Chương 112

1K 55 2
                                    




Giọng Nghiêm Bách Tông thực trầm ổn, nói xong câu đó, liền quay đầu nhìn lão thái thái một cái. Vẻ mặt lão thái thái có đau lòng và kinh hoảng khó phát giác, nhưng chỉ là chợt lóe qua.

"Kỳ thật chuyện lão nhị và Lương Tần kết hôn giả, ngay từ đầu tôi đã biết." Nghiêm Bách Tông nói.

Lần này mọi người ồ lên, lão thái thái tuy rằng đau lòng, nhưng không thể không làm bộ làm tịch hỏi một câu: "Cái gì?"

Vẻ mặt Nghiêm Bách Tông trầm tĩnh, giống như chỉ là nói chuyện thực bình thường: "Đó cũng là nguyên do lúc trước bọn họ kết hôn, tôi ở nước ngoài không trở về. Ngay từ đầu lão nhị đã nói với tôi, tôi không đồng ý, nhưng mà không ngăn cản. Có điều hôm nay tôi muốn nói không phải là chuyện này, tôi muốn nói chính là, chuyện mẹ tôi muốn nhận Lương Tần làm con trai, chỉ sợ là không được."

Nghiêm Bách Tông nói xong một phát bắt lấy tay Kỳ Lương Tần: "Hôm nay người thân bạn bè đều ở đây, có một việc vui, muốn chia sẻ với mọi người, tôi và Kỳ Lương Tần, hiện giờ đang ở giai đoạn bàn hôn luận gả, hy vọng có thể mượn lần này công khai, cũng được mọi người chúc phúc."

Khách khứa bên dưới ồ lên, mấy người lão thái thái và Nghiêm Tùng Vĩ khiếp sợ cũng không phải là giả vờ, bọn họ là thật sự có chút bối rối, biểu hiện ra ngoài, chính là khiếp sợ và luống cuống. Nghiêm Bách Tông tiếp tục nói: "Việc này hai chúng tôi vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói với người trong nhà, " hắn nói xong chuyển hướng lão thái thái: "Mẹ, hy vọng mẹ có thể ủng hộ chúng con."

Lần này bên dưới không ai vỗ tay, tuồng kịch của Nghiêm gia rất cẩu huyết rất đột ngột, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy giật mình, huống chi là Nghiêm lão thái thái chứ.

Lão thái thái ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn nhìn mọi người, sau đó nhìn về phía Nghiêm Bách Tông và Kỳ Lương Tần: "Chuyện khi nào... ta còn thật sự không biết."

"Hai chúng con tháng mười liền xác định quan hệ, " Nghiêm Bách Tông nói: "Vẫn luôn giấu không nói với trong nhà, chính là lúc ấy nhìn mẹ vì chuyện lão nhị kết hôn giả mà bận đến đầu óc choáng váng, lại thêm lão tam phải chuẩn bị hôn lễ, cho nên liền lén gạt đi chưa nói."

Đúng lúc này, bạn tốt của Nghiêm gia là chú Vương, nói giúp một phen: "Chị Trương, đây là chuyện tốt mà, mới nãy không phải chị còn nói muốn cho Lương Tần tiếp tục làm người Nghiêm gia sao, hiện giờ không phải chính là như nguyện ư."

Hắn vừa nói lời này, có mấy trưởng bối khác cũng phụ họa hai câu theo. Bọn họ mở miệng, cũng không phải ủng hộ Nghiêm Bách Tông và Kỳ Lương Tần, mà là cảm thấy lão thái thái hiện giờ đứng trên đài rất xấu hổ, nên có người giúp đỡ hai câu, cho bọn họ một bậc thang đi xuống.

Lão thái thái tươi cười thật cứng ngắc, nói: "Hôm nay là sinh nhật lão nhị, trước hết không nói việc này."

Loại chuyện này, quả thật đóng cửa lại nói tương đối thích hợp. Nghiêm Tùng Vĩ muốn giả vờ vui vẻ thay anh cả, quay đầu muốn vỗ vỗ vai Nghiêm Bách Tông, nhưng mà tay đã vươn ra, lại cảm thấy thật sự xấu hổ, cho nên lại thu về. Loại chuyện diễn trò này, vẫn là đừng tìm ông anh trai chất phác của hắn sẽ tương đối tốt, Nghiêm Bách Tông không hẳn sẽ phối hợp hắn, ngược lại xấu hổ. Vì thế hắn liền nhìn về phía Kỳ Lương Tần, cười vỗ vỗ vai Kỳ Lương Tần.

Xuyên Thư Liêu Hán Chi Công LượcWhere stories live. Discover now