[BH] Mình yêu từ bao giờ

Da comtam_june

18.9K 1.5K 69

Đây thật sự không phải một truyện dài, mà là tập hợp những câu chuyện ngắn đời thường, hài hước của hai con n... Altro

Văn án
Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
Chương 2: Khách khí tưởng thật, khóc!
Chương 3: Nữ thần công lược
Chương 4: Hư Hư quá Thánh Mẫu rồi!
Chương 5: Nữ thần nói chuyện với tôi!!!
Chương 6: Thật cao thâm a!
Chương 8: Nữ thần không đáng yêu chút nào!
Chương 9: Hòa tan núi băng
Chương 10: Chó cắn Lữ Động Tân
Chương 11:Nữ thần giải cứu bé thỏ trắng
Chương 12: Đánh boss hăng máu gà
Chương 13: Những người não rỗng, cô đơn, tịch mịch
Chương 14: Con người hoang tưởng
Chương 15: Nồng đậm JQ
Chương 16: Nữ thần xuất chiêu!
Chương 17: Phải ngủ cùng nhau nha!
Chương 18: Có người đẹp không cần chân gà!
Chương 19: Mình bị cậu áp cả đêm!
Chương 20: Mưu kế của nữ thần
Chương 21: Tới tháng
Chương 22: Lại bị đả thương
Chương 23: Thơ con cóc
Chương 24: Vạn dặm xa nhau
Chương 25: Kỳ nghỉ đông đại học
Chương 26: Nữ thần trở lại
Chương 27: Nữ thần... kinh!
Chương 28: Một trận cãi nhau
Chương 29: Con đường vào nhà nữ thần
Chương 30: Ngược thành cẩu
Chương 31: Lần đầu trải nghiệm AV
Chương 32: Hai nữ chủ nhân
Chương 33: So với chó mèo còn tốt hơn!

Chương 7: Tôi là tự khen mình!

417 45 1
Da comtam_june

Trương Vân Nhứ vốn cũng không muốn tham gia câu lạc bộ, nhưng Lôi Manh và Thẩm Tĩnh sao có thể dễ dàng buông tha nàng. Đều là bạn cùng phòng, phải tham gia câu lạc bộ về sau mới có chuyện để bàn. Hơn nữa, từ khi được nói chuyện với nữ thần, khoảng cách giữa các nàng gần hơn không ít.

Phụ nữ, phần lớn đều là động vật thích đưa trí tưởng tưởng bay xa. Trong lòng các nàng hiện giờ, nữ thần chính là hài tử từ nhỏ cha mẹ bận rộn, thiếu khuyết tình thương, vì vậy liền hình thành tâm lý xa lánh xã hội. Kỳ thật nội tâm cực kỳ khát vọng được mọi người yêu thương.

Nếu Hứa Họa biết rõ ý nghĩ trong lòng các nàng, nhất định đầu sẽ xám xịt, sau đó lại nói một câu: các cậu suy nghĩ nhiều. Nhưng là nàng hiện tại không biết, nên không thể sớm ngăn các cô gái nhiệt tình làm ra một chuyện vô cùng ngu xuẩn.

Dưới tình huống bị Thẩm Tĩnh và Lôi Manh uy hiếp, dụ dỗ đến khuyên bảo Hứa Họa, Trương Vân Nhứ chậm chạp nhích đến bên cạnh người đang chăm chú xem cổ phiếu, đáng thương nhìn nàng, nói: "Hứa Họa, mình có thể nói chuyện với cậu không?"

Hứa Họa nghe vậy, quay đầu nhìn nàng: "Nói."

Có cần tàn khốc vậy không a, lạnh như vậy, vừa nhìn liền biết dữ nhiều lành ít. Nghĩ vậy, Trương Vân Nhứ đã muốn bỏ cuộc, nhưng chạm phải ánh mắt giết người của Lôi Manh và Thẩm Tĩnh, da đầu run lên, không dám rút lui. Do dự hồi lâu, chung quy vẫn to gan mở miệng: "Hứa Họa, cậu cùng mình tham gia câu lạc bộ được không?"

Hứa Họa xoay người, nhìn thẳng vào Trương Vân Nhứ đang thấp thỏm bất an. Nàng quả thật không thể hiểu được cấu tạo thần kinh trong đầu người này. Rõ ràng hôm nay mình đã nói không muốn tham gia, là ai cho cậu ta lá gan đến khuyên mình vậy chứ?

Trông thấy chân nàng đang run rẫy, tâm tình bực bội của Hứa Họa bỗng chốc tốt hơn, phản phất như hài tử đắc ý sau trò đùa dai: "Tôi nói rồi, tôi sẽ không lãng phí thời gian ở câu lạc bộ."

"Thế nhưng, lên đại học mà không tham gia câu lạc bộ thật sự rất đáng tiếc." Trương Vân Nhứ đan tay vào nhau, nói: "Hơn nữa, bọn mình đều tham gia a, cậu thân là thành viên trong phòng, nếu không tham gia không phải sẽ rất lạc lỏng sao?"

Hứa Họa gõ tay lên ghế, trực tiếp cự tuyệt: "Đừng áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác. Không phải các cậu muốn làm gì, người khác cũng muốn làm theo." Một câu này, làm ba người xấu hổ đến cực điểm.

Nếu là bình thường, Trương Vân Nhứ khéo hiểu lòng người đã sớm áy náy nói lảng sang chuyện khác. Nhưng hôm nay không biết não rút, hay là đã quen cách nói chuyện lạnh lùng của Hứa Họa, máu nóng dồn lên, nàng cư nhiên làm nũng với Hứa Họa: "Ây da, cậu đi với mình đi mà ~ "

Nói xong, không chỉ nàng sửng sốt, Lôi Manh và Thẩm Tĩnh cũng hỗn độn trong gió. Ngay cả Hứa Họa, bản thân bị kéo đến hồ đồ, không đợi nàng kịp phản ứng, đầu đã gật xuống.

"Ây nha! Nữ thần đã đồng ý!" Thẩm Tĩnh và Lôi Manh đập tay ăn mừng.

Nhìn ba người còn lại trong phòng hăng hái như cắt tiết gà, không hiểu sao, Hứa Họa cảm thấy, tham gia câu lạc bộ tựa hồ cũng không phải chuyện gì quá phiền phức.

——

Ngày hôm sau, Hứa Họa trưng ra khuôn mặt lạnh lẽo, đứng giữa một đám thiếu niên hormone dư thừa, nhận lấy ánh mắt dò xét của mọi người xung quanh thỉnh thoảng quăng tới. Cảm giác này, giống như một con khỉ đang bị một đám chuối tiêu vậy xem, làm người ta thập phần khó chịu. Thật muốn bắt Trương Vân Nhứ lại đánh một trận, đã nói tham gia câu lạc bộ là chuyện nhàm chán nhất mà.

Ngay thời điểm nàng đang oán thầm, nhân vật mục tiêu đã chạy về: "Hứa Họa, Hứa Họa! Hội trưởng nói chúng ta không cần phỏng vấn, có thể trực tiếp tham gia câu lạc bộ kịch."

Lông mày Hứa Họa dựng đứng, câu lạc bộ kịch? Nếu nàng có hứng thú với diễn xuất đã sớm tiến vào ngành giải trí, còn cần tham gia câu lạc bộ kịch sao.

Hứa Họa xoay người rời đi, Trương Vân Nhứ thấy vội vàng đuổi theo.

"Làm sao vậy a ~ " Nàng có chút ấm ức, vừa rồi không phải còn tốt sao? Sao nói trở mặt liền trở mặt vậy!

"Tôi không thích diễn kịch."

"Vậy chúng ta đổi cái khác." Biết nguyên nhân nữ thần trở mặt là do không thích diễn kịch, tâm trạng Trương Vân Nhứ liền vút một cái, càng bay càng cao: "Vậy cậu thích gì? Cậu thích cái gì chúng ta sẽ đăng ký cái đó."

"Tại sao phải chiều theo ý tôi?"

Trương Vân Nhứ không chút suy tư liền trực tiếp trả lời: "Là mình kéo cậu đi đăng ký mà, sao có thể bỏ cậu một mình như vậy được."

Hứa Họa quay đầu dò xét nàng, nhíu mày, phảng phất như gặp phải một vấn đề vô cùng nan giải: "Cậu đối với mọi người đều tốt như vậy ư?"

"Đương nhiên không phải, mình cũng đâu phải Thánh Mẫu!"

Tâm tình Hứa Họa bỗng chốc tốt hơn, nguyên nhân là gì nàng cũng không thể nói rõ: "Câu lạc bộ nào ít người tham gia nhất?"

"Học tỷ nói là câu lạc bộ triết học Max Lenin." Căn cứ tin tức từ Thẩm Tĩnh, câu lạc bộ này chưa từng có người chủ động đăng ký, thành viên đều là do nhóm trưởng chọn từ những người bị đào thải từ các câu lạc bộ khác qua, có thể biết câu lạc bộ này có bao nhiêu tâm đắc.

"Vậy chúng ta đến câu lạc bộ này đi."

Trương Vân Nhứ: "..." Suy nghĩ của nữ thần đều khác xa người phàm vậy sao?

——

Nửa tiếng sau, hai người yên vị trước mặt một người vẻ mặt kích động, hội trưởng câu lạc bộ triết học.

"Các bạn... Các bạn thật sự muốn vào câu lạc bộ của bọn mình ư?" Hội trưởng Tưởng Cương cảm động đến rơi lệ. Cái câu lạc bô này thật sự sắp vắng như Bắc Cực rồi a, nhớ năm đó, hắn cũng là trẻ người non dạ mới bị lừa đến đây. Hiện tại, cư nhiên lại có hai muội muội giấy* chủ động đến nơi này! Chú ý là muội nuội giấy a! Đặc biệt một trong hai người vô cùng xinh đẹp, còn được xưng là hoa khôi của trường! (muội muội giấy: ý chỉ ngây thơ như giấy trắng)

Trương Vân Nhứ đột nhiên cảm thấy vị hội trưởng này thật quái dị, giống như cười mà không phải cười, lại giống như khóc mà không phải khóc. Nhưng mà, không thể vì bề ngoài của một người mà đưa ra kết luận. Nàng lễ phép mỉm cười: "Đúng vậy, bọn mình quả thật muốn tham gia câu lạc bộ của các bạn, có phải cần điền đơn không?"

"Không cần, không cần! Trực tiếp điền thông tin vào hồ sơ câu lạc bộ!" Có người đến phỏng vấn là vui rồi, sao còn dám lãng phí thời gian của các nàng, vạn nhất người ta hối hận thì làm sao!

Vì vậy, hai người bỏ ra không đến 10 phút, liền trở thành thành viên câu lạc bộ Triết học Max Lenin. Hội trưởng nói thứ năm tới đến làm quen mọi người, liền tiễn các nàng ra về. Cảm giác này... thật làm cả người không được tự nhiên.

"Hứa Họa, mình cảm thấy lần phỏng vấn này cũng quá thuận lợi đi. Nghe nói cái gì 'Ngũ quan, trảm lục tướng' đều không có." Điều này làm cho nàng không có cảm giác thành tựu nha.

"Vận động đầu óc của cậu đi."

"Cái gì?"

"Nếu câu lạc bộ của cậu quanh năm không có người đến đăng ký, đột nhiên có hai sinh viên ưu tú đến tham gia, cậu sẽ làm thế nào?"

Trương Vân Nhứ bừng tỉnh đại ngộ: "Mình biết rồi! Hứa Họa cậu thật thông mình! Aiz, vừa rồi cậu đang khen mình ư?" Nữ thần nói mình là sinh viên ưu tú. Trương Vân Nhứ nhịn không được cười ha ha.

"Cậu cho là ai cũng không có đầu óc  như mình ! Hơn nữa, tôi là đang khen bản thân, cậu chỉ được hưởng ké."

"..." Anh anh anh ~~~ lại bị nữ thần mắng! Trương Vân Nhứ lặng yên chọt góc tường. Bất quá, nữ thần, cậu đừng tự kỷ như vậy có được không?

Continua a leggere

Ti piacerà anche

17.1K 2.2K 98
Yêu nhau thì nói, tại sao phải giấu?
250K 25.2K 166
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Hệ thống, Xuyên sách, Cường cường, Chủ thụ, Hài hước, Ngược tra, Tra công, Tra thụ, Vô CP Giới thiệu: Yến Song là m...
15.4K 1.8K 20
5 năm sau, anh chủ trọ Trương Thắng Trường nay đã thành anh chủ chung cư rồi.
44.7K 5.9K 22
Truyện kể về cậu bé Fourth lớp 4 và người chú 30 tuổi Gemini- bạn thân của ba em. Xoay quanh câu chuyện đời thường của hai chú cháu, có khi hài khi d...