Chương 50

5.1K 311 73
                                    

- Xung đột -

"Vũ, sao cậu lại ở trong phòng đại thúc?!"

Lăng Diễm bật thẳng người dậy, sắc mặt vô cùng khó coi, trừng mắt nhìn Tô Hạo Vũ đang im lặng lần thứ hai lập lại câu hỏi, nếu cẩn thận quan sát có thể thấy cặp mắt xinh đẹp màu hổ phách của hắn đang dần trở nên u ám.

"A! Như cậu thấy đó, chẳng lẽ còn muốn tôi làm mẫu cho cậu xem sao?"

Trầm giọng phun ra một câu mang theo ý khiêu khích, Tô Hạo Vũ khoanh tay, ánh mắt thâm trầm mà nhìn chằm chằm phản ứng của Lăng Diễm,hắc sắc đồng tử ẩn ẩn xẹt qua một tia lạnh lẽo.

"Tên khốn kiếp! Cậu lại làm gì đại thúc?!"

Lăng Diễm đột nhiên thay đổi sắc mặt, hai mắt muốn nứt ra, tiến lên nắm lấy cổ áo Tô Hạo Vũ, đẩy hắn vào trong rồi dùng chân đóng cửa, chuẩn bị vào trong giải quyết vấn đề.

Nhưng không ngờ đúng lúc này, một cánh tay mạnh mẽ chặn lại cửa, đương lúc bọn họ còn chưa kịp phản ứng, cực nhanh nhẹn lắc mình tiến vào, thuận tay khoá cửa.

"Cút ngay!"

Tô Hạo Vũ mặt mày âm trầm, một phen bỏ qua cử chỉ thô lỗ vừa rồi của Lăng Diễm, đảo mắt nhìn về phía Phong Diệu Nhiễm đang ngồi xuống sofa, nhẹ nhàng mà gợi lên khóe miệng "Như thế nào? Ngươi không tham gia tiệc sinh nhật của Tiểu Nhã sao?"

"Nhân vật chính là ngươi không ở đó, chúng ta chỉ là kẻ phối hợp diễn cũng không cần thiết phải ở lại."

Phong Diệu Nhiễm thản nhiên mà giương mắt liếc hắn một chút, sau đó lại nhìn sang Lăng Diễm người đang đầy mùi thuốc súng, nhịn không được cười xuy một tiếng "Hai cậu đây là đang làm gì? Muốn đánh nhau sao?"

"Cũng không đến mức đánh nhau, tính tình bướng bỉnh của Diễm cậu cũng không phải không biết."

Tô Hạo Vũ ôn hòa mà cười, sau đó chỉnh lại áo ngủ nhăn nhúm, đi đến đối diện Phong Diệu Nhiễm ngồi xuống, bắt chéo chân, tư thái thong dong tôn quý.

"Diễm, ngồi xuống trước đi có chuyện gì chúng ta chậm rãi nói."

Phong Diệu Nhiễm lên tiếng hoà giải, một bên nói một bên nghiêng người lấy hộp xì gà, một điếu đưa cho Tô Hạo Vũ phía đối diện, sau đó thực khốc mà châm lửa cho mình, thần tình tối tăm.

Tô Hạo Vũ ngón tay kẹp điếu xì gà, gương mặt tuấn dật ở giữa màn sương khói dày đặc lộ ra biểu khiến người khác không thể nắm bắt, cặp mắt đen lẳng lặng nhìn thẳng Phong Diệu Nhiễm, thanh âm có chút khàn khàn "Nhiễm, cậu tìm tôi có việc sao?"

"Không, tôi là tới tìm đại thúc ."

Ngón tay thon dài tùy ý đùa nghịch cái bật lửa, Phong Diệu Nhiễm nâng mắt đối kháng lại anh nhìn của Tô Hạo Vũ, không chút giấu diếm mục đích đến đây.

"Ha hả, không nghĩ tới lực hấp dẫn của đại thúc lại lớn như vậy, cư nhiên khiến cậu cũng..."

Tô Hạo Vũ kéo một hơi thuốc, tựa hồ có chút ngoài dự tính.

"Tô Hạo Vũ, cậu nói chuyện cẩn thận một chút! Tôi không cần biết các cậu đang nghĩ gì, nhưng cả hai người nên biết rằng, đại thúc là của tôi! Không quản hai cậu đang có tâm tính gì, tôi không cho phép các cậu động vào nữa sợi lông của đại thúc!"

[Đại Thúc! Anh Là Của Chúng Tôi!] [Đam Mỹ-Edit]Onde histórias criam vida. Descubra agora