là gì?
- Hừ... T...tao...
- NÓI MAU!
- L...là nữ vương Cynane phái tao tới đây! Ả ta bảo hãy đến thành Fountain gì đó rồi tìm kiếm q tung tích của một thằng nhóc thú nhân tai mèo tên là Nekoru, rồi tìm hiểu rõ ngọn ngành của...của...
- Nữ vương Cynane? Chưa nghe bao giờ cả... - Chise nói.
- Là người đã dẫn đầu đội quân xâm lược của con người lần trước đó.
- Thế đấy! Thả tao ra được chưa?
- Chưa xong đâu. Ngươi vừa bảo tìm rõ ngọn ngành của cái gì cơ...? - Nekoru sấn tới trước mặt tên theo dõi.
- Cái đó...tao không nói được!
- NÀY THÌ...
- AAAAAA!!
  Lucifer lên gối vào bụng hắn khiến tên này sống dở chết dở, gục người xuống rên rỉ.
- Xem ra hắn không chịu khai đâu. Nên xử lý thế nào đây?
- Tôi cũng không biết. Có lẽ nê...
- Giết. - Nekoru nói.

Continue Reading

You'll Also Like

113K 16.2K 89
Hán Việt: Tại kinh tủng C vị xuất đạo Tác Giả: Nghịch Vũ Xayah Số Chương: 136c+3pn Thể loại: Vô hạn lưu, sảng văn, đam mỹ, 1v...
696K 31.1K 153
Tác giả: Mặc Hương Đồng Khứu/Xú (墨香铜臭) Thể loại: Linh dị thần quái, có yếu tố tiên hiệp tu chân, C thiên R địa Quỷ vương công × Tiên phong đạo cốt lư...
660K 34K 16
tuy hơi ngốc một chút, nhưng là người yêu của trùm trường! viết: 21/7/2020 lúc: 23:23 Tác giả: uyen.m