Chương 29: "Ở đâu? Sao tôi không thấy?"

383 77 17
                                    

Kiera gõ cửa phòng, đi từ ngoài vào nói: "Chú ơi, người cá tỉnh rồi ạ."

Tỉnh rồi? Nhanh vậy đã tỉnh rồi à.

Saint đứng dậy, thong thả theo sau Kiera đến gặp người cá.

Người cá nằm trong bồn chứa nước lớn, yếu ớt nhìn nhóm của Saint đi tới, lúc nãy cô đã nghe Kiera kể lại mọi chuyện nên vẫn đoán được đại khái người bước vào là ai.

Khoảnh khắc nhìn thấy Saint, không hiểu sao cô nàng lại có cảm giác quen thuộc đến lạ, cũng chính vì vậy mà thái độ của nàng đối với Saint cũng rất tốt.

Saint đứng cách người cá một khoảng đủ để âm thanh có thể truyền đi rõ ràng: "Mời cô nói trước."

Người cá trông dáng vẻ có hơi suy nhược, nói: "Tôi tên là Sari, nghe tiểu thư Kiera kể lại thì ngài là người đã cứu tôi, thật sự cảm ơn ngài rất nhiều."

"Tôi có thể được biết về lí do cô trôi dạt trên biển hay không? Ý tôi là vì sao người cá lại tùy tiện xuất hiện trước mặt con người như vậy." Saint không thích vòng vo, hắn muốn tìm hiểu mọi rủi ro khi chứa chấp người cá trên tàu.

Nhắc đến chuyện này, tâm trạng Sari có vẻ tệ đi không ít khi nàng cúi gầm mặt xuống: "Chúng tôi... là tộc người cá ấy, có nhiệm vụ bảo vệ một thứ rất quan trọng, suốt hàng trăm năm qua chúng tôi đã làm rất tốt, nhưng mà..."

Nói đến đây, Sari im lặng một lúc, nàng vân vê các ngón tay của mình dưới nước, cuối cùng mới nói: "Có một nhóm người không biết từ đâu xuất hiện, chúng đồ sát cả tộc người cá chúng tôi hòng cướp lấy thứ đó, nhờ có trưởng tộc và các trưởng lão hy sinh tính mạng mở đường nên tôi mới thoát được đến đây..."

Sari không nói hết tất cả sự thật, nàng lựa chọn giữ lại cho mình một số bí mật, đương nhiên Saint cũng biết điều đó, dù sao cũng không nên nói hết bí mật cho những người mới gặp mặt lần đầu. Thêm nữa là Saint đã đoán được những lời bị cắt xén của Sari.

'Thứ đó' không cần nói cũng biết là rất quan trọng, có lẽ là một bảo vật hay thứ sức mạnh gì đó, thứ mà tộc người cả không tiếc bỏ mạng cũng phải bảo vệ tuyệt đối không phải là tầm thường, với lại trong tiểu thuyết cũng thường hay có motif như vậy. Còn lý do vì sao người được hỗ trợ trốn thoát lại là cô thì dùng đầu gối nghĩ cũng biết. Ngoài khả năng cô ta là kẻ biết vị trí hoặc trực tiếp nắm giữ 'thứ đó' thì còn gì nữa?

Saint không có hứng thú với 'thứ đó', hắn đang bận lo rằng đám người truy sát sẽ tìm đến con tàu rồi. Bây giờ có vứt đi thì cũng không được, có giữ lại thì cũng chẳng xong, Saint thầm thở dài, nói: "Chúng tôi không muốn gặp rắc rối nên không thể cho cô ở nhờ quá lâu được, hạn chót là ngày hôm nay cô phải rời khỏi tàu nhé."

Mọi người nhìn hắn, một người đàn ông sao lại ăn nói phũ phàng với một cô gái như vậy?

Sari lúng túng không biết phải làm sao, cuối thấp đầu, mãi mới nặn ra một chữ: "...Vâng."

Nam chính Egan tuy nhìn bề ngoài có vẻ vô tư lự nhưng hắn thật sự rất nhân từ, đó là phẩm chất cơ bản của hầu hết các nhân vật chính, bởi vậy mới hay gặp rắc rối.

Sự Gian Lận Của Thần MinhWhere stories live. Discover now