[Longfic/SyaSak] Bảo Bối, Em...

By MiuNhi202

379K 20.1K 4.2K

- Tên truyện: Bảo Bối, Em Là Của Tôi! - Tác giả: Mèo Nhỏ (MiuNhi202). - Thể loại: Longfic, hiện đại đô thị, n... More

Văn Án
Chương 1: Hai mươi năm về trước...
Chương 2: Ở cùng sói.
Chương 3: Gini...KHÔNG!!!
Chương 4: Mất tích?
Chương 6: Cô là ai?
Chương 7: Về nhà...
Chương 8: Tìm vợ?
Chương 9: Yamasaki.
Chương 10: Thanh mai trúc mã?
Chương 11: Kiko này yêu Li Syaoran!
Chương 12: Hội tuyển vợ?
Chương 13: Mẹ chỉ muốn con được hạnh phúc...
Chương 14: Akira.
Chương 15: Tomoyo - Angel or Devil?
Chương 16: My First Love.
Chương 17: Trừng trị kẻ phản bội [1]
Chương 18: Trừng trị kẻ phản bội [2]
Chương 19: Trừng trị kẻ phản bội [3]
Chương 20: Cô gái hoa anh đào - Sakura Kinomoto...
Chương 21: Chưa gì đã gặp xui xẻo!
Chương 22: Đừng đả kích Sakura!
Chương 23: Chưa gì đã lụy vợ rồi.
Chương 24: Đi học.
Chương 25: Sakura bệnh rồi...
Chương 26: Hình xăm Hắc Long.
Chương 27: Nụ hôn đầu dành cho anh.
Chương 28: Anh ta là ai?
Chương 29: Chuyện tình hắc đạo.
Chương 30: Đôi mắt máu.
Chương 31: Trở về với bảo bối nhỏ.
Chương 32: Cắm trại [1]
Chương 33: Cắm trại [2]
Chương 34: Cắm trại [3]
Chương 35: Bức tranh.
Chương 36: Thương lớn hơn yêu.
Chương 37: Kì nghỉ đông đáng nhớ [1]
Chương 38: Kì nghỉ đông đáng nhớ [2]
Chương 39: Kì nghỉ đông đáng nhớ [3]
Chương 40: Ba năm thấm thoát đã qua...
Chương 41: Jino, đáng chết!
Chương 42: Hoa Lavender Anh và Em.
Chương 43: Giải quyết Jino [1]
Chương 44: Giải quyết Jino [2]
Chương 45: Giải quyết Jino [3]
Chương 46: Giải quyết Jino [4]
Chương 47: Sự thật.
Chương 48: Hoa hồng và áo sơ mi trắng.
Chương 49: Bảo bối muốn đi làm! [1]
Chương 50: Bảo bối muốn đi làm! [2] [H]
Chương 51: Bảo bối muốn đi làm! [3]
Chương 52: Bảo bối muốn đi làm [4]
Chương 53: Bảo bối muốn đi làm! [5]
Chương 54: Bảo bối muốn đi làm! [6]
Chương 55: Bảo bối muốn đi làm! [7]
Chương 56: Cư nhiên là tiểu ma đầu! [1]
Chương 57: Cư nhiên là tiểu ma đầu! [2]
Chương 58: Chú ba?
Chương 59: Tôi...biết em là ai.
Chương 60: Anh sẽ bù đắp cho em!
Chương 61: Kẻ tám lạng, người nửa cân!
Chương 62: Chỉ là phỏng thôi mà!
Chương 63: Chỉ sợ anh bẩn tay
Chương 64: Mọi thứ đã sáng tỏ.
Chương 65: Kim Linna, Madoko - Âm mưu!
Chương 66: Hiểu lầm tai hại
Chương 67: Rika...sao cậu...
Chương 68: Rất đúng thời điểm.
Chương 69: Li Syaoran chính là pháp luật.
Chương 70: Kế hoạch phá sản - Madoko chạy thoát?
Chương 71: Không rõ tung tích
Chương 72: Có thai??
Chương 73: Rắc rối trên tàu điện ngầm.
Chương 74: Chọc ghẹo em đã thành thói quen rồi.
Chương 75: Mọi chuyện đều nghe theo em.
Chương 76: Em là độc nhất vô nhị trong tim anh.
Chương 77: Buổi tiệc ở Kim Thị.
Chương 78: Kim Linna giở trò [1]
Chương 79: Kim Linna giở trò [2]
Chương 80: Hôn lễ [1]
Chương 81: Hôn lễ [2]
Chương 82: Hôn lễ [3]
Chương 83: Có độc?
Chương 84: Những ngày bình yên trước cơn bão.
Chương 85: Không buông tha!
Chương 86: Bắt cóc.
Chương 87: Nhất định sẽ phanh thây Kim Linna!
Chương 88: Toàn lực vây bắt
Chương 89: Con của kẻ thù càng đáng chết hơn.
Chương 90: SAKURA!!!
Chương 91: Không sợ chó điên cắn bậy, chỉ sợ người điên nói bậy!
Chương 92: Thảm cảnh kinh hoàng.
Chương 93: Trải qua một tháng.
Chương 94: Cảnh vật thay đổi - Lòng người vẫn vậy!
Chương 95: Sáu năm, vẫn mãi yêu em.
Chương 96: Trở về [1]
Chương 97: Trở về [2]
Chương 98: Trở về [3]
Chương 99: Muốn báo thù? Có giỏi thì tìm Dragon của DarkMoon mà báo!
Chương 100: Syaoran...nổi cơn ghen rồi.
Chương 101: Chủ nợ!
Chương 102: Đơn xin ly hôn!?
Chương 103: Là mẹ con tự theo về.
Chương 104: Chinh phục được con trai rồi.
Chương 105: Gia đình hạnh phúc [END]

Chương 5: Cô gái đứng dưới ánh trăng.

3.4K 211 29
By MiuNhi202

Quay lại chap trước:

Tiếng "grừ grừ" từ những con sói phát ra, lộ đầy vẻ hung tợn, khi nhìn vào mắt anh, chúng lại thoáng chốc sợ hãi mà thụt lùi vài bước nhưng sau đó con đầu đàn lại xông lên đầu tiên. Anh rất nhanh mà lấy khẩu súng đã chuẩn bị ở túi sau, bắn chuẩn xác ngay chân nó, nhưng sau đó bảy con còn lại cũng đồng loạt xông lên, anh hết bắn hạ con này đến con khác và...khẩu súng chỉ còn lại duy nhất một viên đạn. Anh liếc nhìn chúng, còn khoảng ba con, hai con trong bầy và con đầu đàn. Con sói hung hãng hướng phía anh cào tới, anh nhanh chóng nghiêng người né tránh, móng vuốt sắc bén của con vật cào ngay tay anh, cánh tay áo bị rách ba đường, máu cũng theo đó mà tuôn ra ướt đẫm, vết thương ở chân cũng đồng loạt chảy ra dòng máu đỏ tanh nồng...khoảnh khắc anh khụy một chân xuống, con sói hung tợn lại hướng móng vuốt đến anh mà cào tới...

Anh cầm chặt khẩu súng trong tay, lại hướng ngay tim của con vật mà bắn một lần.

*Đoàng*

Tiếng súng vang lên, con vật gầm lên một tiếng rồi gục xuống đất, anh cũng vì vết thương đã trở nên nặng hơn mà khụy xuống, mặc cho trước mắt còn hai con sói. Ánh mắt anh mơ hồ nhắm lại, trên người anh lúc này đầy rẫy vết thương, thật sự đã quá sức chịu đựng của anh rồi. Khoảnh khắc mắt gần như nhắm lại, anh đã thấy người bạn của mình ở trước mặt.

Eriol đang thất vọng vì không tìm được anh, chuẩn bị đi về thì lại nghe tiếng súng phát ra gần đó, nghĩ là anh nên nhanh chóng hướng nơi đó mà chạy đến, khi đến nơi thì đã phát hiện anh đang nằm bên cạnh năm xác sói, trên người đầy rẫy vết thương, máu ở chân và cánh tay chảy ra rất nhiều.

- Syaoran...Syaoran...

Eriol lay nhẹ người anh, nhưng hoàn toàn không có động tĩnh. Anh quay sang bọn đàn em phía sau.

- Còn không mau mang cậu ấy đến bệnh viện, nuôi các người...đúng là thứ ăn hại!

Hai tên đàn em phía sau sợ sệt mà mang anh đi ra xe, quả thật chưa bao giờ thấy phó bang chủ tức giận như vậy.

___Bệnh viện___

Đã hai tiếng trôi qua nhưng cửa phòng cấp cứu vẫn chưa có động tĩnh gì, Eriol ở bên ngoài đi qua đi lại đã hơn chục vòng rồi, anh thật sự rất lo lắng cho người bạn này, lỡ Syaoran mà có mệnh hệ gì thì phải làm sao?

Một lúc sau, bà Li chạy vào với khuôn mặt ướt đẫm nước mắt, thấy Eriol, bà liền chạy đến nắm chặt vai anh mà hỏi:

- Eriol, cháu nói cho ta biết...thằng Syaoran...Syaoran con ta...tại sao lại ra nông nỗi này chứ?

Eriol dìu bà ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, giọng nói điềm đạm ngày thường có chút khàn đặc:

- Chuyện này dài lắm, bác gái, bác phải bình tĩnh có được không? Syaoran sẽ vượt qua thôi.

Bà nắm chặt tay anh, giọng nói vì khóc mà có chút khó khăn cất tiếng:

- Ta...nếu Syaoran có mệnh hệ gì...bác không thiết sống nữa.

- Kìa bác, bác đừng có nói như vậy, Syaoran sẽ vượt qua mà.

Sau câu nói của anh, không gian yên lặng dần bao trùm, anh và bà Li, chẳng ai nói một câu nào nữa. Bà Li chấp tay cầu nguyện cho con trai mình bình an vô sự, bà chỉ mong con bà được sống, dù có đánh đổi cả gia sản bà cũng không tiếc.

Khoảng thời gian đứa con bị bắt cóc bốn năm là quá đủ với bà rồi, bà mới tìm lại được anh khi anh mười tuổi, mới ở cạnh con được ngần ấy năm, bà không chấp nhận, bà muốn con bà được hạnh phúc, muốn anh tìm được một nửa trái tim của mình, muốn anh an ổn sống hết phần đời còn lại trong hạnh phúc.

Gần một tiếng sau, đèn phòng cấp cứu chợt tắt, cả hai cùng đồng loạt chạy đến chỗ vị bác sĩ kia.

- Bác sĩ, con tôi sao rồi?

Vị bác sĩ đẩy gọng kính, chuyên nghiệp nói:

- Phu nhân, bà phải thật bình tĩnh nghe tôi nói...vết thương ở chân và tay thì không có vấn đề gì lo ngại, chúng tôi đã kiểm tra rất kĩ rồi, hoàn toàn không có gì đáng lo, chỉ là...phần đầu có vẻ bị đập mạnh vào một thứ gì đó nên sinh ra máu đông trong não, chúng tôi đã xử lí nhưng khi nào tỉnh lại...chỉ có thể dựa vào ý chí của cậu ấy.

Bà Li do bị sốc mà ngất xỉu ngay sau đó. Eriol đưa bà vào phòng bệnh để nghỉ ngơi, còn bản thân thì đi đến phòng bệnh của Syaoran. Người bạn của anh sao lại có thể tiều tụy đến mức này? Anh không quen biết một Li Syaoran mất sức sống như thế, người anh biết là một Li Syaoran băng lãnh, tài năng kia!

Anh ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, thấp giọng nói:

- Syaoran, nếu cậu nghe được những gì tôi nói, xin cậu hãy mau tỉnh lại, mẹ cậu cần cậu, DarkMoon cần cậu, S&S cần cậu, tôi cần người bạn như cậu, nên cậu hãy mau tỉnh lại có được hay không?

Syaoran nằm trên giường, mi mắt khẽ rung, anh thật sự rất muốn tỉnh lại, anh không muốn mẹ lo lắng cho anh, nhưng anh chẳng thể nào mở mắt ra nổi, dường như có hai tảng đá đè nặng lên mắt anh, anh thất bại rồi, anh không thể chiến thắng cơ thể mình, thật đáng chết!

Lúc này, trong tiềm thức, anh đang đứng dưới trăng, vầng trăng tròn vành vạnh, to hơn bình thường rất nhiều. Dưới ánh trăng màu bạc đó, một cô gái có mái tóc màu nâu đang quay lưng về phía anh, mái tóc bay nhẹ trong gió, bỗng, cô gái đó quay mặt về phía anh, nhưng anh không thấy rõ mặt người đó...điều đặc biệt ở chỗ đôi mắt cô gái này có một màu xanh lục bảo tuyệt đẹp. Rốt cuộc con người này là ai? Sao có thể xuất hiện trong giấc mơ của anh chứ?

Hết chương 5.

Continue Reading

You'll Also Like

497 55 4
oikawa tooru dành hết những năm tháng thanh xuân của mình cho ba thứ: một là bóng chuyền hai là mẹ ba là iwaizumi hajime thế nhưng, cuộc đời không...
193K 7.3K 12
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...
1.6K 81 8
hắn tựa đầu vào đùi cậu , lặng lẽ hỏi : "em liệu có hối hận khi quen tôi không?" cậu dừng động tác đánh máy đang đều đều diễn ra , nhìn xuống hắn :"...
446K 38.2K 93
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...