Chương 82. Diễn trò

1K 100 12
                                    

Thái Bình đưa Uyển Nhi đến trước cổng lớn nhà Trịnh thị, không dám nhiều lời, sợ một khi mở miệng sẽ toàn là những lời luyến tiếc, làm cho cả hai khổ sở. Uyển Nhi hành lễ với Thái Bình, cũng không dám nhiều lời, liền mang theo Hồng Nhụy đẩy cửa đi vào, đóng cửa lớn lại.

Xuân Hạ biết trong lòng công chúa nhất định không thoải mái, thấp giọng nói: “Nếu không, ngày mai ngày mốt lại……”

“Chính sự quan trọng.” Thái Bình ngắt lời đề nghị của Xuân Hạ, “Chỉ cần người ở chỗ này, còn sợ nàng chạy mất sao?” Nói xong, nàng cố kéo tinh thần lên, “Về Đông Cung thôi, tam ca cùng tẩu tẩu nhất định lo lắng.”

Nàng bỏ mặc tùy tùng đến gặp Uyển Nhi như vậy, được lần một không được lần hai, nếu không sẽ chỉ làm hại Uyển Nhi. Dù sao lúc này cũng không vội chút nhất thời, chờ ngày sau tất cả ổn định vững chắc, nàng có thể an tâm hẹn, Uyển Nhi cũng có thể kiên định mà đến.

Xuân Hạ không dám nói thêm gì nữa, cúi đầu đi theo Thái Bình vài bước, liền cảm thấy Thái Bình bỗng nhiên ngừng lại. Xuân Hạ nhìn theo tầm mắt của Thái Bình, người đi tới từ đối diện không phải ai khác, chính là người đã một đường hộ tống Thái Bình về Trường An, Võ Du Kỵ.

Chẳng lẽ chuyện đêm nay, đều bị Võ Du Kỵ phát hiện?!

Xuân Hạ hoảng sợ, kỳ thật trong lòng Thái Bình cũng thấp thỏm. Nhưng nàng biết đời trước Võ Du Kỵ có tính tình thế nào, có lẽ có thể thử lấp liếm một chút cho qua.

“Võ tướng quân?” Thái Bình ra vẻ kinh ngạc.

Võ Du Kỵ đã đi tới, nghiêm túc nói: “Điện hạ như vậy không tốt.”

Thái Bình ra vẻ khó hiểu, “Cái gì không tốt?”

Võ Du Kỵ nhíu mày, “Bởi vì là Tết Thượng Nguyên, trong thành không cấm đi lại ban đêm, cho nên chợ phía Tây là khu vực ngư long hỗn tạp nhất. Điện hạ chỉ dẫn theo một mình Xuân Hạ, chẳng may có chuyện sơ suất……”

“Một đống người đi theo bổn cung, bổn cung chơi đùa không tận hứng. Như thế nào? Võ tướng quân chuẩn bị cáo trạng bổn cung với mẫu hậu sao?” Thái Bình lạnh giọng hỏi lại.

Võ Du Kỵ vội vàng cúi đầu, “Ta chỉ đang lo lắng cho an nguy của điện hạ.”

“Ngươi sẽ báo cáo với mẫu hậu sao?” Thái Bình không thuận theo không buông tha, lấy tính tình kiêu căng của nàng ra, đi đến phía trước ép hỏi.

Võ Du Kỵ cảm thấy công chúa tới gần, tim đập nhanh hơn một phách so với lúc trước, vội vàng lui lại một bước, suýt chút nữa đụng phải tướng sĩ phía sau.

“Nói với bổn cung, ngươi sẽ sao?” Thái Bình tiếp tục đi lên phía trước, Võ Du Kỵ một đường lui lại, tướng sĩ phía sau biết điều mà nhường đường, trơ mắt nhìn tướng quân bị Thái Bình bức lùi cho đến khi đụng vào vách tường đầu hẻm.

Võ Du Kỵ khẩn trương mà nuốt một cái, “Điện hạ…… Ta……”

“Võ Du Kỵ, bổn cung thật vất vả mới thấy ngươi có điểm thuận mắt, cho nên đêm nay mới để tam ca chiêu đãi ngươi thật tốt, để cho ngươi ở chỗ tam ca quen mắt một chút, về sau tam ca kế thừa ngôi vị, có chút chuyện tốt xấu gì có thể nhớ đến ngươi.” Ngón trỏ Thái Bình chống lên ngực Võ Du Kỵ, chậm rãi dùng sức chọc lên, “Ngươi ngược lại thật tốt, không cùng tam ca uống rượu, lại chạy tới nhìn chằm chằm bổn cung, nói một chút xem, có phải mẫu hậu đã ra lệnh cho ngươi hay không?”

[BHTT][EDIT] Cấm Đình - Lưu Diên Trường NgưngWhere stories live. Discover now