Q2. Chương 25.1: Panties tình nhân, muốn xem không?

1.9K 16 0
                                    

edit: tiểuhoanhi



"Bên này bị trói như một xác ướp, chắc là Diêu Bối Khôn rồi?" Kiều Tịch Hoàn chuyển ánh mắt nhìn về phía người trên giường bệnh, người đàn ông nhìn cô chằm chằm đến ngốc.

Diêu Bối Địch gật đầu :"Ừ, em trai tôi, Diêu Bối Khôn."

Kiều Tịch Hoàn đi tới, nhìn cái tiểu từ phá phách kia :2Khoong có cụt tay cụt chân a ?!"

Diêu Bối Khôn lắc đầu, ánh mắt vẫn nhìn cô.

"Từ nhỏ đã không phải thông minh, hiện tại ngốc hơn rồi." Nhìn dáng dấp Diêu Bối Khôn, Kiều Tịch Hoàn nói thẳng.

Diêu Bối Khôn bị đả kích, nhịn không được mở miệng :"Tôi không ngốc."

Anh ta từ lúc nào thì ngốc, bất quá tâm tư lại không hướng đến học hành. Nếu như nỗ lực học tập, ai nói anh ta không thể học đại học Thanh Hoa ?!

Anh ta chỉ là đột nhiên đối với cô, vừa gặp đã yêu!

Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn cười cười.

Diêu Bối Khôn nhỏ hơn cô 8 tuổi.

Diêu Bối Khôn thực sự rất thích đi theo phía sau của cô, có đôi khi biểu hiện so với Diêu Bối Địch còn rõ ràng hơn. Lúc nhỏ dáng dấp Diêu Bối Khôn rất đáng yêu, khuôn mặt tròn trịa trắng noãn. Thời điểm cao hứng cô sẽ trêu chọc Diêu Bối Khôn một chút, thời điểm mất hứng một cước liền đá đi. Đối với Diêu Bối Khôn hết sức thô lỗ, Diêu Bối Khôn tựa như không nhớ thù cũng không kêu đau. Mặc kệ cô làm sao đối đãi anh ta, anh ta mỗi lần thấy cô sẽ lại cười hì hì vẻ mặt lấy lòng.

Cô có đôi thật sự không rõ, cô đến cùng có cái mị lừng gì mà có thể hấp dẫn tên thư sinh này.

"Bác sĩ nói lúc nào thfi có thể xuất viện?" Kiều Tịch Hoàn quay đầu hỏi Diêu Bối Địch.

"Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, thì một tuần nữa." Diêu Bối Địch nói :"Thương thế Bối Khôn không tồi, đều là bị thương ngoài da."

"Tiêu Dạ nhiều hơn?"

Diêu Bối Địch gật đầu.

Kiều Tịch Hoàn không có biểu tình gì đặc biệt, chuyển ánh mắt nhìn Tiếu Tiếu từ phía mẹ Diêu đi về phía bọn họ. Sau đó thân thể nhỏ bé ở đằng trước cẩn thận từng li từng tí nâng đĩa hoa quả đang đặt ở trên giường Diêu Bối Khôn. Cô thấy Tiếu Tiếu là lấy đi, còn người nằm trên giường Diêu Bối Khôn kia vẫn giữ vẻ mặt ngây ngốc nhìn cô. Lại không nghĩ rằng tiểu cô nương kia xoay người liền rời khỏi phòng bệnh, mọi người trong phòng đang nói chuyện phiếm nên cũng không quá chú ý.

Kiều Tịch Hoàn ngoái đầu nhìn, lại cùng Diêu Bối Địch hàn huyên một hồi, trong toàn bộ quá trình. Diêu Bối Khôn vẫn luôn mang bộ dạng mê gái nhìn Kiều Tịch Hoàn, phảng phất trong lúc bất chợt liền giống như mối tình đầu vậy. Con mắt cũng không hề nhúc nhích.

Kiều Tịch Hoàn tựa hồ đã sớm thành thói quen với ánh mắt Diêu Bối Khôn, không chút nào khác thường nói với Diêu Bối Địch :"Tôi đi xem Tiêu Dạ."

Hào môn: Trọng sinh làm con dâu cả thật khó!Onde histórias criam vida. Descubra agora