Chap 26

1.2K 114 7
                                    

Doggy Club – 11:20 PM


Tiếng nhạc xập xình vang ầm ầm lên ngay cả khi JunHoe chỉ ở trong bãi giữ xe. Có thật nơi này sẽ giải stress không, sẽ giúp anh bớt nặng nhọc đầu óc không. Anh không biết và cũng chẳng muốn biết. Chỉ cần nó có hiệu quả, chỉ cần nó nó giúp anh quên đi mọi thứ là được rồi. Mà khoan đã, Janie đâu rồi. À, anh nhớ rồi, cô ta nói đi vệ sinh một tí, cái đầu anh thật là lú lẫn rồi. Hít một hơi thật sâu, anh đi về phía cửa club, tay xoay xoay chiếc chìa khóa xe.

'Cạch'

Không gian bên trong và bên ngoài là hai không gian hoàn toàn khác nhau. Ôi, cái mùi bia rượu khủng khiếp làm sao. Nhét chiếc chìa khóa vào trong túi quần của mình và bước thật nhanh. Club là thế này đấy, luôn khiến người ta phải điên loạn vì những thứ nhạc rẻ tiền, luôn khiến người ta phải nhức đầu vì những lời mời gọi rẻ tiền của các cô gái. Với người khác, có tiền mới vào được club nhưng với anh thì có tiền cũng chẳng phí hơi vào những nơi bẩn thỉu thế này.

Thế mà hôm nay anh bẩn thỉu thật rồi khi mới mò đầu vào những nơi thế này. Anh nhớ chứ, nhớ nơi anh gặp cậu lần đầu tiên là ở đâu chứ. Cũng là club nhưng là một club khác. Trớ trêu thật, cái nơi này làm JunHoe nhớ đến cậu. Anh bước tới một cái bàn trống phía trong góc club, nơi có thể gọi là yên tĩnh nhất. JunHoe gọi rượu và trườn người ra đó.

Anh thở dài, đầu óc anh như muốn nhảy ra ngoài. Mệt. Gác tay che mắt, anh nhớ cậu. Cũng lâu rồi anh và cậu không đi chơi với nhau, cũng lâu rồi anh không quan tâm đến cậu và cũng lâu rồi anh mới cãi nhau với cậu như hồi chiều. Sai? Anh hay cậu? JunHoe không biết. Anh nghĩ là mình có phần sai nhiều hơn nhưng chính JinHwan cũng là người khiến anh phải như thế. Nếu cậu để yên cho anh nghỉ ngơi thì có thể sẽ không có cuộc cãi nhau đó. Điều muốn nói? Phải chăng cậu muốn nói với anh điều gì quan trọng lắm. Sao cậu không nói đi mà phải ấp úng như thế, nói hết cho anh nghe thì có phải hay hơn không. Thật sự anh mệt lắm, anh như muốn chết đi cho rồi. Nhiều chuyện xảy ra khiến anh chẳng có thể làm gì cả, anh hoàn toàn không biết phải làm gì cả.

Ông trời. Ngay cả vợ con mình anh cũng không biết làm gì sao?

- Anh đi một mình sao? _ Một giọng con gái ẻo lả vang lên, buông tay xuống, JunHoe mở mắt.

- Hm..._ Anh ngồi thẳng dậy, cầm ly rượu trên tay _ Cô là ai?

- Anh, sao lạnh lùng thế?_ Cô ả ngồi sát vào người anh, tay khóac tay và đùa giỡn với bắp tay của JunHoe _ Em là Madison, đêm nay anh có muốn vui chơi không?

- Nếu cô uống rượu chung thì ngồi, còn muốn gì khác thì không _ Uống một hớp cạn ly rượu Whisky.

- Anh làm gì ghê thế _ Cô ta áp sát vào mặt anh, tay vuốt ve khắp người anh _ Thôi được, vậy em mời rượu anh.

Cô ta một tay rót rượu, tay còn lại mãi mê mẩn từng cơ bụng của anh. JunHoe nhăn mặt khó chịu đôi chút nhưng không phản đối. Anh quá mệt để mà phản đối lại những việc thế này. Cứ cho là đang giải trí hay nghỉ ngơi gì đi, quan tâm chỉ khiến anh thêm mệt thôi. Anh lại ngả người ra sau, rít điếu thuốc là thật dài và phả ra. Madison ôm chặt lấy anh và cũng hít vào những khói thuốc do anh phả ra mà thỏa mãn. Tay cô ta luồn vào trong lớp áo anh và sờ soạn. Anh đẹp thật, cao sang thật. Anh hơn hẳn những gả nhiều tiền hay tới vung tiền ở đây.

- Anh uống thêm không, chai rựơu anh hết rồi này _ Cô ả cọ mái tóc vàng hoe của mình lên cổ anh, chân thì tự nhiên gác lên đùi anh.

- Muốn sao cũng được _ Anh lại rít một hơi thuốc lá, mắt nhắm nghiền.

- Vậy em gọi nha _ Nói rồi cô ả ngoắc một tên phục vụ lại _ Cho chị thêm một chai nữa nha em.

Cô ả nhắc mắt với gã phục vụ như ra dấu hiệu gì đó. Gã ta gật đầu rồi nhanh chóng đem chai rượu đã hết đi. Một lát sau gã quay trở lại với một chai rượu khác. Gã khui chai rượu mà nhoẻn miệng cười, một nụ cười xấu xa. Hắn rót ra hai ly rượu, một ly đưa cho Madison còn ly còn lại hắn đặt trên bàn. Rồi cũng nhanh chóng khuất đi trong tiếng nhạc ồn ào của nơi này.

- Rượu của anh nè _ Ả ta đưa ly rượu cho anh.

- Cảm ơn _ Anh nhận lấy ly rượu rồi nốc cạn.

- Để em rót thêm nhé _ Cô ta cười rồi quay sang nháy mắt với ai đó. Tay rót thêm ly rượu mới cho anh và tiếp tục với việc ve vãn quanh anh, thật rẻ tiền.

Hết ly này đến ly khác, trong nửa tiếng thôi mà trên bàn anh đã có ba vỏ chai. Trán JunHoe bắt đầu đổ mồ hôi, ướt cả cổ áo của anh. Tiếng nhạc xập xình của club khiến anh xoay cuồng theo nó. Mắt anh lờ đờ đi vì ánh đèn laze chiếu khắp nơi. Nóng bực. Anh cởi nút áo thứ ba của mình lộ hẳn từng bắp cơ trên ngực của anh. Quyến rũ. Madison cũng đã gần như say theo anh nhưng vẫn liên tục mời rượu anh. Hất ly rượu ra, anh đứng dậy. Choáng váng. Có thứ gì đó trong người anh, nó làm anh muốn chết đi. Nó khiến anh mệt và như muốn xé tọat cả thân thể này ra. Nóng bức.

Anh đi tìm nhà vệ sinh. Bước qua sân khấu bỗng anh khựng lại theo một cái gì đó. Anh ngước lên sân khấu, đèn laze bắt đầu chiếu nhiều hơn và cũng khiến mắt anh hoa cả lên. Anh ngồi tạm tại một cái bàn nhỏ trước sân khấu. Nhạc đã chuyển sang một bản nhạc khác. Tiếng người bắt đầu hú hét khi một cô gái mặc quần ngắn đến sát hán, áo thì kéo xệ một bên vai bước tới gần cái cột giữa sân khấu.

Đấm vào đầu của mình, anh nhìn lên sân khấu. Là Janie, à không, là JinHwan. Cái quái gì thế này, trên đó là ai thế. Anh không còn đủ tỉnh táo để nhận ra đó là ai nữa. Đúng là Janie nhưng đầu anh lại chỉ hiện lên khuôn mặt của cậu. Cô ta bắt đầu uốn éo một cách mãnh liệt. Quặp chân quanh cây cột, cô ta áp bộ ngực mình vào đó và ngồi xuống đứng lên một cách thật gợi cảm. Mọi người bắt đầu ồ lên, tiếng đám con trai bắt đầu hét lên vì cái vẻ sexy đó.

Vợ anh đây sao, có phải là JinHwan không. Có phải cậu đang gợi cảm trước mặt anh không. JinHwan của anh cũng gợi cảm thế này sao hả. Không, không, anh điên mất rồi. Nhưng khi anh nhìn lên sân khấu, anh chỉ thấy được khuôn mặt của JinHwan. Vẫn nụ cười đó, vẫn dáng mạo đó, là cậu chứ không ai khác cả. Mặt JunHoe đỏ ửng cả lên, mắt thì như muốn sụp xuống. Anh nhìn lên đó một cách thơ thẩn và mỉm cười thật ngờ nghệch. JinHwan của anh, chỉ trong mắt anh, thật quyến rũ làm sao.

[Longfic] [M] [HoeHwan] [iKON] LIFEWhere stories live. Discover now