Tại Vũ gia, mẹ Song Ngư vừa lăn xăn nấu ăn vừa hát trong rất yêu đời, ba cô thì cũng xắn tay phụ vợ nhặt rau, trong bếp một hình ảnh rất là lãng mạn đang diễn ra thì ngoài nhà khách một cảnh tượng bát nháo cũng được khởi chiếu. Song Ngư cùng Mỹ Hằng chơi cờ vua, Mỹ Hằng cứ thua liên tục nên cứ đỗ lỗi là cô ăn gian, bắt cô nhường cô nhóc ba nước cờ, cô nhường thì cũng đã nhường rồi nhưng cô nhóc một quân cờ cứ đi lại không biết bao nhiêu lần. Song Ngư bĩu môi :

- Chơi với cậu thật chán, chả thú vị gì cả. Chúng ta coi phim còn vui hơn. 

Mỹ Hằng lại nằn nặc đòi chơi tiếp:

- Tớ chưa thắng được ván nào, không biết, chơi lại đi.

Trong bếp, Kiến Văn mang tạp dề vào, nhìn cũng mẫu mực ra phết ấy chứ, ông dịu dàng rửa từng cọng rau, nhìn theo vợ rồi sắt hành lá, gọt cà chua và tỉa hoa ... Ngọc Yến thấy ông làm sai lại ân cần chỉ lại, như là cô giáo đang chỉ bài cho học trò vậy:

- Chỗ này anh phải gọt như vầy thì mới ra được nhị hoa chứ! 

Kiến Văn rất nghiêm túc và chăm chỉ học hỏi a~, hai vợ chồng họ chắc hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong 10 năm qua rồi:

- Như vầy có đúng không bà xã ?

Ngọc Yến nhéo nhẹ chiếc mũi cao thẳng của chồng rồi khen:

- Anh thật giỏi, chính là như vậy.

Sau đó canh lúc bà không để ý ông lại hôn trộm bà một cái. Song Ngư nhìn vào bếp thấy một cảnh tưởng ngọt ngào như vậy, tâm cũng thấy ngọt ngào lây, nhưng Mỹ Hằng lại có chút tủi thân. Cũng khó trách vì cô nàng không có được một gia đình trọn vẹn mà, Song Ngư nhẹ nhéo chiếc má phúng phính của nhỏ và trêu:

- Mặt mâm của Mỹ Hằng càng ngày càng tròn rồi. 

Mỹ Hằng giẫy  giụa:

- Mặt cậu mới mâm ấy, đồ mặt mâm bánh bèo. 

Song Ngư lấy trên bàn một quả anh đào nhét vào miệng của Mỹ Hằng và tiếp tục trêu:

- Nhìn cứ như heo con ấy, thật đáng yêu. 

Mỹ Hằng ham ăn quá mà quên luôn phản kháng. Cũng quên luôn chuyện buồn vừa rồi, cô nàng vốn mau quên mà.

----------------------------------------------------------------------------------------

Tại Giản gia, Giản Tử Hằng đập mạnh sấp tài liệu xuống bàn, giọng nói tràn đầy sát khí:

- Chết tiệt ! Một lũ ăn hại mà, có nhiêu đó việc làm cũng không xong.

Vũ Tú Ly mang cà phê vào cho chồng bỗng giật bắn người mà làm rơi tách cà phê xuống nền gạch lạnh lẽo, Tử Hằng quăn cho vợ một đôi mắt như muốn thiêu cháy cô vậy, cô hoảng loạn ngồi xuống thu gom mảnh vỡ thì bị một mảnh thủy tinh đâm vào tay, cố mím chặt môi không phát ra tiếng rên, máu đã nhỏ xuống nền nhà tạo thành một bông hoa rất chói mắt. Tử Hằng đi lại gần vợ mình, cuối xuống cầm tay cô lên rồi giọng nói cũng dịu đi:

- Có sao không?

Tú Ly lắc đầu, ngậm tay vào miệng:

-  Em không sao? Em không phiền anh chứ?

CẤT EM SÂU VÀO TẬN TRÍ NHỚ.Où les histoires vivent. Découvrez maintenant