Chương 16

4.6K 440 66
                                    

Chương 16. Kim chủ và ta

Tư Hạo Lam quỳ một gối xuống đất, dụng tâm mà xoa bóp chân Kha Lâm, trên gương mặt từng rặng mây hồng, mắt mi đầy cảnh xuân, thỉnh thoảng hắn ngước hai mắt lên, sau đó rất nhanh liền xấu hổ dời tầm mắt.

Trong mắt Kha Lâm, Tư Hạo Lam chính là như vậy.

Tư Hạo Lam dũng cảm xoa bóp cho Kha Lâm, hắn như thường mặt đỏ bừng, còn lâu mới thừa nhận bản thân mình là cam tâm tình nguyện.

Hắn tự tìm cho mình một lý do: hắn muốn lấy độc trị độc.

Tiếp xúc Kha Lâm nhiều một chút, hẳn là sẽ miễn dịch rồi? Ví dụ như bây giờ, tuy rằng trái tim hắn vẫn đập ầm ầm, nhưng không phải hắn vẫn còn chống đỡ được sao, còn chưa có ngã xuống đất nha.

Tư Hạo Lam rất hài lòng, bàn tay xoa bóp cho Kha Lâm càng dùng sức.

Kha Lâm lại nghĩ động tác của hắn thành – đang lấy lòng y.

Kha Lâm cúi đầu nhìn đôi tay Tư Hạo Lam đặt trên chân mình, nói: "Em... không cần phải dùng nhiều sức như vậy."

Tư Hạo Lam không hiểu mà đáp: "Ta đâu có dùng sức a."

Kha Lâm trầm mặc nhìn Tư Hạo Lam cực nhọc tới mức đã ra một tầng mồ hôi mỏng, khắc chế bản thân một chút mới không vươn tay lau đi giọt mồ hôi trên chóp mũi của hắn.

"Vấn đề tiền bạc cùng với cha em chỉ có thể coi là giao dịch, dù có em hay không cũng sẽ tiến hành." Kha Lâm hiếm khi tốt bụng nhắc nhở hắn.

Tư Hạo Lam biểu thị mình nghe rồi, liên quan gì đến ta chứ, động tác trên tay cũng không đổi.

"... Nói chung, đừng chạy lung tung." Kha Lâm đối với sự cố chấp của hắn cảm thấy kinh ngạc. Tư Hạo Lam cố sức như vậy, lẽ nào sắp tới khi đàm luận hợp đồng, Tư Ích Niên có ý định đặt giá khởi điểm.

Tư Hạo Lam đang nghĩ về nhà xưởng kia.

Kha Lâm cực kì hoài cổ, tất cả đồ đạc trong căn nhà này đều không nỡ bỏ đi, tại sao lại bài xích riêng mỗi nhà xưởng đó tới mức này. Theo lý mà nói, di sản của cha y, y càng nên quý trọng gấp bội, nhưng y thậm chí ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn, đem rèm cửa đóng đinh trên khung, nhất định là có nguyên nhân khác.

Ta càng muốn chạy lung tung đấy, Tư Hạo Lam nghĩ.

Hắn nhìn Kha Lâm, nỗ lực từ trên gương mặt thành thục tái nhợt mà tìm ra sự tươi sáng của đứa trẻ trong bức ảnh, nhưng ngoại trừ đôi mắt cùng đường nét tương đồng, về mặt khí chất bọn họ hoàn toàn là hai người khác nhau.

Kha Lâm cũng nhìn ngược lại hắn, tại khoảnh khắc tầm mắt hai người quấn quýt kia, Tư Hạo Lam không cốt khí mà ngã lăn ra.

Kha Lâm: "..."

Cũng may ngay lúc này điện thoại di động Tư Hạo Lam vang lên, hắn thuận thế xoay sang một bên lộn một vòng rưỡi rồi quỳ dậy, sau đó dựa lưng vào phía sau mà ngồi xếp bằng dưới đất, nghe điện thoại.

"Lam Lam à! Cậu thử vai thành công rồi! Là vai nam thứ ba a! Ha ha ha ha! Nam ba đó!"

Trong điện thoại truyền đến âm thanh hưng phấn ồn ào tới đinh tai nhức óc của ông chủ. Tư Hạo Lam cau mày, đưa điện thoại cách xa lỗ tai mình, nói: "Coi như bọn họ còn có mắt, không bị mù."

[Edit - Hoàn] Nhân vật phản diện cùng nhân vật phản diện kết hôn rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ