[BH][edit] Nhiên khuynh quân...

By gru2110

1M 48.6K 2.7K

Thể loại: Xuyên không, 1x1, HE Nhân vật chính: Lâm Tá Quân, Mộ Dung Hi Nhiên ┃ phối hợp diễn: Lâm Tá Tuyên, M... More

Chương 1: Bị xuyên qua
Chương 2: Bị bắt thành thân
Chương 3: Đêm động phòng
Chương 4: Mới vào kinh đô
Chương 5: Hi Nhiên đừng sợ
Chương 6: Mặt trời mọc trên đỉnh núi
Chương 7: Bái sư (thượng)
Chương 8: Bái sư (hạ)
Chương 9: Biến thân rình trộm
Chương 10: Xuống bếp làm hại mạng?
Chương 11: Chỉ bái đường không động phòng
Chương 12: Sở Phong
Chương 13: Nhìn thấy người thật
Chương 15: Tình địch? Tình địch!
Chương 16: Nàng không phải là nương tử của ngươi
Chương 17: Trộm sạch của ông
Chương 18: Mộ Dung tiểu mỹ nhân
Chương 19: Bị phản tương nhất quân
Chương 20: Xuất phát trước
Chương 21: Tìm ngọc (thượng)
Chương 22: Tìm ngọc (hạ)
Chương 23: Đăng đồ tử
Chương 24: Nửa mừng nửa lo
Chương 25: Xuống núi
Chương 26: Ám khí đến đây
Chương 27: Đừng váng đầu
Chương 28: Tính toán
Chương 29: Sát Thủ Đường
Chương 30: Nói chuyện trời đất
Chương 31: Thời cơ
Chương 32: Cứu người
Chương 33: Tin tức
Chương 34: Chuyện nhà
Chương 35: Trở mặt
Chương 36: Đáp ứng
Chương 37: Di Hoa Cung
Chương 38: Đi dạo phố
Chương 39: Xin sâm
Chương 40: Kế trong kế
Chương 41: Tranh cãi
Chương 42: Kế ly gián
Chương 43: Đánh vỡ
Chương 44: Lo lắng của Quân
Chương 45: Diệt môn
Chương 46: Hồi cung
Chương 47: Cửa Địa Ngục
Chương 48: Bi kịch
Chương 49: Tâm sự
Chương 50: Mê vân lại hiện
Chương 51: Mê man
Chương 52: Chiến tranh tâm lí
Chương 53: Trận chiến trên núi Quỷ Khốc
Chương 54: Người hữu duyên
Chương 55: Hồng Môn yến
Chương 56: Kẽ hở
Chương 57: Lo lắng
Chương 58: Tình khổ
Chương 59: Quá độ
Chương 60: Mưu rượu loạn
Chương 61: Quỳ xin
Chương 62: Như thế nào
Chương 63: Bị bắt cóc
Chương 64: Bị quản chế
Chương 65: Rượu độc
Chương 66: Hiện đại
Chương 67: Vào thành
Chương 68: Quyết định
Chương 69: Khổ vì tình
Chương 70: Chuẩn bị ra khỏi thành
Chương 71: Thuốc dẫn bằng máu
Chương 72: Quên trước kia
Chương 73: Khuynh Thành
Chương 74: Ra chiến trường
Chương 75: Hành thích tướng
Chương 76: Quỳ
Chương 77: Đánh bại
Chương 78: Lui quân
Chương 79: Thành thân
Chương 80: Mười năm
Chương 81: Thời hiện đại (thượng)
Chương 82: Thời hiện đại (trung)
Chương 83: Thời hiện đại (hạ)
Chương 84: Thời cổ đại (thượng)
Chương 85: Thời cổ đại (trung)
Chương 86: Thời cổ đại (hạ)
Chương 87: Rốt cuộc đã trở lại
Chương 88: Hối hận
Chương 89: Hòa thuận
Chương 90: Thề
Chương 91: Giải quyết tình địch
Chương 92: Tranh đấu
Chương 93: Lại gặp ngũ tỷ
Chương 94: Chuẩn bị
Chương 95: Tương lai
Chương 96: Ước lượng kích cỡ
Chương 97: Có lý hay không
Chương 98: Kết cục (thượng)
Chương 99: Kết cục (hạ)

Chương 14: Mười năm công lực

10.1K 569 22
By gru2110

Vì đường núi này thật sự khó đi, vì để Sở Phong có thể dễ dàng dạy Hi Nhiên võ công hơn, cũng vì để sau này ta dễ dàng hơn tìm cô ta 'nói chuyện phiếm', nên ta và cô ta tiến hành một cuộc 'biện luận' kịch liệt, cuối cùng ta 'mời' được cô ta từ sơn động trên núi xuống sơn động dưới chân núi.

Vốn ta muốn an bài Sở Phong đến phòng lão Quỷ, nhưng Sở Phong cuồng sơn động đánh chết cũng muốn làm người rừng, nên đành phải thôi.

Không tới nửa ngày ta liền phát hiện ra cô ta ác độc nhẫn tâm, ôm bình rượu tới tới lui lui hai mươi chuyến, mạng già này thiếu chút nữa đi một nửa.

Ta cắn răng để vò rượu cuối cùng xuống mặt đất, vò rượu chạm vào mặt đất phát ra một tiếng bịch.

Sở Phong nhíu mày, đau lòng nói:

- Cẩn thận một chút!

Ta hung hăng liếc cô ta một cái, có chút tức giận. Tay Sở Phong chìa về phía trước, quơ quơ trong không trung một phen, một vò rượu bên cạnh ta cứ như vậy bay qua.

Ta nhất thời không phục hồi được tinh thần, nhìn chằm chằm chỗ rỗng tuếch hiện tại trên mặt đất.

Vừa nãy là võ công trong truyền thuyết? Thật trâu bò...

Sở Phong đẩy ra giấy dán, mùi rượu bốc lên bốn phía.

Ngửi thì có vẻ uống rất ngon, Sở Phong kia giống như người nghiện thuốc đang say mê hít thuốc phiện, hẳn là uống rất ngon đi?

Sở Phong 'say mê' nửa ngày, một chút cũng không có vẻ muốn uống.

Được rồi, cô ta có say mê ôm bình rượu, ta đây chỉ có thể giương mắt nhìn, thật sự nhịn không được, mở miệng nói:

- Cô ngửi đủ hay chưa? Ta còn có chuyện quan trọng thương lượng với cô đây.

Sở Phong đáp thực rõ ràng:

- Chưa! - Sau đó lại lấy ra một bầu rượu và một chén rượu từ phía sau, nói với ta - Đi rửa sạch sẽ giúp ta.

... Có việc cầu người, ta nhẫn! Ta túm lấy bầu rượu và cái chén, xoay người đi.

Rửa xong bầu rượu và chén về, Sở Phong vẫn có vẻ mặt 'say mê', chỉ là có thêm một cỗ ôn nhu, chỉ là không biết ôn nhu này là vì rượu trong lòng hay là người và việc do rượu làm nhớ tới.

- Nói đi, cô muốn ta làm gì? - Hồi lâu sau Sở Phong tỉnh táo lại, hỏi.

Sở Phong đã hỏi trực tiếp, ta cũng không quanh co lòng vòng, nói:

- Nội lực của cô.

Thần sắc chán ghét trên mặt Sở Phong không che dấu chút nào, cười nhạo nói:

- Cô cho rằng cô có toàn bộ nội lực của ta thì có thể trở thành cao thủ? Buồn cười!

Châm chọc mang theo ý khinh thường như vậy khiến ta cảm thấy rất không có mùi vị, thiếu chút nữa không nhịn được vỗ bàn nhảy dựng, nhưng thấy được trong nụ cười khinh thường mang theo đau khổ của Sở Phong lại khiến ta chịu đựng lại.

- Ta không nói là truyền cho ta, và cũng không cần toàn bộ nội lực của cô - Ta tận lực làm ngữ khí của mình trở nên bình thản, tránh gây ra khắc khẩu.

Sở Phong trầm mặc nửa ngày, trong giọng nói cũng không còn mùi thuốc súng, hỏi:

- Vậy là ai?

- Chính là người mà ta mang đến - Y Thánh người chưa tới tiếng đã tới.

Mộ Dung Hi Nhiên theo Y Thánh vào sơn động, trên mặt thản nhiên nhìn không ra cảm xúc. Hôm qua ta nói qua với nàng thì nàng tựa hồ có điểm không vui, nhưng chỉ đảm bảo được Hi Nhiên đủ cường đại thì ta mới có thể an tâm.

Y Thánh chỉ vào Sở Phong nói:

- Hi Nhiên, vị này chính là Sở Phong, hôm nay con hãy bái cô ấy làm sư phụ, cô ấy sẽ dạy con võ nghệ.

Mộ Dung Hi Nhiên đi đến trước mặt Sở Phong, vừa định quỳ bái thì bị Sở Phong cản lại. Sở Phong khoát tay nói:

- Lão Cổ, các ông ra ngoài trước, ta có lời nói với Tá Quân nói.

Y Thánh mặc dù cảm thấy kỳ quái nhưng vẫn dẫn Mộ Dung Hi Nhiên ra ngoài trước, đến khi bọn họ đi đủ xa thì Sở Phong mới mở miệng nói:

- Cô cần nội lực của ta là vì nàng? Cô vội vội vàng vàng tiêu phí một số tiền lớn là vì nàng? Cô với nàng có quan hệ thế nào?

Ta cười nói:

- Có phải nếu ta nói ta cũng thích nữ tử, mà nàng chính là nữ tử ta thích, thì cô sẽ nể mặt chuyện chúng ta cùng ưa thích nữ tử mà truyền cho nàng nhiều công lực hơn?

Sở Phong xúc động thở dài:

- Hai nữ tử mến nhau thật sự không dễ. Năm đó ta từng nghĩ nếu ta có võ công đệ nhất thiên hạ thì ai còn dám quản ta yêu ai? Nhưng hôm nay vẫn rơi xuống đất vườn như vậy. Cũng thế thôi, ta sẽ tặng các người vài năm công lực, hi vọng con đường của các người có thể bằng phẳng một chút.

Ta do dự một chút mới mở miệng:

- Kỳ thật Hi Nhiên còn chưa biết ta là nữ. Nàng luôn luôn coi ta là nam, mà dù coi như nàng coi ta là nam thì ta cũng chỉ là trượng phu trên danh nghĩa của nàng, cũng không biết nàng có thích ta hay không - Cho nên đoạn chuyện của cô và Liễu Nhan Khanh kia cũng chưa chắc có thể kết thúc hoàn mỹ ở trên người chúng ta, cô đừng nên ký thác hi vọng ở trên người chúng ta.

- Vậy cô còn muốn ta truyền cho nàng nội lực, dạy cho nàng võ công? Nếu nàng trở nên mạnh mẽ thì cô sẽ vô dụng, nói không chừng nàng sẽ bỏ rơi cô.

- Không sao, ta chỉ hy vọng sau này nàng có thể tự bảo vệ tốt chính mình, không chịu thiệt thòi - Ta rầu rĩ nói - Cuối cùng ta cũng không thể vĩnh viễn ở bên người nàng, ta chỉ mong sau này nàng có thể sống tốt!

Sở Phong yên lặng một lát, hỏi:

- Cô... cô muốn ta truyền cho nàng bao nhiêu năm nội lực?

Ta tùy tiện mở miệng nói:

- Cô tập hợp lên rồi truyền đi.

- ... - Cái này cũng có thể tập hợp?

- Chuyện kể rằng Vô Nhai Tử một chốc liền truyền cho Hư Trúc bảy mươi năm công lực *ho khan* Nhìn cô ngay cả gốc tóc trắng cũng chưa có, ta tuyệt đối tin rằng nội lực của cô khoảng ba bốn mươi năm, cho nên ta cũng không tham vọng quá đáng, tùy cô có thể truyền bao nhiêu cũng được, chừng hai mươi năm là đủ - Cuối cùng nhỏ giọng nói thầm - Dù sao cô cũng đã mù, dự trữ cũng chỉ nắm bình rượu, còn không bằng cho Hi Nhiên để nàng giúp cô đi đánh người xấu.

- ... Đa tạ cô không chê một người mắt mù chỉ có hai mươi mấy năm nội lực nhỏ bé như ta - Sở Phong nói nghiến răng nghiến lợi, bản thân tu luyện tâm pháp của Sở gia từ nhỏ, mặc dù mới hai mươi tám tuổi nhưng đủ sức để đối kháng với cao nhân sáu bảy mươi tuổi, giờ có người còn một bộ ngữ khí "cải trắng này cô tùy tiện cho chút đi".

Tuy rằng sau khi Sở Phong biết ta và cô ta là 'người đồng đạo' thì nói chuyện không khỏi thân cận thêm vài phần, song chọc vào vẫn nguy hiểm, ta thật cẩn thận mở miệng nói:

- Bằng không thì mười lăm năm?

- Năm năm!

- Lấy trung bình, mười năm!

- Xong thủ tục mua bán!

...

Giải quyết dứt khoát xong lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, Sở Phong phát hiện ra kỳ thật mình vẫn thực bi thảm biến công lực của mình thành cải trắng.

Ta chưa từng thấy qua truyền nội lực thực sự xảy ra thế nào. Nhưng mà, Sở Phong chỉ để tay ở sau tim Hi Nhiên, hai người ngồi năm phút đồng hồ là xong rồi?

Ta nhìn Mộ Dung Hi Nhiên rồi lại nhìn Sở Phong, hỏi:

- Xong rồi?

Sở Phong tức giận đáp:

- Xong rồi!

Ta tiến đến nắm tay Mộ Dung Hi Nhiên, nhìn trái nhìn phải, cuối cùng vẫn không yên lòng hỏi han:

- Không sao chứ, có tác dụng phụ không, tỷ như không thoải mái?

Khóe miệng Mộ Dung Hi Nhiên khẽ nhếch, khẽ lắc đầu ý bảo nàng không sao để cho ta yên tâm.

Sở Phong ho khan hai tiếng, nói:

- Mộ Dung cô nương, mặc dù ta truyền cho cô mười năm công lực, nhưng chúng ta vẫn không phải là thầy trò.

Ta trơ mắt nhìn Sở Phong lấy ra một quyển sách từ phía sau, ta rất hiếu kỳ bọn họ giấu đồ vật như thế nào vậy?

Sở Phong đưa quyển sách kia ra rồi nói:

- Lão Cổ, ông cầm lấy, sau này ông có thể dùng chữ viết trên đó dạy nàng.

Y Thánh nhận lấy rồi trực tiếp cất kỹ, cũng không nhiều lời.

Chuyện đã làm xong, chúng ta có thể đi rồi chứ?

Ta nháy mắt mấy cái với Mộ Dung Hi Nhiên, dùng ánh mắt ý bảo nàng ra ngoài.

Mộ Dung Hi Nhiên nhìn Y Thánh, không biết có nên cứ như vậy mà đi không.

Ta một phát kéo tay Mộ Dung Hi Nhiên, thừa dịp Y Thánh và Sở Phong còn đang nói chuyện thì dắt Mộ Dung Hi Nhiên cẩn thận chạy ra ngoài.

Đợi đi đủ xa, ta quay đầu lại liếc một cái, thở hắt ra, cảm thán nói:

- Rốt cục đã ra khỏi, hôm nay ta ở trong cái sơn động nhỏ sắp nghẹn chết.

Quay đầu nhìn thấy trong mắt Mộ Dung Hi Nhiên hiện lên nét cười nhàn nhạt, ta ôm cổ nàng, vừa cọ cọ vào cổ nàng vừa oán thán:

- Hi Nhiên, ta rất nhớ nàng, một ngày không được thấy nàng.

Ngửi mùi thơm trên cơ thể Mộ Dung Hi Nhiên, ta không khỏi cảm thán: thơm quá!

Lưu luyến buông ra, phát hiện ra Mộ Dung Hi Nhiên đang cúi thấp đầu, nhìn kĩ thì thấy trên cổ Mộ Dung Hi Nhiên đều nhiễm màu hồng nhạt.

Nghĩ đến hành động vừa nãy của mình, ta cũng có chút hối hận, nhưng bây giờ cũng không biết nói gì cho phải.

Vì thế hai người không nói gì, cứ tiếp tục thẹn thùng.

Người cổ đại đều bảo thủ, Hi Nhiên bị ta ôm một cái sẽ không tức giận chứ? Ta ngắm Mộ Dung Hi Nhiên vài lần cũng không thấy được biểu cảm trên mặt nàng.

- Hai người làm gì vậy? - Y Thánh từ xa đã thấy hai người chúng ta, nhìn hồi lâu cũng không thấy động đậy gì thì không khỏi nghi hoặc hỏi han.

- Không có gì! - Nghe được tiếng của Y Thánh, ta nhảy ra xa vài bước.

'Thầy chủ nhiệm' Y Thánh gây cho ta bóng ma không nhỏ. Gần đây ta lại gần Mộ Dung Hi Nhiên chút là ông ta phải lải nhải nửa ngày, nếu ông ta biết ta vừa làm trái 'nội quy trường học' nghiêm trọng thì ta đây phải già sớm.

Mộ Dung Hi Nhiên ngữ khí bình thường nói:

- Về thôi - Cắt đứt ánh mắt tìm tòi nghiên cứu ta của Y Thánh.

Ta lên tiếng, vượt qua Y Thánh, chạy đến bên cạnh Mộ Dung Hi Nhiên đi chậm rãi.

Một giọng nói cùng với nội lực vang lên:

- Tá Quân, qua đi với ta!

Huhu, Sở Phong, không phải ta bảo cô truyền mười năm nội lực sao? Cô dùng để tra tấn ta sao!


Continue Reading

You'll Also Like

680K 34.7K 16
tuy hơi ngốc một chút, nhưng là người yêu của trùm trường! viết: 21/7/2020 lúc: 23:23 Tác giả: uyen.m
3.5M 129K 160
Thế kỷ 21, nàng là một trong những người nổi tiếng thế giới trong lĩnh vực khảo cổ. Một sớm xuyên qua, trở thành Tam tiểu thư Kỷ gia ở Cẩm Giang thà...
21K 2.2K 12
Đây là cuốn truyện được viết bởi 1 thằng nhóc cực pro, có kinh nghiệm HAI NGÀY dùng wattpad.
59.6K 7.4K 17
summary: một sát nhân hàng loạt đang ẩn nấp trong ngôi trường cấp ba seoul. tình huống cấp bách. ai sẽ là nạn nhân tiếp theo ? và ai là kẻ sát nhân...