Dò Hư Lăng (Hiện đại thiên) e...

Da planktonic

837K 30.3K 1.1K

Đây là dò hư lăng bộ hai Phần hiện đại Là câu chuyện của vạn năm phúc hắc băng sơn mỹ ngự tỷ cùng ôn nhu vạn... Altro

Dò Hư Lăng (Hiện đại thiên)
Văn án
Quyển 1: Tinh thành cựu mộ
Chương 2: Tung tích cổ mộ
Chương 3: Cổ mộ gặp mỹ nhân
Chương 4: Ta cùng nàng
Chương 5: Là thê tử, không phải tống tử
Chương 6: Bí mật hiển lộ
Chương 7: Ngự tỷ, xin ngươi đừng làm loạn trên đường cái
Chương 8: Vợ ta thích cosplay
Chương 9: Nhặt được một ngự tỷ về nhà
Chương 10: Làm công dân tốt thật khó
Chương 11: Lúng túng trong phòng tắm
Chương 12: Bắt nàng lại, giải quyết nàng
Chương 13: Bắt đầu kế hoạch nuôi dưỡng
Chương 14: Cùng nhau đi dạo phố
Chương 15: Trước khi khởi hành
Chương 16: Câu đố của 368 năm trước
Chương 17: Bên trong lăng mộ
Chương 18: Thủ đồ đằng
Chương 19: Quê quán đồng dao
Chương 20: Hình ảnh nàng
Chương 21: Chỉ có một quan tài
Chương 22:
Chương 23: Là ai đã tới
Chương 24:
Chương 25: Người thương
Chương 26 Một cái hôn
Chương 27: Miêu miêu miêu
Chương 28: Trêu chọc ngươi chơi
Chương 29
Chương 30
Chương 31: Lạc thần
Chương 32
Chương 33 Bắt đắc dĩ giao dịch
Chương 34: Ưu nhã nữ vương
Chương 35
Chương 36
Chương 37: Ở chung
Quyển 2: Miêu cổ ưu lâu ( thượng)
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44-1
Chương 44-2
Chương 44-3
Chương 44-4
Chương 44-5
Chương 44-6: Bầu bạn lúc về đêm
Chương 45: Một giấc mộng xuân
Chương 46: Một đóa kiều hoa
Chương 47: Lời nói dối tình yêu
Chương 48: Hội đấu giá
Chương 49: Tâm và kiếm
Chương 50: Yêu chết ngươi (thượng)
Chương 51: Yêu chết ngươi (hạ)
Chương 52: Bày tỏ
Chương 53: Một đêm đẹp
Chương 54: Tâm ma
Chương 55: Đánh lừa ghi âm
Chương 56: Bệnh viện tâm thần
Chương 57: Hồ điệp cứu ta
Chương 58: Vị khách trước khi đi
Chương 59: Sư dạ nhiên
Chương 60: Mưa ở cổ thành
Chương 61: Sát ý giữa đêm kkhuya
Chương 62: Yêu trong nguy hiểm
Chương 63: Tử tuyến
Chương 64: Vào núi
Chương 65: Quý thọ thôn
Chương 66: Ca nữ bên giếng nước
Chương 67: Dục giảo (*)
Chương 68: Ý nghĩ trêu chọc người
Chương 69: Mê cảnh và dục niệm
Chương 70: Một đêm mê đắm (thượng)
Chương 71: Một đêm mê đắm (trung)
Chương 72: Một đêm mê đắm (hạ)
Chương 73: Tẫn hết hoan ái
Chương 74: Lưu luyến mộng
Chương 75: Hồng giá y (thượng)
Quyển 2 : Miêu Cổ U Lâu (Hạ)
Chương 77: Hồ Điệp bay
Chương 78: Biến mất
Chương 79: Nàng ướt đẫm.
Chương 80: Chơi trốn tìm
Chương 81: Cửu U lâu
Chương 82: Đông Thanh Long.
Chương 83: Xây tổ
Chương 84: Tê cóng trên không trung.
Chương 85: Tống tống tống tống
Chương 86: Ở sau lưng
Chương 87: Thân ái mèo
Chương 88: Lục Ngô
Chương 89: Ta yêu ngươi
Chương 90: Đừng xuất hiện
Chương 91: Sư tam tiểu thư.
Chương 92: Xuất thần.
Chương 93: Ngọc la sát máu phù dung.
Chương 94: Thiên hữu mỹ
Chương 95: Phân liệt
Chương 96: Trừ tà
Chương 97: Chân tướng (thượng)
Chương 98: Chân tướng (hạ)
Chương 99: Cầu thang tử thần.
Chương 100: Vô Lân
Chương 101: Một đêm nghỉ lại.
Chương 102: Đếm ngược.
Chương 103: Hận ly biệt.
Chương 104: Nhập quan.
Chương 105: Người yêu.
Chương 106: Thủy tinh quan. (quan tài thủy tinh)
Chương 107: Bất minh đánh số.
Chương 108: Ta là điện hạ
Chương 109: Đăng đỉnh.
Chương 110: Đại hỗn loạn.
Chương 111: Giải cổ.
Chương 112: Ngã phật.
Chương 113: Lại thấy ánh mặt trời.
Quyển 3 : Sư Trạch Mị Ảnh (Thượng)
Chương 115: Một đêm ở bệnh viện (thượng)
Chương 116: Một đêm ở bệnh viện (hạ)
Chương 117: Tình thú.
Chương 118: Hộp ngọc.
Chương 119: Ca ca.
Chương 120: Âm Ca
Chương 121: Hương vị đầu ngón tay.
Chương 122: Còn thể thống gì.
Chương 123: Sào huyệt.
Chương 124: Thần hồn điên đảo (Thượng)
Chương 125: Thần hồn điên đảo (Trung)
Chương 126: Thần hồn điên đảo (Hạ).
Chương 127: Quấn nàng yêu nàng
Chương 128: Cùng ta làm vợ.
Chương 129: Huynh muội Tiêu gia.
Chương 130: Mặc Nghiễn Trai lão bản.
Chương 131: Cái chết quỷ dị
Chương 132: Chân tơ kẻ tóc
Chương 133: Tô Châu chuyện cũ
Chương 134: Mắt quỷ
Chương 135: Một ngày nhàn nhã.
Chương 136: Điều tra chân tướng.
Chương 137: Chương thai liễu.
Chương 138: Ma quỷ
Chương 139: Kẻ ẩn trong bóng tối
Chương 140: Tìm cát dưới nước.
Chương 141: Tàng ô nạp cấu
Chương 142: Thiên kiều bá mị.
Chương 143: Sư trạch một đêm (Nhất )
Chương 144: Sư trạch một đêm (nhị)
Chương 145: Sư trạch một đêm (tam)
Chương 146: Sư trạch một đêm (tứ )
Chương 147: Sư Trạch Một Đêm (Ngũ)
Chương 148: Diễn viên thích hợp nhất.
Chương 149: Mỹ nhân kế (một)
Chương 150: Mỹ nhân kế ( hai)
Chương 151: Mỹ nhân kế (ba)
Chương 152: mỹ nhân kế (bốn)
Chương 153: Bên trong phòng xác.
Chương 154: Thâm nhập sào huyệt (một)
Chương 155: Thâm nhập sào huyệt (hai)
Chương 156: Thâm nhập sào huyệt (ba)
Chương 157: Thâm nhập sào huyệt (bốn)
Chương 158_1: Căn phòng đó
Chương 158_2: Máu của nàng.
Chương 159: Duy nhất
Chương 160: Vực sâu tội lỗi
Chương 161: Hận
Chương 162: Quỷ
Quyển 3 : Sư Trạch Mị Ảnh (Hạ)
Chương 164: Yêu.
Chương 165: Trò chuyện lúc về đêm
Chương 166: Si nhân
Chương 167: Chấp nhất
Chương 168.
Chương 169: Biến hóa
Chương 170.
Chương 171: Đêm bình an
Chương 172: Quỷ chặn đường
Chương 173: Hẹn ước dưới tuyết (Thượng)
Chương 174: Hẹn ước dưới tuyết (hạ)
Chương 175: Thủy nhũ giao dung
Chương 176: Biển lam sắc
Chương 177: Sinh tử kiếp
Chương 178: Thư mời
Chương 179:
Chương 180:
Chương 181: Gặp gỡ giữa đêm khuya (hạ)
Chương 182: Dạ tiệc (thượng)
Chương 183: Dạ tiệc (hạ)
Chương 184: Xuống đất
Chương 185: Bò qua bò lại
Chương 186: Dao a dao
Chương 187: Quan tài lão thái
Chương 188: Lão thái
Chương 189: Tỏa thiên khanh
Chương 190: Âm dương khuyết
Chương 191: Hắc giáp (Thượng)
Chương 192: Hắc giáp (hạ)
Chương 193: Bãi săn bắn
Chương 194: Dưới nước
Chương 195: Cánh cửa bí mật
Chương 196: Đi cùng hài cốt
Chương 197: Bộ Bộ Kinh Hồn
Chương 198: Trong tường
Chương 199: Nghiệm quỷ
Chương 200: Túi hương
Chương 201: Rời đi
Chương 202: Tuyệt cảnh
Chương 203: Giấc mộng xa xôi
Chương 204: Lạc Sư Minh triều phiên ngoại (nhất)
Chương 205: Hoa minh
Chương 206: Bắt tù binh
Chương 207: Vô nhan
Chương 208: Dũng khí
Chương 209:
Chương 210:
Chương 211: Thần Điện (Thượng)
Chương 212: Thần điện (hạ)
Chương 213:
Chương 214:
Chương 215:
Chương 216:
Chương 217:
Chương 219:
Chương 220:
Chương 221:
Chương 222:
Chương 223:
Chương 224:
Chương 225:
Chương 226:
Chương 227:
Quyển 4 : Cổ Thục Vân Nhai (Thượng)
Chương 229:
Chương 230:
Chương 231:
Chương 232:
Chương 233:
Chương 234: Ma Tương
Chương 235: Email.
Chương 236: Ô Y
Chương 237:
Chương 238: Lạc Sư Minh triều phiên ngoại (nhị)
Chương 239: Lạc Thần Minh triều phiên ngoại (ba)
Chương 240: Du lịch tân niên
Chương 241: Dọc đường
Chương 242: Ở trên xe
Chương 243: Trên sô pha
Chương 244: Tại Tâm (thượng)
Chương 245: Tại Tâm (Hạ)
Chương 246: Hắc Trúc Câu (Thượng)
Chương 247: Hắc Trúc Câu (hạ)
Chương 248: Địa sinh cốt (Thượng)
Chương 249: Địa Sinh Cốt (Hạ)
Chương 250: Đêm tàn sát
Chương 251: Thần tiên thụ
Chương 252: Dung hóa
Chương 253: Không quay về
Chương 254: Cuối cùng
Chương 255: Thần hội (Thượng)
Chương 256: Thần hội (Trung)
Chương 257: Thần Hội (Hạ)
Chương 258: Bạo tuyết lâm (Thượng)
Chương 259: Bạo tuyết lâm
Chương 260: Chôn vùi trong tuyết
Chương 261: Trừ tịch
Chương 262: Hoa đạp tuyết
Chương 263: Năm mới
Chương 264: Người một nhà
Chương 265: Nguyện vọng
Chương 266: Đệ ngũ khổ (Thượng)
Chương 267: Đệ lục khổ (Hạ)
Quyển 4: Yểm Trạch Quỷ Vực
Chương 269: Song sát
Chương 270: Tâm niệm duy nhất
Chương 271: Thiên táng
Chương 272: Giáng khúc
Chương 273: Bệnh tâm thần
Chương 274: Hành trình một đêm
Chương 275: Hỗn Chủ Thôn
Chương 276: Kinh mộng
Chương 277: Xuân khúc đại hội
Chương 278: Thôn vây
Chương 279: Thống khổ
Chương 280: Tan
Chương 281: Bên hồ
Chương 282: Trong lòng
Chương 283: Muốn ngươi
Chương 284: Khẩu thị tâm phi

Chương 218:

1.9K 79 3
Da planktonic

Tiếng sung tự động xả đạn liên tục vang lên, khe nứt trên bích họa trở thành nơi tập trung hỏa lực, tia lửa bắn khắp nơi.

Thực sự bị hù dọa nên dù đứa bé trai đã biến mất một lúc nhưng nhóm người vẫn tiếp tục nổ súng không có ý định dừng lại.

” Dừng!” Sư Dạ Nhiên bảo người nhà họ Sư ngừng tay.

Vũ Lâm Hanh cũng để thuộc hạ của nàng tạm thời thu súng lại, căn dặn vài câu, dù sao cũng đang ở loại chỗ như thế này, lãng phí đạn không phải là hành động sáng suốt.

” Ta qua đó xem, các ngươi đứng tại chỗ đừng cử động.” Sư Thanh Y cẩn thận hướng bích hoạ đi đến.

Lạc Thần cầm theo Cự Khuyết, trầm mặc không lên tiếng theo ở phía sau nàng, Sư Thanh Y quay đầu lại nhìn thoáng qua, cũng không nói gì.

Đi đên bên cạnh khe nứt, bởi vì diện tích lớn bị bắn phá nên một phần nhỏ bích họa xung quanh khe đã bị hủy hoại, gần như bong ra từng màng, vách đá hiện ra vết tích lõm chỏm.

Trong khe tối đen như mực nước, bất cứ lúc nào cũng có thể chạy ra.

Sư Thanh Y đứng đó, khẽ hít một ngụm lãnh khí.

Bên trong hỗn tạp một mùi hương, cùng cổ cổ khí kỳ lạ nàng đã ngửi thấy vài lần trước đó hoàn toàn giống nhau, tuy rằng quỷ dị lại rất dễ chịu, u nhiên lan tỏa.

Mùi hương này lại xuất hiện.

Sư Thanh Y nhíu mày.

Là mùi hương trên người bé trai kia sao? Một đứa bé trai thế nào sẽ có mùi hương quyến rũ của nữ nhân, quá không thích hợp  rồi.

Trong lúc Sư Thanh Y suy nghĩ, bức bích họa đột nhiên phát ra tiếng động, động tĩnh này lúc đầu không lớn, ngay lúc tiếng động vang lên , Lạc Thần liền vươn tay ôm lấy thắt lưng Sư Thanh Y, mang theo nàng lui lại phía sau, cách xa bức bích họa.

Kế tiếp chỉ trong nháy mắt, động tĩnh ầm ầm như núi rung tuyết lở một lần lại một lần cuộn đến, mặt đất rung động không ngớt, tất cả mọi người phản ứng cực nhanh, ái nấy đều cúi thấp người, động tĩnh có người nằm sấp xuống. Trong ánh đèn pin đan xen hỗn loạn cùng tiếng động đinh tai nhức óc, đại điện nguy nga tựa như bầu trời sắp tứ phân ngũ liệt (gần giống chia năm xẻ bảy ) tạo nên cảm giác từng mảng từng mảng trời sụp xuống.

Lạc Thần ôm lấy Sư Thanh Y, che chở đầu của nàng.

Chờ cơn chấn động cuối cùng đi qua, trên mặt đất một mét điều phủ bụi mù, bụi mù vẫn còn tiếp tục khuếch tán.

Sư Thanh Y ho khan vài tiếng, ngẩng đầu nhìn lên liền phát hiện vị trí của bích hoạ đã thay đổi, khe nứt mở ra, xuất hiện một khe hổng chật hẹp ở trung tâm.

Bụi mù vây quanh, dưới ánh đèn pin hóa thành sương khói mờ ảo.

“Oa….. Oa……” Qua khe hổng có thể nghe được giọng nói khàn khàn của bé trai từ trong bóng tối trầm thấp bật ra.

Có lẽ là quá mức khàn đục áp lực, nên giống như đứa bé trai kia đang khóc.

Rõ ràng không lâu trước đó hắn vẫn còn cười đến “vui vẻ” như vậy.

“Sax, con mẹ nó tiểu quỷ.” Các nam nhân lần lượt đứng lên, có người cảm thấy khó chịu liền mắng vài câu thô tục.

Bầu không khí nơi này cũng giống như giọng nói của đứa bé trai, vô cùng áp lực.

Nghe thấy loại âm thanh này, Nguyệt Đồng vốn canh giữ bên ngoài cũng chạy đến, Vũ Lâm Hanh nhìn thấy Nguyệt Đồng, thậm chí ngay cả tâm tư để sợ hãi cũng không có, khuôn mặt bình tĩnh, chỉ lo nhìn chằm chằm khe hổng giữa bích họa.

“Các ngươi dự định làm gì, muốn vào đó sao?” Vũ Lâm Hanh đi qua hỏi Sư Thanh Y cùng Lạc Thần, bất kể là lúc nào Vũ Lâm Hanh cũng đứng bên cạnh các nàng.

Sư Thanh Y cùng Lạc Thần tạm thời không tỏ thái độ, Sư Dạ Nhiên cũng đã sắp xếp lại đội ngũ, nhà họ Sư một người tiếp một người tiến vào khe hổng ở giữa bích họa.

Cũng đã như vậy rồi, Sư Thanh Y đành phải nói với Vũ Lâm Hanh: “Chúng ta cũng vào.”

Độ rộng của khe hổng hữu hạn, có thẻ dung nạp Quỷ Lang đi qua nhưng Nguyệt Đồng hình thể quá lớn sợ rằng phải cho nó biến đổi thì mới vào được, vì vậy Sư Thanh Y liền để Nguyệt Đồng biến trở về viên tròn vo trước đây.

Nguyệt Đồng từ mèo tám đuôi biến thành mèo bình thường, dáng vẻ càng thêm lười biếng, Sư Thanh Y để nó đi vào nó trái lại lui thành một khối cầy tuyết không chịu cử động.

Biến thành mèo, Vũ Lâm Hanh cảm giác nỗi sợ hãi  trong lòng lập tức tăng thêm một vài cấp, trên cổ tất cả đều là mồ hôi lạnh, nàng dùng tay lau mồ hôi trên trán, nhanh chóng xung phong tiến vào.

Sư Thanh Y không có biện pháp, đành phải ôm Nguyệt Đồng vào trong ngực, cùng Lạc Thần đi qua khe hổng.

Bên trong vẫn là một đại điện nguy nga cao vút, đồng nghĩ với sau bích họa ẩn dấu nội điện, bài trí các loại cũng không khác biệt lắm, trên cơ bản cũng là cự trụ điêu khắc hắc xà, cả tòa nội điện trống trải vô cùng.

Chỉ là rất xa có thể thấy cuối điện có một cái bóng đen thật lớn, giống một ngọn núi nhỏ hình trứng.

“Oa …… Oa….” Âm thanh đã biến mất của bé trai lại vang lên.

Người trong đội ngũ lập tức dùng đèn pin quét quanh nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng đứa bé đâu.

Diệp Trăn run run nói: “Oa, oa con mẹ nó tiểu quỷ này muốn đùa cái gì đây? Kẹo que hay là kẹo mút a?”

“Oa…..oa…..oa…a….” Đứa bé vẫn tiếp tục khóc.

Sư Thanh Y nghe được cả người nổi da gà.

Ánh mắt Lạc Thần lãnh liệt nhìn xung quanh thấp giọng nói: “Ta nghĩ hắn nói chính là đồng dao diêu a diêu, diêu a diêu.”

- diêu a diêu, diêu a diêu

– diêu đến ngoại kiều

– ngoại khen ta hảo bảo.

– một bánh màn thầu một khối cao.

 “Diêu… Diêu….. A diêu diêu… Diêu… A… A diêu……” Giọng nói của bé trai trầm khàn, nói rất khó khăn, thảo nào từ ngữ phát ra lại nghe lầm, hắn tựa hồ một mực nỗ lực xướng bài đồng dao này, thỉnh thoảng lại hỗn loạn lấy vài tiếng tiếng cười đáng sợ: “Khanh khách…. Khanh khách…..”

Có đôi khi, lại mang theo tiếng khóc nức nở, dường như khóc rất thương tâm: “”Diêu a diêu….. Diêu đến ngoại bà….. Kiều…. Ngoại bà…. chân ngoại bà….”

” Ta rất….. Rất ngoan…. Ngoan…. A, ngoại bà…… Đừng…… Đừng nóng giận…… Ta là một….. Là một…..hảo bảo bảo….. Ô ô ô…..hảo bảo bảo….'”

Đứa bé trai vỡ giọng, như là trong cổ họng nghẹ lại thứ gì đó, khóc càng thương tâm.

Diệp Trăn xanh cả mặt, thật sự là nghe không nổi nữa, Sư Thanh Y tận lực khiến bản thân bình tĩnh trở lại, ngưng thần tĩnh khí, phát huy thị lực đến mức cao độ, rốt cục nàng phát hiện đứa bé kia ở cuối điện.

Đứa bé lui ở nơi đó, khuôn mặt vùi dưới hai cánh tay ôm chặt, ô ô vừa hát vừa khóc.

Sư Thanh Y nhíu mày, tuy rằng cảnh tượng này rợn người đến mức tận cùng, thế nhưng nàng vẫn cảm thấy đứa trẻ này đáng thương nhiều hơn, đồng thời lúc hắn khóc, cũng không giống ma quỷ gì mà giống một đứa trẻ thiểu năng.

Rất nhanh, những người khác cũng đều nhìn thấy bé trai kia, hiện trường nhất thời rối loạn không chịu nổi, rất nhiều người đều giương súng.

” Trước không nên hành động -“

Câu “trước không nên hành động —” của Sư Thanh Y còn chưa nói xong, thì có người nổ súng.

Quá hỗn loạn, Sư Thanh Y cũng không biết là ai nổ súng, nói chung trong thời khắc nghe thấy tiếng súng trong lòng nàng lập tức xông ra một trận lửa.

Đứa bé kia bị bắn trúng, thân thể run lên một chút, té trên mặt đất không ngừng co quắp.

Lạc Thần từ lâu đã lao đến bên kia, nàng ngồi xổm xuống nâng đứa bé kia dậy, mà bé trai trước đó cúi đầu xuống cánh tay, hiện tại bị đạn bắn xuyên qua, máu tươi tuôn ra chảy đầy trên mặt.

Đó là máu của người sống.

Máu tươi đỏ sẩm chảy đến trên tay Lạc Thần, đôi môi Lạc Thần bắt đầu run rẩy, nàng cắn môi, đặt thân thể bé trai kia nằm xuống, đáng tiếc đầu hắn bị đạn xuyên qua, cho dù là Hoa Đà tái thế cũng vô lực xoay chuyển.

Hắn chỉ ở trong tay Lạc Thần run rẩy hơn mười giây, đầu khẽ nghiêng đi, nằm trong vũng máu, không bao giờ cử động được nữa.

Lạc Thần rất nhanh xiết chặt nắm tay, mu bàn tay trắng nõn lộ ra gân xanh :”……”

Đôi mắt đứa bé không nhắm lại, dường như không cam lòng, trên mặt đầy vết tích màu đen giống như vết bớt, thậm chí có chỗ nổi lên mảnh lớn bướu thịt, dữ tợn cực kỳ, cùng khuôn mặt xấu xí của nữ nhân mặt quỷ tương tự nhau.

Mà đường nét khuôn mặt của hắn lại thuộc về Sư Tử Dã, thiếu niên tuấn tú nằm trong hắc sắc quan tài.

Sư Thanh Y nhìn thấy cảnh này, đứng ở tại chỗ, động một chút cũng không dám động.

” Hắn là người, hắn là người sống a!” Sư Thanh Y đột nhiên quay đầu lại, hướng đoàn người rống lên giận dữ :” Vừa rồi là ai nổ súng, là ai! Bước ra!”

Đám ngời còn đang rối loạn lập tức yên lặng, ngay sau đó, bắt đầu rồi xôn xao.

Mọi người ngươi xem ta, ta xem ngươi, xem ra cũng không biết là ai nổ súng.

” Cũng không biết là ai?” Sắc mặt Sư Thanh Y âm trầm đến đáng sợ, lặp lại.

Sư Dạ Nhiên cũng chau mày: “Ai nổ súng? Bước ra.”

Chúc Hòa Bình trả lời: “Sư tổng, ta không biết.”

Chúc Cẩm Vân lắc đầu: “Vừa rồi quá hỗn loạn, không biết đạn từ hướng nào bắn ra.”

Sư Khinh Hàn thở dài, bất đắc dĩ nói: “Chỗ như thế này, sao lại có trẻ con….”

Nàng dừng lại, không đành lòng nói thêm gì nữa.

” Không biết là ai?” Ánh mắt của Sư Thanh Y băng lãnh :” Có người thừa nước đục thả câu, ở bên trong bắn lén?”

Toàn bộ rơi vào tĩnh mịch.

Sư Thanh Y nhìn về phía nữ nhân mặt quỷ, nữ nhân mặt quỷ giống như pho tượng, Thiên Thiên được Lạc Thần nhờ cậy giám sát nàng.

Trên tay Tiêu Dĩ Nhu cũng không có vũ khí.

” Đạn là từ trong đám người các ngươi bắn ra, tốt nhất đừng để ta biết là ai làm.” Sư Thanh Y chăm chú nhìn đám người, lãnh đạm phun ra từng chữ.

Lạc Thần buông bé trai giống Sư Tử Dã ra, nhìn hồi lâu, lúc này mới chậm rãi đứng lên.

Bé trai chết ở cuối điện gần bóng đèn giống ngọn núi nhỏ kia, kỳ thực đó cũng không phải núi  gì, mà là một thạch điêu đầu rắn hắc sắc thật lớn.

Đầu rắn rất lớn, trên dưới khắc bốn răng nanh sắc nhọn, miệng rắn mở to, bên trong hiển nhiên là trống rỗng.

Sư Dạ Nhiên cũng không biết đứa bé kia có hình dáng gì, chờ nàng bước qua, nhìn thấy thi thể của hắn, vẻ khiếp sợ trên mặt hoàn toàn không che giấu được.

Nàng bưng kín miệng, ngón tay bắt đầu run rẩy.

Sư Thanh Y trước đây ở mộ thất đã trải qua cảm giác này, cho nên hoàn toàn có thể lý giải tâm tình của Sư Dạ Nhiên lúc này.

” Hắn không phải.” Ánh mắt Sư Thanh Y rũ xuống, thấp giọng nói với Sư Dạ Nhiên :” Trong quan tài mới phải.”

Sư Dạ Nhiên không nói lời nào.

Lạc Thần nâng tầm mắt, đột nhiên lần nữa nhìn về phía đầu rắn cao vút.

Vũ Lâm Hanh nhẹ giọng hỏi nàng: “Biểu tỷ nàng?”

” Bên trong có người ở.” Lạc Thần đạm nhạt nói.

Sư Thanh Y nghe thấy rùng mình, ngẩng đầu lắng tai nghe, quả thật nghe thấy trong đầu rắn có động tĩnh vô cùng nhỏ, trong miệng rắn khẳng định có thông đạo gì đó, từ bên trong truyền đến âm thanh tất tất tốt tốt, từ gần đến xa, người đó hình như đã chạy sâu vào bên trong.

Continua a leggere

Ti piacerà anche

1.7M 229K 200
ĐANG BETA LẠI TỪ ĐẦU Tác giả: Hồ Ngư Lạt Tiêu Tên cũ: Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị Tên fandom hay gọi: Kinh Phong Biên tập: Nhà số 611 Thể...
378K 10.9K 127
U sầu ám hận: Si nam oán nữ phong nguyệt trái nan thường/ 幽愁暗恨:痴男怨女风月债难偿 Tác giả: Khát Vũ/ 渴雨 Edit: Ndmot99 🐬🐬🐬 Độ dài: 24 bộ . . . Nhảy hố 15/11...
Issues - Winrina Da SwDream

Mistero / Thriller

3K 371 23
Có một sinh viên y khoa lúc nào cũng trong thể trạng mệt mỏi kiệt sức...là Kim Minjeong và cô nhận thấy rằng những ngày ở bệnh viện không hề nhàm chá...
1.5M 159K 110
Complete √ End: quên cmnr.