Chương 67: Con mèo tên Penicillin

2.4K 153 8
                                    

Lúc Ôn Liễm nói xong, con mèo nhỏ bị áo khoác phủ lại cũng hoàn toàn hiện ra trước mắt Cố Tiện Khê.

Cố Tiện Khê nhìn con mèo nhỏ gầy yếu kia, sững sốt hồi lâu.

"Tiện Khê chúng ta cùng nhau giữ nó lại nuôi có được hay không?" Ôn Liễm khẩn cầu. Con mèo trốn ở trong ngực nhẹ nhàng meo một tiếng, giống như phụ họa lời Ôn Liễm vậy, một lớn một nhỏ bởi vì bị lạnh mà run lẩy bẩy.

Cố Tiện Khê bị Ôn Liễm kêu hoàn thần lại, nhìn cô một chút, lại nhìn con mèo ở trong ngực cô, người và thú đều bày ra ánh mắt đáng thương. . . Do dự một chút, chậm rãi gật đầu.

Ôn Liễm cao hứng nhảy lên, nghiêng thân hôn một cái lên mặt Cố Tiện Khê cái, nói: "Em cũng biết Tiện Khê nhất định sẽ thu nhận nó." Nói xong cũng không kịp cởi giày định vào phòng bếp tìm thức ăn cho mèo.

Cố Tiện Khê ngượng ngùng khẽ đẩy cô ra, khuyên can: "Đưa con mèo cho chị, em đi tắm trước, kẻo cảm lạnh." Đem khăn lông khoác lên trên cổ cô, sau đó từ trên tay cô ôm lấy con mèo nhỏ hỏi "Em nhặt nó ở đâu vậy?"

"Em thấy nó ở trong bụi cỏ, hình như nó mới ra đời không lâu, sợ nó bị mưa dầm chết nên liền ôm trở lại." Ôn Liễm kéo khăn lông trên cổ xuống, lau lau áo khoác ướt đẫm nói "Bây giờ chắc nó đói bụng lắm, chị tìm ít đồ ăn cho nó đi."

Cố Tiện Khê nhẹ nhàng sờ đầu con mèo nhỏ, gật đầu. Ôn Liễm nhìn Cố Tiện Khê, có chút bận tâm nàng không biết chiếu cố mèo, hỏi: "Chị có thể làm được không? Bằng không chờ em tắm xong rồi chị mới đút nó đi."

Cố Tiện Khê liếc cô một cái, bực mình nói: "Chị là y tá, em vẫn chưa yên tâm?" Xoay người đi tới tủ lạnh ở phòng bếp, muốn tìm xem bên trong có cái gì có thể cho mèo ăn không.

"Cũng đúng." Ôn Liễm nghĩ thông suốt cười láo lĩnh nói, đi vào phòng ngủ lấy quần áo đi tắm.

Lúc đi ra, nhìn thấy Cố Tiện Khê vẫn còn ở trước tủ lạnh quấn quít, cô đột nhiên nghĩ đến gì đó, dặn dò: "Không được cho nó uống sữa tươi, nghe nói mèo không chịu được đường sữa, uống sữa bò sẽ bị đau bụng chết mất."

Cố Tiện Khê nhìn Ôn Liễm cầm quần áo vào phòng tắm, ngón tay còn do dự từ trên sữa bò chuyển tới sữa chua để ở bên cạnh, xấu xa nghĩ "Vậy liền đem sữa chua mà ngày mai Ôn Liễm muốn uống chia cho nó một phần đi..." Dù sao Ôn Liễm xem trọng nó như vậy, khẳng định không có chuyện gì.

. . . .

Ôn Liễm sau khi tắm xong, khí lạnh toàn thân cũng bị xua tan ra hết, thân thể nhẹ nhõm rất nhiều, thậm chí thời điểm ở trong phòng tắm còn có một loại ảo giác hơi nóng tản ra từ thân thể mình. Thần thanh khí sảng ra khỏi phòng tắm, đem quần áo ướt sũng ném vào trong máy giặt, nghe thấy thanh âm nước sôi phát ra từ trong phòng bếp.

Cô đi tới, Cố Tiện Khê đang đeo tạp dề nấu canh gừng. Cảnh tượng như vậy từ khi các nàng dọn ra ngoài cô thấy không biết bao nhiêu lần, nhưng tối nay, cảm thụ trong lòng lại có chút bất đồng.

Đội mưa về nhà, chờ đợi mình không phải là bạn cùng phòng, mà là ngôi nhà ấm áp có người yêu của mình, còn có canh gừng nóng hổi nữa, loại đãi ngộ này không phải ai cũng có thể hưởng thụ.

(BHTT-Edit)Gửi tới học tỷ thân ái của tôiWhere stories live. Discover now