Dò Hư Lăng (Hiện đại thiên) e...

Od planktonic

837K 30.3K 1.1K

Đây là dò hư lăng bộ hai Phần hiện đại Là câu chuyện của vạn năm phúc hắc băng sơn mỹ ngự tỷ cùng ôn nhu vạn... Více

Dò Hư Lăng (Hiện đại thiên)
Văn án
Quyển 1: Tinh thành cựu mộ
Chương 2: Tung tích cổ mộ
Chương 3: Cổ mộ gặp mỹ nhân
Chương 4: Ta cùng nàng
Chương 5: Là thê tử, không phải tống tử
Chương 6: Bí mật hiển lộ
Chương 7: Ngự tỷ, xin ngươi đừng làm loạn trên đường cái
Chương 8: Vợ ta thích cosplay
Chương 9: Nhặt được một ngự tỷ về nhà
Chương 10: Làm công dân tốt thật khó
Chương 11: Lúng túng trong phòng tắm
Chương 12: Bắt nàng lại, giải quyết nàng
Chương 13: Bắt đầu kế hoạch nuôi dưỡng
Chương 14: Cùng nhau đi dạo phố
Chương 15: Trước khi khởi hành
Chương 16: Câu đố của 368 năm trước
Chương 17: Bên trong lăng mộ
Chương 18: Thủ đồ đằng
Chương 19: Quê quán đồng dao
Chương 20: Hình ảnh nàng
Chương 21: Chỉ có một quan tài
Chương 22:
Chương 23: Là ai đã tới
Chương 24:
Chương 25: Người thương
Chương 26 Một cái hôn
Chương 27: Miêu miêu miêu
Chương 28: Trêu chọc ngươi chơi
Chương 29
Chương 30
Chương 31: Lạc thần
Chương 32
Chương 33 Bắt đắc dĩ giao dịch
Chương 34: Ưu nhã nữ vương
Chương 35
Chương 36
Chương 37: Ở chung
Quyển 2: Miêu cổ ưu lâu ( thượng)
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44-1
Chương 44-2
Chương 44-3
Chương 44-4
Chương 44-5
Chương 44-6: Bầu bạn lúc về đêm
Chương 45: Một giấc mộng xuân
Chương 46: Một đóa kiều hoa
Chương 47: Lời nói dối tình yêu
Chương 48: Hội đấu giá
Chương 49: Tâm và kiếm
Chương 50: Yêu chết ngươi (thượng)
Chương 51: Yêu chết ngươi (hạ)
Chương 52: Bày tỏ
Chương 53: Một đêm đẹp
Chương 54: Tâm ma
Chương 55: Đánh lừa ghi âm
Chương 56: Bệnh viện tâm thần
Chương 57: Hồ điệp cứu ta
Chương 58: Vị khách trước khi đi
Chương 59: Sư dạ nhiên
Chương 60: Mưa ở cổ thành
Chương 61: Sát ý giữa đêm kkhuya
Chương 62: Yêu trong nguy hiểm
Chương 63: Tử tuyến
Chương 64: Vào núi
Chương 65: Quý thọ thôn
Chương 66: Ca nữ bên giếng nước
Chương 67: Dục giảo (*)
Chương 68: Ý nghĩ trêu chọc người
Chương 69: Mê cảnh và dục niệm
Chương 70: Một đêm mê đắm (thượng)
Chương 71: Một đêm mê đắm (trung)
Chương 72: Một đêm mê đắm (hạ)
Chương 73: Tẫn hết hoan ái
Chương 74: Lưu luyến mộng
Chương 75: Hồng giá y (thượng)
Quyển 2 : Miêu Cổ U Lâu (Hạ)
Chương 77: Hồ Điệp bay
Chương 78: Biến mất
Chương 79: Nàng ướt đẫm.
Chương 80: Chơi trốn tìm
Chương 81: Cửu U lâu
Chương 82: Đông Thanh Long.
Chương 83: Xây tổ
Chương 84: Tê cóng trên không trung.
Chương 85: Tống tống tống tống
Chương 86: Ở sau lưng
Chương 87: Thân ái mèo
Chương 88: Lục Ngô
Chương 89: Ta yêu ngươi
Chương 90: Đừng xuất hiện
Chương 91: Sư tam tiểu thư.
Chương 92: Xuất thần.
Chương 93: Ngọc la sát máu phù dung.
Chương 94: Thiên hữu mỹ
Chương 95: Phân liệt
Chương 96: Trừ tà
Chương 97: Chân tướng (thượng)
Chương 98: Chân tướng (hạ)
Chương 99: Cầu thang tử thần.
Chương 100: Vô Lân
Chương 101: Một đêm nghỉ lại.
Chương 102: Đếm ngược.
Chương 103: Hận ly biệt.
Chương 104: Nhập quan.
Chương 105: Người yêu.
Chương 106: Thủy tinh quan. (quan tài thủy tinh)
Chương 107: Bất minh đánh số.
Chương 108: Ta là điện hạ
Chương 109: Đăng đỉnh.
Chương 110: Đại hỗn loạn.
Chương 111: Giải cổ.
Chương 112: Ngã phật.
Chương 113: Lại thấy ánh mặt trời.
Quyển 3 : Sư Trạch Mị Ảnh (Thượng)
Chương 115: Một đêm ở bệnh viện (thượng)
Chương 116: Một đêm ở bệnh viện (hạ)
Chương 117: Tình thú.
Chương 118: Hộp ngọc.
Chương 119: Ca ca.
Chương 120: Âm Ca
Chương 121: Hương vị đầu ngón tay.
Chương 122: Còn thể thống gì.
Chương 123: Sào huyệt.
Chương 124: Thần hồn điên đảo (Thượng)
Chương 125: Thần hồn điên đảo (Trung)
Chương 126: Thần hồn điên đảo (Hạ).
Chương 127: Quấn nàng yêu nàng
Chương 128: Cùng ta làm vợ.
Chương 129: Huynh muội Tiêu gia.
Chương 130: Mặc Nghiễn Trai lão bản.
Chương 131: Cái chết quỷ dị
Chương 132: Chân tơ kẻ tóc
Chương 133: Tô Châu chuyện cũ
Chương 134: Mắt quỷ
Chương 135: Một ngày nhàn nhã.
Chương 136: Điều tra chân tướng.
Chương 137: Chương thai liễu.
Chương 138: Ma quỷ
Chương 139: Kẻ ẩn trong bóng tối
Chương 140: Tìm cát dưới nước.
Chương 141: Tàng ô nạp cấu
Chương 142: Thiên kiều bá mị.
Chương 144: Sư trạch một đêm (nhị)
Chương 145: Sư trạch một đêm (tam)
Chương 146: Sư trạch một đêm (tứ )
Chương 147: Sư Trạch Một Đêm (Ngũ)
Chương 148: Diễn viên thích hợp nhất.
Chương 149: Mỹ nhân kế (một)
Chương 150: Mỹ nhân kế ( hai)
Chương 151: Mỹ nhân kế (ba)
Chương 152: mỹ nhân kế (bốn)
Chương 153: Bên trong phòng xác.
Chương 154: Thâm nhập sào huyệt (một)
Chương 155: Thâm nhập sào huyệt (hai)
Chương 156: Thâm nhập sào huyệt (ba)
Chương 157: Thâm nhập sào huyệt (bốn)
Chương 158_1: Căn phòng đó
Chương 158_2: Máu của nàng.
Chương 159: Duy nhất
Chương 160: Vực sâu tội lỗi
Chương 161: Hận
Chương 162: Quỷ
Quyển 3 : Sư Trạch Mị Ảnh (Hạ)
Chương 164: Yêu.
Chương 165: Trò chuyện lúc về đêm
Chương 166: Si nhân
Chương 167: Chấp nhất
Chương 168.
Chương 169: Biến hóa
Chương 170.
Chương 171: Đêm bình an
Chương 172: Quỷ chặn đường
Chương 173: Hẹn ước dưới tuyết (Thượng)
Chương 174: Hẹn ước dưới tuyết (hạ)
Chương 175: Thủy nhũ giao dung
Chương 176: Biển lam sắc
Chương 177: Sinh tử kiếp
Chương 178: Thư mời
Chương 179:
Chương 180:
Chương 181: Gặp gỡ giữa đêm khuya (hạ)
Chương 182: Dạ tiệc (thượng)
Chương 183: Dạ tiệc (hạ)
Chương 184: Xuống đất
Chương 185: Bò qua bò lại
Chương 186: Dao a dao
Chương 187: Quan tài lão thái
Chương 188: Lão thái
Chương 189: Tỏa thiên khanh
Chương 190: Âm dương khuyết
Chương 191: Hắc giáp (Thượng)
Chương 192: Hắc giáp (hạ)
Chương 193: Bãi săn bắn
Chương 194: Dưới nước
Chương 195: Cánh cửa bí mật
Chương 196: Đi cùng hài cốt
Chương 197: Bộ Bộ Kinh Hồn
Chương 198: Trong tường
Chương 199: Nghiệm quỷ
Chương 200: Túi hương
Chương 201: Rời đi
Chương 202: Tuyệt cảnh
Chương 203: Giấc mộng xa xôi
Chương 204: Lạc Sư Minh triều phiên ngoại (nhất)
Chương 205: Hoa minh
Chương 206: Bắt tù binh
Chương 207: Vô nhan
Chương 208: Dũng khí
Chương 209:
Chương 210:
Chương 211: Thần Điện (Thượng)
Chương 212: Thần điện (hạ)
Chương 213:
Chương 214:
Chương 215:
Chương 216:
Chương 217:
Chương 218:
Chương 219:
Chương 220:
Chương 221:
Chương 222:
Chương 223:
Chương 224:
Chương 225:
Chương 226:
Chương 227:
Quyển 4 : Cổ Thục Vân Nhai (Thượng)
Chương 229:
Chương 230:
Chương 231:
Chương 232:
Chương 233:
Chương 234: Ma Tương
Chương 235: Email.
Chương 236: Ô Y
Chương 237:
Chương 238: Lạc Sư Minh triều phiên ngoại (nhị)
Chương 239: Lạc Thần Minh triều phiên ngoại (ba)
Chương 240: Du lịch tân niên
Chương 241: Dọc đường
Chương 242: Ở trên xe
Chương 243: Trên sô pha
Chương 244: Tại Tâm (thượng)
Chương 245: Tại Tâm (Hạ)
Chương 246: Hắc Trúc Câu (Thượng)
Chương 247: Hắc Trúc Câu (hạ)
Chương 248: Địa sinh cốt (Thượng)
Chương 249: Địa Sinh Cốt (Hạ)
Chương 250: Đêm tàn sát
Chương 251: Thần tiên thụ
Chương 252: Dung hóa
Chương 253: Không quay về
Chương 254: Cuối cùng
Chương 255: Thần hội (Thượng)
Chương 256: Thần hội (Trung)
Chương 257: Thần Hội (Hạ)
Chương 258: Bạo tuyết lâm (Thượng)
Chương 259: Bạo tuyết lâm
Chương 260: Chôn vùi trong tuyết
Chương 261: Trừ tịch
Chương 262: Hoa đạp tuyết
Chương 263: Năm mới
Chương 264: Người một nhà
Chương 265: Nguyện vọng
Chương 266: Đệ ngũ khổ (Thượng)
Chương 267: Đệ lục khổ (Hạ)
Quyển 4: Yểm Trạch Quỷ Vực
Chương 269: Song sát
Chương 270: Tâm niệm duy nhất
Chương 271: Thiên táng
Chương 272: Giáng khúc
Chương 273: Bệnh tâm thần
Chương 274: Hành trình một đêm
Chương 275: Hỗn Chủ Thôn
Chương 276: Kinh mộng
Chương 277: Xuân khúc đại hội
Chương 278: Thôn vây
Chương 279: Thống khổ
Chương 280: Tan
Chương 281: Bên hồ
Chương 282: Trong lòng
Chương 283: Muốn ngươi
Chương 284: Khẩu thị tâm phi

Chương 143: Sư trạch một đêm (Nhất )

2.5K 85 4
Od planktonic

Bởi vì những chuyện lúc trước trãi qua trong cổ lâu, nên đối với Thiên Thiên vẫn có một thái độ phức tạp, vẫn luôn cảm thấy bất an, không biết nàng là bạn hay thù.

Hơn nữa nữ nhân này lai có hai mặt , một mặt chính là "Thiên Mạch " lạnh lùng, vì vậy thái độ của Sư Thanh Y vẫn luôn xa cách, thận trọng.

Thiên Thiên lại đã sớm quen với sự xa cách lãnh đạm của Sư Thanh Y, không chút chấp nhất nói :"Hai vị thấy ta xuất hiện, có phải cảm thấy có rất nhiều vấn đề muốn hỏi không?"

Nàng mị nhãn như tơ, ngồi dưới ánh đèn, dáng vẻ tựa như ta đang chờ các người đến hỏi.

Sư Thanh Y thoáng quan sát nàng, nhưng không nói lời nào.

Lạc Thần dường như yêu thích rượu của Thiên Thiên , đặt dưới chóp mũi, chậm rãi uống rượu, đạm nhạt nói: "Thiên tiểu thư mời bọn ta đến, đương đã có chuẩn bị, bọn ta cần gì phải hỏi nhiều."

Thiên Thiên nhẹ xích một tiếng, cười rộ lên, tiếu ý quyến rũ :"Nói chuyện cùng Lạc tiểu thư quả nhiên không cần quá lao lực đi vòng vo. Ta kỳ thực cũng thích nhất trực tiếp, vậy không cần che giấu nữa, Tất cả đều thoải mái nói ra, sau này cũng cũng có thể dễ dàng hòa hợp một chút."

Nàng nói đến đây, liếc mắt nhìn Sư Thanh Y.

Sư Thanh Y đang cầm thìa ăn cơm rượu trong bát, cơm rượu tráng nõn mềm mại, dưới chiếc thìa đảo qua đảo lại, nàng cúi đầu, cả người tựa hồ tràn đầy cảm giác lười biếng.

"Có cái gọi là gần gũi thì thân thiết. Kỳ thực ta đã cố ý đem trà quán của mình đặt ở đối diện Mặc Nghiễn Trai." Dừng một chút, Thiên Thiên cười nói: "Là hy vọng cùng Sư tiểu thư ngươi có thể tiến thêm một bước nữa."

Chiếc thìa trong tay Sư Thanh Y cứng nhắc dừng lại :"......"

Viên cơm rượu dưới chiếc thìa tại thời khác dừng lại khẽ đảo một vòng.

Thiên Thiên, nữ nhân trước mắt ăn nói rất thẳn thắng, điểm ấy phải thừa nhận, dù sao trên đời này vẫn chưa có nữ nhân nào có thể mới vừa gặp mặt lại dám đi hôn ngón tay người khác.

Nhưng nàng có đôi khi, khó tránh đi quá đà, quá trực tiếp.

Chỉ nghe nhẹ nhàng một tiếng, Lạc Thần đặt chén sứ men xanh trong tay xuống, không nói lời nào, mặt không chút thay đổi mà liếc nhìn Thiên Thiên, ánh mắt thâm trầm u lãnh.

Đêm thu thanh tĩnh, nhiệt độ không cao cũng không thấp, nhưng bầu không khí trong đại sảnh lúc này lại giống như trời đông giá rét.

Bầu không khí không hiểu vì sao rất trầm lạnh, nhất thời, mỗi người đều yên lặng.

Thiên Thiên lúc này mới ha hả cười lên, ám muội bổ sung :"Ai nha, có lẽ là ta biểu đạt không rõ, dường như đã khiến mọi người hiểu lầm. Kỳ thực ý ta muốn nói là cùng Sư tiểu thư các ngươi kết giao bạn bè. Lần trước ở cổ lâu, chúng ta từng cùng hoạn nạn, khi đó ta cảm thấy các ngươi đều là những người có thể kết giao, hiện tại ta mới từ Quý Thọ Thôn đến đây, cũng không dự định trở về, mà định cư ở chỗ này, chẳng qua là lúc đầu có chút không quen, hy vọng các ngươi có thể chiếu cố ta nhiều một chút. Nói như thế nào thì sau này chúng ta cũng xem như hàng xóm, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, đúng không?"

Lạc Thần đạm nhạt nói: "Bạn bè chi giao, quý nhất thẳng thắn thành thật. Nếu Thiên tiểu thư thẳng thắn thành thật, bọn ta dĩ nhiên nguyện ý làm bạn bè cùng ngươi."

Thiên Thiên nói: "Mức độ thẳng thắn thành thật cũng phải xem xét đến mức độ thân thiết."

"Không biết bây giờ là mức độ nào?" Lạc Thần nâng tầm mắt , không nhanh không chậm hỏi: "Đáng để Thiên tiểu thư thẳng thắn trả lời mấy vấn đề?"

Thiên Thiên là một người rõ ràng, lúc này liền dựng thẳng ngón trỏ.

Vốn dĩ sau khi Thiên Thiên trả lời vấn đề này, chiếu theo lẽ thường Lạc Thần sẽ thức thời mà hỏi nàng một vấn đề. Dù sao thì trên người Thiên Thiên có rất nhiều bí mật, mà những bí mật này đều liên quan đến Lạc Thần cùng với cổ lâu, nếu có thể nắm lấy cơ hội này để giải đáp nghi hoặc trong lòng thì tốt rồi.

Thiên Thiên hiện tại cũng đang phỏng đoán như vậy, vì vậy cười khanh khách chờ đợi Lạc Thần phản ứng.

không ngờ Lạc Thần lại đứng lên, cười như không cười mà gật đầu: "Như vậy, chúng ta sau này còn phải hảo hảo làm bạn với Thiên tiểu thư, đợi đến giao tình sâu sắc, mới có một ngày Thiên tiểu thư giải đáp tất cả vấn đề."

Nói xong câu này, Lạc Thần cũng không nói tiếp.

Sư Thanh Y vốn đang mặt băng bó, hiện tại khóe miệng cũng nhịn không được ẩn dấu tia tiếu ý, theo nàng đứng lên, trong lòng nói ngươi đặc biệt thả dây dài câu cá lớn chờ bọn ta đến hỏi, bọn ta không hỏi, dù sao thì sau này trở thành hàng xóm, còn nhiều thời gian, xem có nghẹn chết ngươi hay không.

Nhìn thấy hai người đều đang chuẩn bị đi, đôi mắt u lam của Thiên Thiên hiện lên chút kinh ngạc.

Bất quá nàng rốt cuộc vẫn là một nhân vật lợi hại, biểu tình rất nhanh khôi phục cười tươi như hoa, đứng lên nói: "Lạc tiểu thư, thật đúng là một người nhẫn nại. Ta không nhìn lầm, kết giao bạn bè với ngươi."

"Thói quen thôi." Lạc Thần đột nhiên liếc mắt nhìn Sư Thanh Y, đạm nhạt nói :"Trên đời này có rất nhiều chuyện, không đủ kiên trì sẽ không đạt được."

Sư Thanh Y không biết vừa rồi Lạc Thần chính là đang nhìn nàng nói, hồn nhiên không phát hiện ra, mà chỉ lấy bí tiền ra, từ bên trong lấy ra vài tờ tiền mặt, hai tay đưa cho Thiên Thiên, mỉm cười nói: "Đã khuya rồi, ta cùng Lạc Thần phải về nhà, cảm ơn Thiên tiểu thư mời rượu. Thiên tiểu thư nếu đã sắp khai trương, đúng lúc bọn ta vừa rồi trở thành khách ăn uống, khai trương làm ăn phải có tiền mừng, đáng tiếc ta không mang bao lì xì trong người, Thiên tiểu thư hẳn là sẽ không cự tuyệt chứ?"

Thiên Thiên rất tự nhiên tiếp nhận :"Tiền mừng của Sư tiểu thư ta thế nào lại cự tuyệt. Có tiền này của ngươi, ngày sau nhất định phát triển thịnh vượng."

Sư Thanh Y nhìn đôi mắt của nàng, nói: "Ta còn có một thỉnh cầu."

"Cái gì?" Thiên Thiên cười.

"Vò rượu này của ngươi, còn lại bao nhiêu?"

"Mới vừa mở niêm phong, còn đầy một vò."

Sư Thanh Y mềm giọng nói :"Xin hỏi, ta có thể mua vò rượu này không ? Hoặc là ngươi có thể giữ lại cho ta không?"

Lạc Thần không biểu hiện gì, còn Thiên Thiên lại bất động thanh sắc liếc mắt nhìn Lạc Thần. Vừa rồi rót rượu cho Sư Thanh Y, Sư Thanh Y gần như không uống, tựa hồ không uống nổi rượu, trái lại Lạc Thần lại vô cùng yêu thích.

"Dĩ nhiên có thể." Yên lặng chốc lát, ánh mắt Thiên Thiên tràn đầy ánh đèn ấm áp, nhẹ giọng nói: "Ta sẽ giữ lại cho ngươi. Dù sao thì chúng ta cũng đối diện, ngươi có thể cùng Lạc tiểu thư đến bất cứ lúc nào."

"Cảm ơn." Lúc này đây, Sư Thanh Y đã không còn xa cách như trước đó, khó có được mà tự đáy lòng hướng Thiên Thiên nở nụ cười.

Đơn giản nói vài câu, sau đó trao đổi số điện thoại di động, Sư Thanh Y cùng Lạc Thần tạm biệt ra về. Lưu lại Thiên Thiên cầm tiền mừng khai trương Sư Thanh Y cho nàng, cứ như vậy yên lặng đứng bên cạnh bàn.

Đứng một lúc, Thiên Thiên mới ngồi xuống, bắt đầu gấp những tờ tiền kia.

Khéo léo gắp, đến khi gắp ra vài khối nguyên bảo (thỏi vàng), nàng chăm chú nhìn những khối nguyên bảo, nhìn hồi lâu, khóe môi hé ra nụ cười cay đắng.

Nàng gục đầu xuống, tư thái thấp kém thì thào: "A Nguyễn, tạ thưởng."

Buổi tối thứ tư, sự xuất hiện của Thiên Thiên làm cuộc sống vốn không tĩnh lặng của Sư Thanh Y càng thêm gợn sóng. Mà trà quán của Thiên Thiên đã chuẩn bị khai trương, ngay đối diện Mặc Nghiễn Trai, hoàn cảnh này tựa hồ bắt đầu biểu thị Sư Thanh Y sau này sẽ rẽ sang một quỹ đạo mới.

Chớp mắt đã đến sinh nhật của Sư Dạ Nhiên.

Buổi chiều ngày thứ sáu, Lạc Thần đang nghỉ ngơi trong nhà, quần áo thoáng mát rộng rãi, tựa trên sô pha cầm máy tính bảng lên mạng. Nguyệt Đồng lười biếng híp mắt nằm trên đùi nàng, một người một mèo, hưởng thụ ánh nắng thu chiếu xuyên qua cửa sổ.

Sư Thanh Y mang theo bộ ly Thanh Đồng đã được đặt vào hộp, từ trong phòng đi ra.

Nàng bình thường quần áo thanh nhã, hôm nay lại ăn mặc tương đối chỉnh trang, hơn nữa khí trời đã bắt đầu lạnh đi nên khoát thêm một chiếc áo mỏng.

Thấy Sư Thanh Y bước ra, Lạc Thần đặt máy tính bảng xuống, lại bế Nguyệt Đồng thả xuống sàn nhà.

Sư Thanh Y dĩ nhiên biết ý tứ của Lạc Thần, không khỏi nở nụ cười: "Ta chỉ mang thứ này đến trước cổng Sư trạch, đặt xuống rồi sẽ về ngay. Rất xa, ngươi không cần đi cùng ta, tối nay chờ ta trở về nấu cơm."

"Nhà cũ của ngươi." Lạc Thần vén tay áo, đi đến trước mặt Sư Thanh Y, nói: "Ta có chút hiếu kỳ, có thể đi xem không?"

Lạc Thần rất ít đưa ra yêu cầu gì đối với Sư Thanh Y, nhất là những lời giống như lúc này, giọng nói rất nhẹ, rất ôn nhu, tựa hồ thực sự rất muốn đi xem một cái, điểm này, khiến cho người khác không sức chống cự.

"Vậy chúng ta cùng đi." Sư Thanh Y suy nghĩ, lại nhẹ nhàng thở dài: "Kỳ thực.....nơi đó cũng không có gì hay, còn có chút âm trầm."

" Âm trầm?" Lạc Thần nhướng mi.

Sư Thanh Y vừa nói vừa đến trước cửa đổi giày :"Đúng vậy, người nhà họ Sư bọn ta ở quen rồi, kỳ thực không cảm thấy có gì không ổn, nhưng nếu là người ngoài có thể sẽ cảm thấy âm trầm, nơi đó hẻo lánh, bố cục lại phức tạp. Ngươi đến lúc đó tự mình xem thử sẽ biết."

" Ân." Lạc Thần gật đầu, ánh mắt thoáng qua một tia âm trầm.

Tổng công ty của Sư Dạ Nhiên nằm ở trung tâm thành phố, có rất nhiều công ty con ở các thành phố khác, nhưng Sư trạch lại nằm ở một vùng ngoại thành hẻo lánh, lái xe đến, lộ trình tương đối xa.

Vùng ngoại thành cho dù có nhà cửa cũng là biệt thự của những kẻ có tiền, dùng để thỉnh thoảng đến thư giản, nhưng bởi vì công việc bận rộn nên căn bản không có thời gian đến ở thường xuyên, dù sao cũng không thuận tiện.

Nhưng Sư Dạ Nhiên trừ thời gian làm việc ở bên ngoài, thời gian còn lại đều ở trong nhà, ngày lại một ngày, năm lại một năm, luôn ở trong Sư trạch.

Ra đến ngoại thành, dân cư bắt đầu thưa thớt, xe cộ trên đường cũng không nhiều, càng về sau càng vắng, xuyên qua cửa kính đã hạ xuống, có thể mơ hồ nhìn thấy những dãy núi trùng điệp, một tầng một tầng từ đậm chuyển sang nhạt, chỗ xa nhất chỉ còn một màu trắng xóa, giống như một bức tranh thủy mặc.

Lúc này là cuối thu, bầu trời trong xanh, Lạc Thần ngồi ở ghế phó lái, nghiêng mặt nhìn ra bên ngoài, nhìn hồi lâu, lại nhìn về phía cửa kính gần Sư Thanh Y.

Hai bên đều là núi cao, để phòng tránh sạc lỡ, dưới chân núi còn trồng thêm rừng phòng hộ.

Con đường vô cùng rộng, hai bên đường đều là cây liễu, thẳng tắp cao to, xanh um tươi tốt, xem ra đã rất nhiều năm tuổi. Mặt khác hai bên đường còn có những dày đèn đường, những nơi như thế này không thuộc phạm vi quản lý của phòng quản lý đô thị, tất cả đều là nhà họ Sư tự mình bố trí.

Con đường băng qua thung lũng hình thành giữa hai ngọn núi, trống trãi, vô cùng u lãnh.

Dọc theo con đường hai bên là cổ thụ cùng đèn đường, từ rất xa, đã nhìn thấy một tòa biệt thự, kiến trúc phức tạp, thoạt nhìn giống như một cụm biệt thự. Nhưng nhìn kỹ, lại không giống những biệt thự bình thường, ngoại vi là một hàng rào vây quanh, giống như một đập nước khổng lồ, vây lấy tòa kiến trúc kia.

Lạc Thần đem bố cục cơ bản của Sư trạch thu vào trong mắt, giống như vô ý mà cố ý hỏi một câu :" Thanh Y, phía sau Sư trạch có sông sao?"

Sư Thanh Y vừa lái xe vừa nói :"Sông thì không có nhưng có một hồ nước. Làm sao vậy?"

"Không có gì." Ánh mắt Lạc Thần lười biếng buông xuống: "Đã có một hồ nước, vậy phong thuỷ nơi này đúng là "không tệ"."

Sư Thanh Y dùng xe gần một tấm bia đá, cùng Lạc Thần xuống xe.

Đường xá thường được làm lại, các loại trùng tu cũng có người nhà họ Sư làm mỗi năm, cho nên đều tương đối mới, nhưng tấm bia đá này lại vô cùng không hòa hợp với không gian hiện đại xung quanh.

Tấm bia đá có từ rất lâu, loang lổ, giống như một miếu thờ cũ kỹ, đứng ở bên đường. Lạc Thần quan sát tấm bia đá, đôi mắt sắc bén như chim ưng, tuy rằng khoảng cách hơi xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy trên đó lả lướt viết bốn chữ : bách vô cấm kỵ.

Thiên quan tứ phúc, bách vô cấm kỵ.

(Trời cao ban phúc, không gì cấm kỵ.)

Nhìn thấy bốn chữ kia, khóe miệng Lạc Thần nhàn nhạt dẫn ra một tia cười, bất động thanh sắc theo sát Sư Thanh Y bước vào hàng rảo chắn.

"Bên ngoài có người." Sư Thanh Y nhìn thoáng qua, đột nhiên nói.

Ngoài cổng chính quả thật có một nữ nhân.

Nữ nhân kia bóng lưng thẳng tắp nghiêm nghị, mặc âu phục hắc sắc, giày cao gót, tay trái tựa hồ cầm theo hộp giấy, tay phải đang nhấn chuông cửa.

Chỉ là mới vừa nhấn một cái, một đạo bóng đen thật lớn đột nhiên không biết đi đâu xuất hiện, mang theo tiếng gầm đáng sợ, quái vật lớn đâm mạnh vào cổng chính, hàm răng sắc bén như dao cắn lấy thanh thép trên cánh cổng, cách nữ nhân đang ấn chuông cửa trong gang tấc mà thôi.

" Ngao ô!" Con vật màu đen há miệng, lần thứ hai cắn đến, cánh cổng phát ra âm thanh chấn động.

Nữ nhân kia thấy hàm răng tuyết trắng sắc nhọn, còn có đôi mắt đỏ tươi hung bạo, vẻ mặt lập tức tái nhợt, thấp kêu lên một tiếng, thân thể lui lại phía sau, nhưng nàng mang giày cao gót, nên rất bất hạnh bị sai chân.

Bất quá nàng mặc dù chỉ còn kém ngã sấp xuống một chút, nhưng vẫn vô thức ôm hộp giấy vào trong ngực, gắn gượng lùi về phía sau vài bước, tốt xấu ổn định thân thể, khóe mắt vốn dĩ nghiêm nghị hơi phiếm hồng.

Nàng ôm hộp giấy tinh xảo, hướng camera giám sát thấp giọng mắng :" Sư Dạ Nhiên, ngươi....ngươi khốn khiếp."

Giáo sư?

Sư Thanh Y vội vã bước nhanh đến, Lạc Thần theo phía sau nàng.

Bên này Duẫn Thanh đến nơi hẹn vừa sợ lại vừa tức giận, cũng không biết Sư Thanh Y cùng Lạc Thần đang đến, lại càng không dám nhìn cự thú hung thần ác sát như môn thần kia, mà chỉ run rẩy bổ sung một câu: "Sư Dạ Nhiên, ngươi.....ngươi ra đây cho ta!"

Con vật to lớn kia so với Tàng Ngao lớn hơn rất nhiều, đôi mắt màu đỏ, hướng Duẫn Thanh nhe răng, thân hình cao to, uy phong lẫm liệt như chiến thần, nhất là bộ lông đen mượt như nước chảy, hơn cả lông chồn.

" Quỷ lang, nằm xuống!" Sư Thanh Y từ phía sau quát to.

Con vật được gọi là Quỷ Lang nghe thấy được, đột nhiên nức nở một tiếng, co rúm mà lùi lại, quả nhiên nghe theo lời Sư Thanh Y quỳ rạp trên mặt đất, móng vuốt đặt dưới cằm, ngước cặp mắt đỏ tươi, to như chuông đồng lên, cẩn cẩn dực dực chăm chú nhìn Sư Thanh Y.

Trước đó vẫn còn hung tợn dọa người, hiện tại bị Sư Thanh Y quát một tiếng, đột nhiên ngoan ngoãn như một con cừu.

Trước sau khác biệt, đủ khiến cho sắc mặt Duẫn Thanh từ trắng chuyển xanh.

Sư Thanh Y đi qua, đỡ lấy Duẫn Thanh, kinh ngạc nói: "Giáo sư, ngươi thế nào lại ở chỗ này?"

"A Thanh, ngươi thế nào lại ở chỗ này?" Duẫn Thanh cũng vừa sợ hãi vừa kinh ngạc hỏi.

Hai người nhìn nhau, đều không giải thích được, trái lại Lạc Thần đang đứng cách đó không xa, ánh mắt không mặn không nhạt nhìn khuôn viên phía trước xinh đẹp của biệt thự qua cánh cổng.

Pokračovat ve čtení

Mohlo by se ti líbit

7.3K 856 30
Tên gốc: 美貌路人甲总和非人类反派he Hán Việt: Mỹ mạo lộ nhân giáp tổng hòa phi nhân loại phản phái he Tác giả: Dư Bất Hỉ Tình trạng gốc: Hoàn thành Tình trạ...
6.9K 954 32
Một câu tóm gọn: Mỗi ngày đều vì sinh tồn mà nhập vai Lập ý: Chỉ cần tồn tại, lập tức nắm trong tay tiềm năng vô hạn _______________________________...
1.6M 129K 196
NẾU BẠN LÀ NGƯỜI NGHIÊM TÚC, KHÔNG THÍCH VĂN CÓ TEENCODE VÀ CHỬI TỤC XIN ĐỪNG VÀO ĐỌC VÀ CM DROP TRUYỆN. THANKS. Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử Tì...
1.2K 194 5
Isagi Yoichi là một người đặc biệt, cậu ta có thể thấy những thứ người bình thường không thấy. ... "Cậu ta đúng là có sức hút thật, cả người lẫn yêu...