Q2. Chương 13.2

1.4K 17 0
                                    

edit: tiểu hoa nhi


Sắc mặt Cố Tử Hàn trở nên khó coi.

Lúc này, Kiều Tịch Hoàn vẫn như thế mà châm chọc anh ta, anh ta tự nhiên là tức đến nghiến răng nghiến lơi, nhưng ở trước mặt Cố Diệu, sẽ không dám phát giận.

"Tử Hàn, vào lúc này anh vẫn có thể suy nghĩ nhiều như vậy. Ta nghĩ anh cũng là một người cẩn thận tỉ mỉ. Thế nhưng làm chuyện lớn, ngàn vạn lần đừng giữ lại tiểu tiết nhiều, với những thứ này mói nói đều là chuyện nhỏ. Nếu làm không tốt sẽ ảnh hướng đến đại cục, như vậy chỉ biết bù đắp cái nhỏ được nhưng không bù đắp đủ cái đã mất. Điểm này, Kiều Tịch Hoàn so với anh càng có biểu hiện tốt hơn." Cố Diệu khẳng định nói.

Cố Tử Hàn đè nén lửa giận, hướng phía Cố Diệu gật đầu nói :"Vâng, về sau tôi sẽ từ từ bỏ tính cách không tốt này đi."

"Nhưng thứ này từ từ sẽ học được. Chuyện quan trọng bây giờ chính là, bảo đảm cùng tập đoàn Huyền Phi bạn bạc về hợp đồng." Cố Diệu nói :"Tôi bây giờ sẽ an bài, Kiều Tịch Hoàn ở lại Thượng Hải giải quyết chuyện của mình, hiện tại là người đứng đầu ngọn sóng, cô không thể xuất ngoại được. Bị truyền thông chộp được, còn cho là Cố thị chúng ta chỉ biết trốn tránh vấn đề. Tự nhiên đối với Cố thị sẽ bất lợi. Mà Cố Tử Hàn, anh lúc này liền thay thế Kiều Tịch Hoàn đi tìm tập đoàn Huyền Phi nói chuyện hợp tác, tài liệu phương án hợp tác này Kiều Tịch Hoàn đã nhiều lần cùng ta xem xét, không có gì bất ngờ xảy ra. Cái hợp đồng hạng mục này nhất định phải thành công, Tử Hàn, anh đừng để cho ta thất vọng." Cố Diệu nhấn mạnh.

Cố Tử Hàn mím môi, cánh môi một khắc kia vung lên có chút cứng ngắc.

Giờ khắc này, tuy là vẻ mặt Cố Diệu nhìn khá là ôn hòa. Nhưng nếu như hắn cự tuyệt nữa, nói thêm một chút nữa, liền chạm đến điểm cuối cùng của Cố Diệu, đó mới thực sự là không thể bù đắp được cái mất.

Anh ta nghiêm túc nhìn thoáng qua Kiều Tịch Hoàn đang ngồi bên cạnh, cái bộ dạng như kiểu không liên quan. Một khắc kia muốn xé nát khuôn mặt đấy. Nhưng Cố Tử Hàn cuối cùng vẫn là một người đàn ông, thế nên thời khắc này trên mặt vẫn có thể trưng ra cái bộ dạng không có bất kỳ tâm tình gì, cười nói :"Nếu ba đã nói vậy, con cũng chỉ có gánh nặng đường xa. Hơn nữa Kiều Tịch Hoàn cũng là chị dâu của con, chúng ta là người một nhà. Con tất nhiên sẽ vào lúc này mà đứng ra, gánh chịu trách nhiệm của công ty cùng gia đình. Ba, ba yên tâm."

"Con có thể nghĩ được như vậy, ba thật sự rất mừng." Cố Diệu đứng lên, vỗ vỗ bả vai Cố Tử Hàn, tựa như khích lệ :"Trước kia anh trai con khắp nơi đều san sẻ mọi chuyện với ta, chỉ là từ khi nó xảy ra chuyện, vẫn là có con giúp ta làm nhiều việc. Nhiều năm như vậy, ta là nhìn con dần dần trưởng thành, càng ngày càng có phong độ của đại ca con năm đó. Làm rất tốt, Cố thị về sau sớm muộn gì cũng sẽ do các con thừa kế."

Cố Diệu nói những lời này một cách văn chương.

Sớm muộn gì đều là các con <Thừa kế>, ai thừa kế đây?

Còn phải xem biểu hiện lần này của Cố Tử Hàn.

Cố Tử Hàn vội vàng gật đầu :"Có thể thay thế anh trai vì ba mà san sẻ công việc cũng chính là mục tiêu của con. Con sẽ tiếp tục cố gắng."

Hào môn: Trọng sinh làm con dâu cả thật khó!Where stories live. Discover now