Chương 38: Về lại cố hương

345 67 8
                                    

Sáng hôm sau, Saint thức dậy với cơn đau đầu đã sớm tan bớt, vừa đến nhà ăn đã gặp ngay Sari đứng đợi ở đó. Saint bỗng chốc thấy cơn đau đầu của mình nhân đôi lên, vừa định quay người về phòng thì Sari chợt reo lên: "Ngài Saint."

Saint không còn gì tiếc nuối, thả chậm bước chân quay lại, thở ra một hơi nói: "Đợi tôi đi ăn sáng chút đã."

Sari cũng không có ý định hối thúc hắn, nói: "Vâng ạ, ngài cứ thong thả."

Haen để ý cuộc trò chuyện kỳ lại giữa hai người, hỏi: "Anh lại định làm gì nữa vậy?"

Egrus mang bữa sáng lên, Saint che miệng ngáp một cái rồi bắt đầu cầm dao nĩa, nơi khóe mắt còn vươn lại một giọt nước mắt sinh lý nữa. Thấy Egrus có vẻ đã ổn thì Saint cũng yên tâm hơn nhiều.

Đưa tay lau khô khóe mắt, Saint nói: "Ừm, Sari nói muốn giao Giọt Lệ Nhân Ngư lại cho anh." Saint cho một miếng thịt vào miệng, thịt bò chín mềm được làm theo khẩu vị của Saint, vừa ăn vào thì gia vị đã lan tỏa khắp khoang miệng, ngòn ngọt, mặn mặn, lại có chút cay.

Richard vừa đi kiểm tra hàng hóa xong, quay trở vào thì trùng hợp nghe được cuộc trò chuyện này của họ. Haen cau mày hỏi: "Anh lấy cái thứ phiền phức đó làm gì? Bộ chán gia tộc mình tồn tại quá lâu rồi à?"

Sao thằng nhóc này tiêu cực vậy nhỉ?

Saint không quay đầu, lia mắt nhìn hắn, nói: "Cô ấy nói anh là người được nhắc đến, người có đôi mắt xanh ấy, nghe mơ hồ quá phải không? Nhưng mà nó có tác dụng áp chế và thanh tẩy, biết điều này có nghĩ là gì không?"

Người có đôi mắt xanh đâu phải chỉ có mỗi mình Saint, đương nhiên Haen không thể nào biết được thật ra đó chỉ mới là một nửa lời nhắn, có ai nói cho hắn đâu.

Còn tác dụng áp chế và thanh tẩy thì khỏi cần nghĩ nhiều cũng biết hắn định làm gì, chắc chắn là dùng để áp chế cái thứ sức mạnh to lớn trong cơ thể hắn.

Richard đột nhiên lên tiếng: "Vậy thiếu gia định dùng nó để áp chế Ma Thuật Thuần Nguyên? Thứ đó thật sự đáng tin ạ?"

Saint nuốt xuống miếng thịt, nói: "Ừm, của thần linh mà, có điều cứ thử xem sao, cùng lắm thì... ừm..." Không biết nên nói gì nữa, Saint lại tiếp tục ăn.

Haen nhìn thẳng vào mắt Saint, đôi mắt cũng hơi nheo lại muốn nhìn rõ con người trước mặt rốt cuộc còn có mưu tính gì: "Tại sao anh lại là người được thần Catol nhắc đến, chắc phải có trách nhiệm gì nhỉ? Tôi thật sự rất thắc mắc rốt cuộc anh có lai lịch thế nào đấy."

"Gia phả nhà Liasvince có ghi đấy, con trai trưởng Saint Liasvince," Saint thờ ơ nói: "Có điều anh cũng không biết tại sao, chắc là kiếp trước giết người diệt tộc gì đó nên bây giờ mới phải dính tới một đống rắc rối như vậy."

Saint nửa đùa nửa thật nói, đúng là ngoài chuyện nhà nhiều tiền ra thì những chuyện khác Saint đều không may mắn lắm.

Vô dụng rồi, Haen nghĩ gì mà cho rằng mình có thể nhìn thấu suy nghĩ của hắn chứ?

Haen không thích lời đùa này lắm, hắn liếc nhìn Saint, nói: "Rồi hai người định đi đâu mà mới sáng sớm nhìn thấy cô ta là anh đã quay lưng chạy như vậy?"

Sự Gian Lận Của Thần MinhWhere stories live. Discover now