[BH] Mình yêu từ bao giờ

By comtam_june

18.8K 1.5K 69

Đây thật sự không phải một truyện dài, mà là tập hợp những câu chuyện ngắn đời thường, hài hước của hai con n... More

Văn án
Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
Chương 2: Khách khí tưởng thật, khóc!
Chương 3: Nữ thần công lược
Chương 4: Hư Hư quá Thánh Mẫu rồi!
Chương 5: Nữ thần nói chuyện với tôi!!!
Chương 6: Thật cao thâm a!
Chương 7: Tôi là tự khen mình!
Chương 8: Nữ thần không đáng yêu chút nào!
Chương 9: Hòa tan núi băng
Chương 11:Nữ thần giải cứu bé thỏ trắng
Chương 12: Đánh boss hăng máu gà
Chương 13: Những người não rỗng, cô đơn, tịch mịch
Chương 14: Con người hoang tưởng
Chương 15: Nồng đậm JQ
Chương 16: Nữ thần xuất chiêu!
Chương 17: Phải ngủ cùng nhau nha!
Chương 18: Có người đẹp không cần chân gà!
Chương 19: Mình bị cậu áp cả đêm!
Chương 20: Mưu kế của nữ thần
Chương 21: Tới tháng
Chương 22: Lại bị đả thương
Chương 23: Thơ con cóc
Chương 24: Vạn dặm xa nhau
Chương 25: Kỳ nghỉ đông đại học
Chương 26: Nữ thần trở lại
Chương 27: Nữ thần... kinh!
Chương 28: Một trận cãi nhau
Chương 29: Con đường vào nhà nữ thần
Chương 30: Ngược thành cẩu
Chương 31: Lần đầu trải nghiệm AV
Chương 32: Hai nữ chủ nhân
Chương 33: So với chó mèo còn tốt hơn!

Chương 10: Chó cắn Lữ Động Tân

439 43 1
By comtam_june

Buổi tối, Hứa Họa quả nhiên mang theo một chiếc hộp lớn tinh xảo trở về, trực tiếp đặt trước mặt Trương Vân Nhứ, thản nhiên nói: "Bánh ngọt của các cậu đây." Nói xong trở lại ngăn tủ của mình, tìm quần áo đi tắm.

"Nhìn chiếc hộp này xem. Nhất định rất quý, làm sao bây giờ, mình thật không nỡ ăn ~ " Tuy nói thế, nhưng Lôi Manh nhất định sẽ không buông tha cho mỹ vị trước mắt, nhanh chóng mở hộp ra, lấy ngay một miếng bánh chà bông ăn trước.

Hai người còn lại cũng không chịu yếu thế, vội lấy bánh ngọt mình yêu thích, vui vẻ nhâm nhi.

Lúc Hứa Họa từ phòng vệ sinh ra, liền thấy ba ánh mắt nóng bỏng nhìn mình chằm chằm, nàng bình tĩnh lau tóc: "Sao lại nhìn tôi như vậy."

"Nữ thần, cảm ơn bánh ngọt của cậu." Mắt Lôi Manh không lớn không nhỏ, nhưng cười lên liền híp lại, cực kỳđáng yêu.

"Không cần cảm ơn, chỉ là tiện tay mang về." Nói xong Hứa Họa xoay người, lưu loát leo lên giường, không nói thêm gì nữa.

Trương Vân Nhứ lo lắng Lôi Manh trong lòng không thoải mái, vội vàng đứng ra hòa giải: "Nữ thần chẳng qua là thẹn thùng, cậu đừng... Ahh, đau đau đau, nhẹ một chút, nhẹ một chút ~" Lời còn chưa nói hết, lỗ tai đã bị một bàn tay trắng nõn vặn lấy.

"Còn để tôi nghe cậu thay tôi nói nhảm nữa, lỗ tai còn lại đừng mong còn dùng được." Hứa Họa lạnh lùng nói xong mới chịu buông tay ra, dựa vào gối đầu, tiếp tục đọc sách. Chẳng qua là vành tai vốn trắng nõn, bỗng ửng lên một tầng hồng nhạt.

"Nhã miệt điệp." Trương Vân Nhứ xoa vành tai đỏ au của mình, hai mắt lưng tròng.

(Nhã miệt điệp: là tiếng kêu của mấy cô gái trước khi bị híp)

"Hử? Đừng nói cậu thường xuyên xem phim hành độngtình cảm Nhật nha (phim 18+), ngay cả "Nhã miệt điệp" cũng biết." Lôi Manh mập mờ nhìn Trương Vân Nhứ, không biết xấu hổ nở nụ cười.

Trương Vân Nhứ bình thường tính tình rất tốt, nhưng cũng không phải dạng người dễ trêu chọc, đặc biệt với những người quen thân, công lực mắng người không hề thua kém, lập tức mở miệng đánh trả về: "Cậu yên tâm, cho dù mình xem, nữ nhân vật chính nhất định là cậu. Không phải cậu diễn chính, mình tuyệt đối không xem!"

Lôi Manh lập tức nghẹn họng trân trối, không nói nên lời. Quá độc! Thì ra Hư Hư cũng phải đèn cạn dầu a.

Trên giường, Hứa Họa cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Nguyên lai không phải bé thỏ trắng vô hại, mà là tiểu mèo hoangmóng vuốt sắc bén a.


——

Thứ năm, họp câu lạc bộ.

Thời điểm Trương Vân Nhứ và Hứa Họa đến, trong phòng đã có rất nhiều người. Hai người vừa vào, cả phòng đang nhiệt tình trao đổi lập tức yên tĩnh trở lại, hướng đến các nàng, nói đúng hơn là Hứa Họa, ánh mắt nhiệt liệt hoan nghênh.

Thế giới này quả nhiên đều là xem mặt bắt hình dong mà. Trương Vân Nhứ cảm khái trong lòng.

Hứa Họa đã bị những ánh mắt thế này nhìn thành quen, mặt không đổi sắc, nhìn không chớp mắt, đi đến nơi hẻo lánh ngồi xuống, Trương Vân Nhứ vội vàng theo sau.

"Hứa Họa, mình phát hiện mọi người đều nhìn cậu." Trương Vân Nhứ nhỏ giọng nói.

Đối với hiện tượng này, một chút tâm trạng vui mừng nàng cũng không có, nhàn nhạt trả lời: "Không cần để ý những người râu ria này. Hiện giờ rãnh rỗi thì đọc sách đi, [Nguyên lý kinh tế học] của Adamsmith, cậu đã đọc xong chương 1 chưa?"

Vừa nghĩ đến mấy chữ tiếng Anh vặn vẹo kia, Trương Vân Nhứ liền đau đầu, ghé vào mặt bàn kêu rên: "Mình xem mãi vẫn không hiểu, hơn nữa cũng không mang sách theo."

Hứa Họa không hài lòng cau mày, không ai trời sinh liền biết tất cả,còn người đều phải trải qua quá trình học tập.

"Hiện giờ còn thời gian, nên học từ vựng nhiều hơn đi."

Tuy đến giờ Trương Vân Nhứ vẫn không hiểu hết con người Hứa Họa, nhưng đã có thể nhận biết tâm trạng nàng thay đổi thế nào. Cảm nhận được nữ thần mất hứng, nàng lập tức sợ hãi, yếu ớt nói: "Mình lập tức học từ vựng."

Chỉ lát sau, người chỉ gặp một lần, hội trưởng Tưởng Cương bước vào. Hội trưởng thật ra là người vẻ ngoài rất khá, trắng trắng, gầy gầy, cao cao, lại đeo một cặp kính đen, thoạt nhìn vô cùng trí thức.

"Chào các bạn, mình là hội trưởng câu lạc bộ Triết học Max Lenin, gọi tắt là câu lạc bộ khoa học xã hội, Tưởng Cương. Đầu tiên, mình muốn hoan nghênh hai tiểu học muội năm nhất đáng yêu của chúng ta, hoan nghênh các bạn đến câu lạc bộ của bọn mình..."

Tưởng Cương nói đại khái hơn nữa tiếng đồng hồ, sau đó nhường mọi người tự giới thiệu.

Câu lạc bộ khoa học xã hội không nhiều thành viên lắm. Lớn hơn các nàng ba tuổi chỉ có một người, là hội trưởng Tưởng Cương; năm hai bốn người: hai học trưởng, hai học tỷ; năm nhất tám người: bốn nam, bốn nữ."

Người đầu tiên giới thiệu là một nam sinh mập mạp: "Chắc mình không cần giới thiệu nhiều rồi. Mình hiện đang là thành viên đáng yêu nhất câu lạc bộ, chào mọi người, mình là Mạnh Phi Hàn, sinh viên khoa cơ khí. Về sau, nhà các bạn có máy móc hư hỏng gì đó, có thể tìm mình sửa, miễn phí không thu tiền nha."

Vừa nói xong, tất cả mọi người đều cười vang.

"Nữ thần, vị học trưởng này thật hài hước." Trương Vân Nhứ nhỏ giọng nói. Trong tất cả học trưởng học tỷ, Mạnh Phi Hàn là người vui tính nhất rồi. Những người khác đều rất bảo thủ, không hổ là sinh viên nghiên cứu chuyên ngành khoa học xã hội. Có thể nói, những sinh viên năm hai còn trụ lại câu lạc bộ này chỉ có ba khả năng: thứ nhất là thực sự thích (khả năng này cơ bản là bằng 0), thứ hai là được hội trưởng xem trọng lưu lại bồi dưỡng (khả năng này 50%), cuối cùng chính là sinh viên chuyên ngành Max Lenin (khả năng này cũng có 50%). Cho nên đại đa số người ở đây đều rất nghiêm túc.

Sinh viên năm nhất vào so ra sôi nổi hơn, khắc sâu ấn tượng nhất với nàng là hai bạn Y Huyên, và Phan Vũ.

"Chào mọi người, mình tên Y Huyên, là sinh viên khoa nghệ thuật. Mình giỏi ca múa, sau này có hoạt động, phong trào gì cứ giao cho mình." Lời tuyên ngôn khí phách vừa thốt ra, các nam sinh đều cho đủ mặt mũi vỗ tay rần rần.

Muội muội giấy này kỳ thật lớn lên rất đẹp, dáng người cũng không tồi, có điều là trang điểm quá đậm rồi.

"Chào mọi người, mình tên Phan Vũ, khoa công nghệ thông tin, chính là trạch nam trong truyền thuyết, con trai ngành kỹ thuật chính là mình. Sao rồi, có phải đã phá vỡ hình tượng trạch nam trong lòng mọi người không?" Phan Vũ nói xong, còn tạo một kiểu Poss anh tuấn, tự kỷ vô cùng.

Nhưng Trương Vân Nhứ thừa nhận, hắn lớn lên rất đẹp trai, chính là hình tượng soái ca chói mắt.

Đến phiên nàng và Hứa Họa. Trương Vân Nhứ rất nhanh ngồi dậy, tươi cười xinh xắn lộ ra chiếc răng khểnh cực kỳ dễ thương: "Chào mọi người, mình tên Trương Vân Nhứ, Trương trong cung dài, Vân trong đám mây, Nhứ trong tơ liễu, học khoa kinh tế. Rất hân hạnh được biết cả nhà, sau này mong mọi người chiếu cố nhiều hơn." Nàng khom người chào liền ngồi xuống, chọt chọt Hứa Họa, tỏ ý nàng đứng lên giới thiệu.

Hứa Họa lạnh lùng nhìn ngón tay phạm thượng của Trương Vân Nhứ, nhịn xuống xúc động muốn chặt ngón tay nàng, đứng lên, vẻ mặt như trước cực kỳ lạnh nhạt: "Hứa Họa, khoa kinh tế." Nói xong liền ngồi xuống.

Nữ thần, như vậy quá ngắn gọn rồi! Trương Vân Nhứ có chút lo lắng, nàng vốn đã quen tính tình Hứa Họa, nhưng mà người khác không quen a, không chừng sẽ đắc tội người ta. Quả thật liền có người bất mãn.

Y Huyên hừ lạnh một tiếng, nhỏ giọng nói: "Chảnh cái gì chứ."

Nhưng cô ấy ngồi phía trước hai người, Trương Vân Nhứ nghe được không sót chữ nào, lập tức không vui, đứng lên ngại ngùng cười nói: "Thực xin lỗi, tính tình Hứa Họa có chút lạnh, cậu ấy không có ý gì khác đâu, mọi người bỏ qua cho."

"Không sao, không sao." Mạnh Phi Hàn cười ngọt ngào, mắt híp thành một đường kẻ: "Mỹ nữ nên lạnh lùng, mỹ nữ nên lạnh lùng."

Tiếp theo, hội trưởng dặn dò một chút hoạt động hằng tháng, cùng hội nghị thường kỳ liền giải tán. Để lại khán phòng cho các thành viên năm nhất và năm hai tự do trao đổi.

Hứa Họa đối với mấy cái này không có hứng thú, ngồi dậy muốn đi. Trương Vân Nhứ thấy thế vội vàng nói tạm biệt với mọi người, liền chạy theo.

"Nữ thần, cậu quá cao ngạo lạnh lùng, người khác sẽ có ý kiến đó." Trương Vân Nhứ cảm thấy, lúc này là thời điểm thích hợp nên nhắc đến chuyện này với nàng.

"Ý kiến của người khác đâu liên quan gì đến tôi."

"...thế nhưng, cho người khác một ấn tượng tốt không hay hơn sao?"

Hứa Họa xoay người, trong mắt không có chút cảm tình: "Không cần thiết, còn nữa, những chuyện này không liên quan đến cậu."

Trương Vân Nhứ quả thật muốn mắng Hứa Họa không biết tốt xấu, đúng là chó cắn Lữ Động Tân, không thấy được lòng tốt người khác. Nàng quyết định, trước chán ghét nữ thần một ngày.

Continue Reading

You'll Also Like

2M 153K 120
Hán Việt: Hàm ngư thiếu gia xuyên thành phản phái đích bạch nguyệt quang Tác giả: Đường Tam Giáp Nguồn: Wikidich Convert: Cacty Cat Editor: OdaIris29...
4.8K 402 10
Những câu chuyện ngày thường của 12 bạn nhỏ ở Hogwarts...
7.8K 560 20
Tiệm cơm tấm và quán phở có mối thù truyền kiếp vs nhau, liệu có phép thuật winx à lộn phép màu nào xảy ra giữa họ hay không... Thế loại: textfic Vì...
15.6K 1.6K 27
Không ai có thể cưỡng lại tình yêu dành cho công chúa, trừ cậu