Chương 548: Thế Cục

16 1 0
                                    

Ninh Tiểu Nhàn cười nói: "Giọng điệu này của ngươi, càng ngày càng có phong phạm thiên sư."

Hắn phốc một cái phun xương vịt ra: "Thiên sư là cái gì?"

"Tức là người phàm bắt quỷ." Ninh Tiểu Nhàn dời đi đề tài nói, "Chủ nhân của thành Đô Linh là Kính Hải vương phủ, nơi có chứa nhiều kỳ quỷ, ta hoài nghi bên trong có người tự ý dùng thuật Vu Hung." Nàng đem quái sự trên đường nhìn thấy nói lại một lần.

Bạch Hổ trầm ngâm nói: "Nếu là như vậy, ngươi vẫn nên nghe lời Xà Lang Quân nói..., giữ vững chút khoảng cách với người của Kính Hải vương phủ."

Ngay cả hắn cũng nói như vậy, trong lòng Ninh Tiểu Nhàn nhất thời một lẫm.

Bạch Hổ nói: " Thuật Vu Hung có nguồn gốc từ thượng cổ, là thần thông ngay cả Đại yêu đều kiêng kỵ không dứt, hơn nữa người nhấc lên quan hệ với nó cuối cùng sẽ không được chết già. Dọc theo đường đi ngươi nhìn thấy nơi nào dùng thuật Vu hung thế? Người phàm tuổi thọ quá ngắn, lại bị đủ loại giới hạn, chỉ sử dụng một chút bề ngoài là sẽ chết. Thuật Vu hung thật sự mà thi triển ra, đất cằn ngàn dặm, sông lớn chảy ngược cũng không có gì là lạ."

Hắn được rồi đạo quả rồi, liền đem trái cây ở trong tay vứt lên vứt xuống, cười nói: "Ngươi khẳng khái hơn Ba Xà Lang Quân nhiều. Nhớ năm đó, hắn. . . . . ." Nói tới đây, đột nhiên dừng lại, rồi sửa lời nói, "Chờ hắn ra khỏi ngục, ta sẽ quay lại tìm hắn."

Hắn chắc chắc Trường Thiên nhất định có thể ra tù như vậy? Ngay cả nàng còn không có thậm nắm chặc đây này.

Ninh Tiểu Nhàn ngạc nhiên nói: "Ngươi muốn đi bây giờ?" Nàng còn tưởng rằng người này cũng muốn tham gia thọ lễ.

"Thiên hạ còn có chuyện gì có thể trói buột được ta? Ta còn phải chạy về Phương Bắc." trên mặt Bạch Hổ khinh thường, chê cười một tiếng, "Một phàm nhân làm thọ mà thôi, còn muốn mời ta đi xem lễ, bà ta không sợ giảm thọ sao?" Còn quay đầu nhìn Ninh Tiểu Nhàn với ánh mắt kỳ dị, "Ninh Tiểu Nhàn, chúng ta sau này se có. . . . . . Có thời gian."

Hắn không nói thêm lời nào nữa, chỉ bước một bước về phía trước.

Đi đến một bước. Cả người của hắn vô duyên vô cớ biến mất trong không khí, giống như băng tan vào trong nước. Nàng biết đó không phải là biến mất không căn cứ, mà hắn sử dụng thần thông thuấn di. Lúc này có lẽ Bạch Hổ đã ở ngoài ngàn trượng.

Nàng ngồi ở trên ghế, vẫn không hề cử động. Qua thật lâu. Giọng nói của Cùng Kỳ mới vang lên: "Nữ chủ nhân, ta còn tưởng rằng ngài sẽ hỏi thăm hắn chuyện của Âm Cửu U."

Ninh Tiểu Nhàn thản nhiên nói: "Không – cần phải hỏi cũng biết, quan hệ giữa hắn và Âm Cửu U vẫn không tốt , thân lại ở Phương Bắc, sợ rằng còn không hiểu nhiều về Âm Cửu U bằng chúng ta. Nếu không vì sao hắn lại nguyện ý ngàn dặm xa xôi chạy tới chiết xuất kim tinh cho ta, làm xong chuyện này lại phải chạy về Phương Bắc chứ? Tin tức ta đưa cho hắn, trước đó không nói rõ Trường Thiên đang bế quan, cho nên cho có thể thấy được là hắn muốn lấy lòng Trường Thiên. Lại sợ hãi hậu phương có biến."

[Quyển 6. BẠCH NGỌC KINH_ Phần 2]_Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần LụcWhere stories live. Discover now