Chương 58

119 12 0
                                    


Nhà cũ Park gia ở ngoại ô chiếm vài mẫu đất, nhà để xe trên mặt đất, trừ biệt thự ba tầng dùng để ở, toàn bộ còn lại chính là các loại hoa cỏ cùng cây cối. Ba của Park Sooyoung, Park Seok Gum cùng Bae Jin Suk có một sở thích giống nhau, chính là thích chăm sóc hoa cỏ, trong vườn hoa lớn như thế của Park gia, toàn bộ đều là bản thân Park Seok Gum tự trồng lấy.

Đi vào cửa lớn Park gia chính là một con đường màu xanh thật dài, hai bên trồng cây dương liễu, gió thổi qua xào xạt. Park Seok Gum kéo ghế dưới tàng cây, nằm ở trên đó chợp mắt, máy radio kiểu cũ đang phát kịch, trong tay hắn cầm một bình trà nhỏ, thỉnh thoảng uống một chút, vô cùng thích ý.

Hắn mới năm mươi ba tuổi, thân thể cũng rất cường tráng, nếu như không phải là Park Sooyoung đoạt hết quyền của hắn, hắn còn có thể làm Heung Jeong lớn hơn. Đáng tiếc, bây giờ hắn cũng chỉ là một chủ tịch trên danh nghĩa, Park Sooyoung căn bản không về nhà, Park Seol cũng trở nên ít nói, hắn cả ngày tự tiêu khiển, giống như một lão nhân tuổi xế chiều.

Park Sooyoung đi tới, ngồi lên băng ghế nhỏ bên cạnh: "Ba gọi con tới có chuyện gì sao?" Giọng của cô nghe không ra ấm lạnh, cũng không có cái loại không kiên nhãn như trước kia khi nói chuyện với ông. Park Seok Gum mở mắt ra, nhìn cô cười một cái: "Nhớ con a."

Quản gia bưng nước trái cây cho Park Sooyoung, ướp lạnh, trên ly thủy tinh đọng giọt nước. Park Sooyoung uống một hớp, đặt nước trái cây ở bên chân, nhìn Park Seok Gum không nói lời nào. Park Seok Gum phất tay một cái để cho quản gia đi xuống, chống người ngồi dậy. Hắn cười, khóe mắt lộ ra nếp nhăn.

"Ba nghe nói rồi đi, hai mươi lăm này con kết hôn." Park Sooyoung nói, thấy Park Seok Gum gật đầu, cô lại tiếp thêm một câu: "Với Seungwan."Park Seok Gum vẫn gật đầu, Park Sooyoung cầm nước trái cây lên uống, hắn nhìn cô, đột nhiên toát ra một câu: "Chuyện xấu trước kia của nha đầu Bae gia, là ta sai người làm."

Park Sooyoung nhìn hắn, bĩu môi: "Con biết."Park Seok Gum ha ha cười nói: "Con rốt cuộc nghĩ như thế nào nha? Sao lại cùng nha đầu của Bae gia làm bạn? Ta sáng lập cơ hội tốt như vậy cho con, tại sao con không lợi dụng cho tốt?"

"Lợi dụng cái gì? Con đây không phải là cũng bị ba lợi dụng sao?" Park Sooyoung đặt cái ly không xuống, một cước đá đi. Park Seok Gum lắc đầu thở dài: "Con, cái đứa bé này, rốt cuộc là không hiểu dụng tâm lương khổ của ta."

Park Sooyoung nhún nhún vai từ chối cho ý kiến, Park Seok Gum cũng không nói, hai người trầm mặc. Park Sooyoung đứng lên, từ trên nhìn xuống Park Seok Gum, khuôn mặt mang theo ý cười nhìn rất cao lãnh: "Ba." Cô kêu Park Seok Gum một tiếng: "Mẹ con không còn, nhân sinh đại sự của con, vẫn rất cần một tiếng chúc phúc của ba."

"Ba thay lòng đổi dạ hại chết mẹ con, cả đời này con sẽ không quên, nhưng mà con cũng không có quyền gì hận ba, dù sao con cũng là con của ba. Ba thờ ơ đối với con, con cũng không trách ba, cuộc sống ở Giang gia cho dù không tốt, cũng tốt hơn nhiều so với ở cô nhi viện, ba có thể từ cô nhi viện nhận con ra ngoài, con cũng cảm kích. Con đoạt nhiều thứ của ba như vậy, nên trả thù cũng gần đủ rồi, dù sao ba cũng là người ba ruột thịt của con." Park Sooyoung hơi khom lưng, nhìn Park Seok Gum: "Ba, con sắp kết hôn, ba sẽ không ngăn cản được con."

 Bạn Gái Của Tôi Là Thiên TàiWhere stories live. Discover now