Chương 43: Ước mơ của cậu ta

374 66 26
                                    

"Thư mời hoàng gia? Lại tiệc tùng gì nữa đây?" Saint nhướn mày nhìn chiếc thiệp trong tay. Chiếc thiệp được trang trí với hoa văn sang trọng, cố định chiếc thiệp là con dấu hoa mẫu đơn, dấu ấn hoàng gia Neablive.

Sáng nay Richard chỉ gõ cửa đưa thư mời rồi biến mất tăm. Nội dung bên trong đại khái là mời hắn đến tham dự bữa tiệc hoàng gia, thời điểm diễn ra vào tối ngày hôm sau. Thư mời đã gửi đến khá lâu nhưng vì Saint ra ngoài vẫn chưa về nên Zinard đã giữ lại, hôm qua chưa nói chuyện xong đã đứng dậy bỏ đi mất, đến giờ mới có cơ hội đưa cho hắn.

Thật ra cũng không có mục đích cụ thể gì, cứ cách một khoảng thời gian thì hoàng thất Neablive lại mở tiệc mời tất cả quý tộc trên đế quốc đến tham dự. Thông thường thư mời chỉ được đưa cho người đại diện gia tộc và người thừa kế gia tộc trong tương lai. Đối với một số trường hợp như người có công với đế quốc thì là ngoại lệ.

Việc Saint nhận được thư mời có nghĩa hắn đã được định sẵn là người thừa kế gia tộc Liasvince trong tương lai.

Mục đích của bữa tiệc thường là tạo điều kiện để các quý tộc gặp gỡ, giao lưu,... Thế nhưng quan trọng hơn hết là để Hoàng đế khai thác nhân tài, tạo ấn tượng và thể hiện quyền lực trước tầng lớp quý tộc. Tuy là thư mời quý tộc nhưng vẫn được phép dẫn theo người thân hay vệ sĩ. Ở góc cuối bức thư có một dấu ấn hình mặt trời và hai thanh kiếm đặt chéo, tạo thành dấu 'X' chồng lên mặt trời nhỏ, đó là quốc huy của đế quốc.

Saint gấp lá thư, cho lại vào thư mời, cất vào ngăn tủ bàn làm việc.

"Này, ngươi tàng hình được không?" Saint đưa chân đẩy ghế mình xa khỏi bàn làm việc, hỏi.

Mèo đen sớm giờ đều ở trong phòng nên cũng biết được chuyện về bữa tiệc, nó nói: "Dễ như ăn bánh, ngươi định kêu ta tàng hình đi theo à? Sao vậy?"

Có lẽ do mối liên kết chủ tớ nên Saint và mèo đen rất hiểu nhau: "Ừm, tránh gặp phiền phức không đáng có, đề phòng vẫn hơn."

"Bản thân người đã là một phiền phức lớn rồi, còn sợ cái gì nữa?" Mèo đen nằm ườn ra bàn, cho Saint một ánh nhìn khinh bỉ.

Dù thái độ như vậy nhưng đêm hôm sau nó vẫn ngoan ngoãn nằm lên  Saint theo đến bữa tiệc, vừa bước xuống xe ngựa nó đã tàng hình ngay.

Saint hơi nghiêng đầu, cau mày nói: "Đừng có đè lên tóc ta, người khác nhìn vào là phát hiện ngay."

"Biết rồi." Mèo đen bực bội không động vào tóc hắn nữa, vậy mà chưa đầy hai giây sau đã nghe người này nói: "Thôi ngươi cứ bay đi, đừng chạm vào ta là được."

Mèo đen lập tức xù lông, nó mắng: "Tên thối tha, ngươi bớt đòi hỏi đi được không?"

Nhìn một bên vai xẹp lép của Saint, Egrus cau mày hướng mắt lên khoảng không bên trên, nếu là thường ngày hắn đã sớm quăng con mèo đó ra xa rồi.

Mèo đen bực bội nhảy xuống, hóa thành một con ngựa thần với kích thước nhỏ, bay bên cạnh hắn.

Saint chỉnh lại trang phục, đợi Kiera bước xuống, khoác tay mình rồi mới thong thả vào trong.

Sự Gian Lận Của Thần MinhWhere stories live. Discover now