Chương 77. Lĩnh mệnh

1.1K 102 21
                                    

Trời cao xuất hiện dị tượng, Thái Sử Cục không dám hấp tấp phán xét, liền vội vàng gửi tấu chương đến Đông Đô, tĩnh chờ chỉ thị của Nhị Thánh, sau đó mới tuyên cáo. Tấu chương của Thái Sử Cục đến chậm nữa ngày so với tấu chương xin từ bỏ ngôi vị của Thái Tử, lúc đó hai quyển chiết tử đặt trên long án, Lý Trị đỡ trán, chần chờ chưa quyết.

Đức Khánh bưng canh sâm nóng đến bên cạnh Thiên Tử, nhẹ giọng nói: “Bệ hạ, nên dùng canh.”

Lý Trị liếc mắt nhìn thoáng qua Đức Khánh, nếu Đức An vẫn còn, có lẽ có thể tham khảo một hai câu. Đức An là lão nhân ở lâu trong thâm cung, hẳn là có thể nhìn rõ ràng một số chuyện.

Đức Khánh không hiểu Thiên Tử có ý gì, sợ hãi mà đặt canh sâm xuống, lui lại ba bước.

Lý Trị cũng bỏ qua hắn, bưng canh sâm lên uống hai hớp, liền nghe thấy tiếng bước chân vang lên ở gian ngoài. Hắn tưởng Mị Nương tới, liền giương mắt nhìn, nào biết lại là Thái Bình.

“Tham kiến phụ hoàng.”

Thái Bình cung kính hành lễ với Lý Trị.

Lý Trị khẽ nhíu mày, “Sao con lại tới đây?”

“Mẫu hậu nói, còn muốn cùng tứ ca trò chuyện, nên tống con lại đây, để con đến bồi phụ hoàng, chờ người công đạo xong rồi, sẽ cùng tứ ca đến đây.” Tốc độ nói chuyện của Thái Bình vẫn như thường, trong giọng nói lại như có như không mà lộ ra một tia lo lắng, “Từ ngày thiên cẩu thực nhật, mẫu hậu liền càng thêm thân cận với tứ ca, ngày thường con đi tìm tứ ca nói chuyện, tứ ca vẫn luôn đọc "Đế phạm" của Hoàng gia gia, nói là mẫu hậu an bài, muốn thời thời khắc khắc phải ghi nhớ trong lòng.”

Mi tâm Lý Trị lại nhíu chặt, “Thật như vậy sao?”

Thái Bình gật đầu, “Vâng!”

Lý Trị lặng im một lát, vừa muốn nói gì, liền nghe thấy ngoài điện vang lên thanh âm của Võ Hậu.

“Thái Bình, học không lo học, lại đi học đám cung nhân khua môi múa mép. Sao? Đã quên bổn cung là mẫu thân của ngươi sao?”

Thái Bình ra vẻ kinh sợ, vội vàng cúi đầu lui về sau một bước.

Trên mặt Lý Trị tràn đầy mây mù, giương mắt liền nhìn thấy Võ Hậu dẫn theo Lý Đán đến. Ánh mặt Lý Đán lập loè, căn bản không dám đối diện với ánh mắt của Lý Trị, thậm chí còn nép nép sau lưng Võ Hậu.

Vốn dĩ Lý Trị còn có kỳ vọng với hắn, nhưng nhìn thấy tình cảnh như vậy, đủ thấy Võ Hậu đã tiên hạ thủ vi cường, cho dù trao ngôi vị Thái Tử cho tứ lang, hay là trao cho tam lang cũng không có gì khác biệt.

Nghĩ lại, nhất định là Võ Hậu học được bài học từ nhị lang Lý Hiền, hiện nay còn lại hai nhi tử thân sinh đều khống chế chặt chẽ trong tay, hoàn toàn chặt đứt ý định lấy nhi tử làm đao của Lý Trị.

Võ Hậu đi đến bên long án, có phần hiếu kỳ mà cầm lấy chiết tử của Lý Hiển, nhanh chóng lướt qua một lần, lại vân đạm phong khinh mà đặt xuống “Đứa nhỏ này cũng thật hiểu chuyện, biết lúc này nên xin từ bỏ ngôi vị, có thể để bệ hạ bớt ưu tư, cũng có thể cho vạn dân thiên hạ một giải thích hợp lý, bệ hạ còn chần chờ gì sao?”

[BHTT][EDIT] Cấm Đình - Lưu Diên Trường NgưngWhere stories live. Discover now