Q2. Chương 22.3

1.7K 14 0
                                    

edit: tiểuhoanhi



"Sở Huân, tớ biết cậu là người bạn tốt nhất trên thế giới này của tớ." Lôi Lôi kéo tay Sở Huân thân mật nói.

Sở Huân cười cười :"Ừ, tớ biết."

Trước đây cũng có người phụ nữ kéo tay cô mà nói, Sở Huân, tớ biết cậu là người bạn tốt nhất trên thế giới này của tớ. Lần đó, Hoắc Tiểu Khê vừa mới được Tề Lăng Phong cầu hôn. Hoắc Tiểu Khê cảm động đến rơi nước mắt nói, bởi vì lần đó sắp xếp cho màn cầu hôn, tất cả mọi người đều cho rằng cô là người đưa ra ý kiến lãng mạn này.

Nhưng trong lòng cô lúc đó đang làm gì.

Đang dòm ngó người đàn ông của Hoắc Tiểu Khê.

Cô hận không thể xé nát khuôn mặt của Hoắc Tiểu Khê, hận không thể khiến Hoắc Tiểu Khê hoàn toàn biết mất. Để chính mình có thể ở bên người đàn ông của Hoắc Tiểu Khê ôm ấp, triền miên không dứt.

Đôi mắt cô hơi chuyện động.

Cô không muốn nghĩ tới chuyện đã qua, thậm chí cô còn muốn xóa đi ký ức về Hoắc Tiểu Khê!

Bởi vì cô thật sự hận Hoắc Tiểu Khê thấu xương, hận năm đó cô ta lúc nào cũng diễu võ dương oai!

Trước mặt Hoắc Tiểu Khê, cô so với Hoắc Tiểu Khê xinh đẹp gấp mấy lần, khi ở cùng một chỗ với Hoắc Tiểu Khê, cũng biết sẽ bị người khác coi nhẹ! Coi nhẹ vẻ đẹp của cô, coi nhẹ chỉ số thông minh của cô, coi nhẹ cả người cô, cô đã sớm chịu đủ việc lúc nào cũng làm nên cho Hoắc Tiểu Khê!

. .. .. . .

Diêu gia biệt thự.

Đã ăn xong cơm tôi, dụ dỗ Tiếu Tiếu đi ngủ.

Diêu Bối Địch vẫn như cũ ngồi ở sofa phòng khách, cùng Diêu Bối Khôn xem tivi.

Diêu Bối Khôn tựa hồ xem có chút mệt mọi, anh ta quay đầu về phía Diêu Bối Địch :"Đêm hôm khuya khoắt chị không về nhà, trốn ở nhà mẹ đẻ làm cái gì ?!"

Diêu Bối Địch lườm nói :"Em còn quản chị."

"Diêu Bối Địch, chị đưng cho làm em không biết, tối hôm qua cũng thế, chị không nên đêm hôm khuya khoắt mới về nhà. Chị cùng anh rể xảy ra chuyện gì sao? Anh ta lại đem phụ nữ về nhà sao. . . A, đau quá!" Diêu Bối Khôn còn chưa nói xong, đã bị Diêu Bối Địch hung hăng gõ một cái lên đầu.

Diêu Bối Khôn ôm lấy đầu của mình, đau đến rít lên.

"Em đừng có nói linh tinh, nghe chói tai."

"Chị thật sự không biết, người đàn ông Tiêu Dạ kia vốn không thích hợp với chị. Chị xem chị bảo thủ như thế, coi như không ở nhà cũng là về nhà mẹ đẻ, không tự mình đi chơi chơi đi? Thế giưới này nhiều màu sắc như vậy, chị thật sự không biết em có thể dạy chị a. . . A, chị đừng đánh em, em còn chưa có nói xong!" Diêu Bối Khôn nhìn Diêu Bối Địch, ôm lấy đầu của mình che chắn còn nói thêm :"Nhưng anh ta thì khác, anh ta chơi đùa với đủ loại phụ nữ so với chị còn nhiều tuổi hơn. Chị cùng với anh ta, chị không cảm thấy thua thiệt sao, em cảm thấy chị như vậy không đáng giá!"

Hào môn: Trọng sinh làm con dâu cả thật khó!Where stories live. Discover now