Chương 61:Nhân vật phản diện là Vampire (7)

2.9K 234 0
                                    


Ban đêm, lâu đài được bao phủ bởi cái yên tĩnh, vắng vẻ như một nghĩa trang.

Dây leo tranh nhau mà sinh trưởng, bụi cây khô héo rải rác linh tinh, ánh trăng mờ rải xuống, theo bóng tối chiếu lên các bức tường bụi bặm. Hai thân ảnh một cao một thấp sóng vai đi qua. Tàn ảnh bị mờ dần qua những tảng đá nằm rải rác trên sàn nhà.

Cuối cùng, cách lâu đài không xa là một huyệt động để ẩn nấp. Hai người ngừng lại.

Liếc mắt một cái, đây giống nhau một hắc động không điểm cuối. Bạn không biết bên trong cất giấu gì, chỉ có thể nghe được âm thanh yếu ớt vang vọng trong chiều sâu của hang động..

Ngữ Kỳ do dự quay đầu đi, nhìn hắn: "Chúng ta phải vào trong đó sao?"

Theo thói quen, hắn vuốt ve nhẫn bảo thạch một chút, rồi tùy ý nheo mắt lại, khoan thai nói: " Không, đây là lãnh thổ Brooks, vương quốc của hắn . Nó đang chờ đợi để được chào đón một số du khách lịch sự, nên tùy tiện xâm nhập là hành vi thập phần thất lễ." Dừng một chút, hắn tùy ý liếc mắt nhìn cô một cái. Thấy cô rõ ràng mang theo thần sắc kinh ngạc thì hắn nhíu nhíu mày: "Không cần dùng ánh mắt này nhìn ta . Ta công nhận sự tồn tại của nó, và ta luôn luôn được tôn trọng."

Vừa dứt lời, mấy trăm bóng đen liền chen chúc gào thét bay ra từ trong động. Trong khoảng thời gian ngắn chỉ thấy trước mắt đều là ánh mắt màu đỏ của loài dơi. Chúng quay xung quanh trung tâm là hai người. Trong khu vực bán kính mười thước thì không ngừng xoay quanh. Cánh đen dường như bao phủ cả thinh không.

Mặc dù hai người không bao giờ đánh chúng, góc và tốc độ được kiểm soát rất tốt. Nhưng sau khi gặp chúng vài lần, Ngữ Kỳ lặng lẽ dịch đến bên Thân vương tóc vàng.

Hắn cảm giác được động tác của cô, khóe môi gợi lên ý trêu cười rõ rang. Giọng nói mềm nhẹ rõ ràng vang lên ở bên tai cô: "Sợ à?"

Hiện tại, Ngữ Kỳ không muốn sinh ra cảm giác đặc biệt sợ hãi. Nhưng dơi dù sao cũng không phải một loại động vật đáng yêu. Phàm là người bình thường thì ít nhiều đều cảm thấy kháng cự.

Chưa kịp mở miệng trả lời, cô liền cảm giác được cánh tay mình bị hắn nhất xả. Hắn nói gì đó rồi từng bước đi lên, có lẽ là tiến tới để đối mặt với bầy dơi.

Tuy rằng không đến mức thét chói tai rồi chạy đi, nhưng theo bản năng, cô quay đầu đi. Không chờ đợi để được móng chúng vuốt ve hoặc bất cứ điều gì, cảm giác duy nhất của cô chính là chúng đậu lên tóc , phớt qua hai tai.

Mở mắt ra, cô trầm mặc một lát, quay đầu nhìn hắn.

Dường như đùa giỡn cô đã làm cho tâm tình hắn tốt lên không ít, chống lại tầm mắt của cô, hắn nhếch khóe môi: " Sợ hãi những cái không biết thì sau khi có kinh nghiệm thực tế, cô sẽ không còn cảm thấy sợ nữa."."

Tuy rằng hắn nói rất đường hoàng, nhưng Ngữ Kỳ rất rõ ràng, hắn lại một lần nữa tìm thú vui trên người cô.

Ngữ Kỳ bất đắc dĩ quay đầu lại, phát hiện đàn dơi khá im lặng. Tốc độ lướt đi của cô cũng chậm lại , như đang chờ đợi điều gì.

[Edit] [ xuyên nhanh ] HỆ THỐNG NỮ PHỤWhere stories live. Discover now