[BH] Mình yêu từ bao giờ

By comtam_june

18.8K 1.5K 69

Đây thật sự không phải một truyện dài, mà là tập hợp những câu chuyện ngắn đời thường, hài hước của hai con n... More

Văn án
Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
Chương 3: Nữ thần công lược
Chương 4: Hư Hư quá Thánh Mẫu rồi!
Chương 5: Nữ thần nói chuyện với tôi!!!
Chương 6: Thật cao thâm a!
Chương 7: Tôi là tự khen mình!
Chương 8: Nữ thần không đáng yêu chút nào!
Chương 9: Hòa tan núi băng
Chương 10: Chó cắn Lữ Động Tân
Chương 11:Nữ thần giải cứu bé thỏ trắng
Chương 12: Đánh boss hăng máu gà
Chương 13: Những người não rỗng, cô đơn, tịch mịch
Chương 14: Con người hoang tưởng
Chương 15: Nồng đậm JQ
Chương 16: Nữ thần xuất chiêu!
Chương 17: Phải ngủ cùng nhau nha!
Chương 18: Có người đẹp không cần chân gà!
Chương 19: Mình bị cậu áp cả đêm!
Chương 20: Mưu kế của nữ thần
Chương 21: Tới tháng
Chương 22: Lại bị đả thương
Chương 23: Thơ con cóc
Chương 24: Vạn dặm xa nhau
Chương 25: Kỳ nghỉ đông đại học
Chương 26: Nữ thần trở lại
Chương 27: Nữ thần... kinh!
Chương 28: Một trận cãi nhau
Chương 29: Con đường vào nhà nữ thần
Chương 30: Ngược thành cẩu
Chương 31: Lần đầu trải nghiệm AV
Chương 32: Hai nữ chủ nhân
Chương 33: So với chó mèo còn tốt hơn!

Chương 2: Khách khí tưởng thật, khóc!

757 60 0
By comtam_june

Lúc Trương Vân Nhứ trở lại ký túc xá, phát hiện đã có thêm một người. Người này chính là vị mỹ nữ nàng vừa thấy dưới lầu. Mỹ nữ rất đẹp, mặt trái xoan tiêu chuẩn, mắt phượng mày ngài, da nõn nà như tuyết, hơn nữa mái tóc dài đen tuyền óng mượt xõa đến eo. Trong đầu bất chợt nảy ra hai chữ: Nữ thần!

Xem ra đây chính là người bạn cùng phòng thứ ba. Có lẽ mình cũng nên chào hỏi, tuy rằng cậu ấy có vẻ lạnh lùng cao ngạo, ngay cả một cái liếc mắt cũng không thèm cho mình, nhưng vẫn là bạn cùng phòng, tạo quan hệ tốt nhất định không sai.

Nghĩ vậy, Trương Vân Nhứ đến trước mặt mỹ nữ, vươn tay nở nụ cười ngọt ngào. "Chào bạn, mình là Trương Vân Nhứ. Trương trong cung dài, Vân trong đám mây, Nhứ trong ngoài lề. Rất hân hạnh được biết cậu, hy vọng bốn năm đại học sẽ ở chung thật vui vẻ."

Nghe nàng giới thiệu, mỹ nữ cuối cùng cũng chịu rời mắt khỏi sách tiếng Anh, quay đầu nhìn Trương Vân Nhứ, chỉ một cái liếc mắt, Trương Vân Nhứ lập tức bị hút hồn. Tại sao có người đẹp như vậy, đẹp đến không thể ghen ghét, tỷ như Lâm Thanh Hà, tỷ như nàng.

"Xin chào, tôi là Hứa Họa, rất hân hạnh được biết bạn." Hứa Họa vươn tay, nhẹ nhàng nắm tay Trương Vân Nhứ liền buông ra, xoay người, tiếp tục đọc sách.

(⊙o⊙).... mỹ nữ thật cao lãnh! (cao ngạo, lạnh lùng) Tuy đã từng gặp người khó tính, nhưng bình thường không phải đều là đưa tay không đánh khuôn mặt tươi cười sao, mà các nàng còn ở chung ký túc xá. Trương Vân Nhứ còn cho rằng, ít nhất hai người có thể trò chuyện vài phút, sau đó trải lòng, trở thành bạn cùng phòng tốt nhất Trung Quốc. Cửa vừa mở ra liền bị đóng sập. Tiểu Nhứ Nhứ trong lòng tràn ngập chờ mong với cuộc sống đại học, cứ như vậy bị giội một thùng nước lạnh, ngu ngơ đứng tại chỗ.

Cảm thấy Trương Vân Nhứ còn chưa chịu đi, Hứa Họa không khỏi xoay người, mặt không biểu cảm nói. "Xin hỏi bạn còn có chuyện gì sao?"

Trương Vân Nhứ vội lắc đầu. "Không có."

"Vậy mời bạn di chuyển ra xa một chút, bạn đứng bên cạnh tôi không đọc sách được."

"Nha nha, thực xin lỗi, mình lập tức di chuyển." Hứa Họa vừa nói Trương Vân Nhứ liền đỏ mặt ngẩn đầu, nhanh chóng trở về bàn của mình. Nàng len lén liếc nhìn Hứa Họa, trong lòng thầm than, nàng thật xinh đẹp a, nhưng mà có vẻ khó ở chung đây.

Được rồi, nhập gia tùy tục, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Trước mắt xem ra, Hứa Họa chỉ là khó sống chung, còn chưa phải tình huống đặc thù gì, có lẽ mình nên cảm thấy vui vẻ. Nghĩ thông suốt, Trương Vân Nhứ lập tức lấy điện thoại di động, phát weibo cho tất cả bạn bè: "Bạn cùng phòng đều là mỹ nữ. Em gái văn nhã, em gái Manh Manh, cùng tuyệt thế đại mỹ nữ đầy đủ cả rồi. Các vị thanh niên trai trẻ, các vị ở trường học dương thịnh âm suy, hãy ghen ghét ta đi, ha ha ha ha ha."

Tin vừa đăng, chưa đến mười phút liền thu được vô số gạch đá. Nàng xem phía dưới rất nhiều thành phần thanh niên trai trẻ kêu rên, nhịn không được cười ha ha. Cho nên không chú ý ánh mắt lơ đãng của mỹ nữ, cũng không nhìn thấy vẻ mặt bất mãn của nàng.

Lát sau, Thẩm Tĩnh và Lôi Manh cũng trở lại ký túc xá. "Nhứ Nhứ, chúng ta đi siêu thị đi."

"Được." Trương Vân Nhứ ngồi dậy, đeo túi xách màu đen đến bên cạnh hai người. Thấy Hứa Họa vẫn chuyên tâm đọc sách liền hỏi. "Hứa Họa, cậu có muốn đi siêu thi với bọn mình không?"

Hứa Họa ngẩng đầu nhìn nàng, nhàn nhạt đáp lại. "Không cần, đồ đạc của tôi đã có người chuẩn bị giúp, sau này không cần rủ tôi tham gia mấy hoạt động này, tôi bề bộn nhiều việc, cám ơn."

Trương Vân Nhứ xấu hổ, bị phớt lờ rồi. Thẩm Tĩnh thấy thế trực tiếp lôi nàng ra khỏi phòng. "Đi thôi, đi thôi. Bây giờ đã là ba giờ, đi dạo siêu thị xong chắc cũng hơn năm giờ, chúng ta có thể ra ngoài ăn một bữa thật ngon."

"Đúng vậy, nghe nói cửa hàng XX rất nhiều quần áo đẹp, dịch vụ cũng nhất đẳng, bên cạnh còn có canh gà Trùng Khánh đặc biệt nổi tiếng, chúng ta có thể đến thử xem." Vừa nhắc đến ăn, hai mắt Lôi Manh liền tỏa sáng.

Trương Vân Nhứ là bé gái hiền lành, lập tức đồng ý. "Mình thì sao cũng được."

Bản năng của phụ nữ là nhiều chuyện, vừa lên taxi, Lôi Manh liền mở máy hát. "Hứa Họa thật là quá kiêu ngạo! Kiêu ngạo như vậy, trong nhà cũng có tiền, còn đến ký túc xá ở làm gì? Đúng là rãnh rổi sinh nông nổi mà."

Thẩm Tĩnh cũng không thích Hứa Họa, liền tiếp lời. "Có thể là đại tiểu thư muốn trải nghiệm đời sống sinh viên. Nói gì thì nói, cậu ấy thật sự rất xinh đẹp, mẹ cậu ấy cũng đẹp, anh trai lại càng soái, một nhà đều là tuấn nam mỹ nữ nha."

Trương ba luôn giáo dục Trương Vân Nhứ không được nói xấu sau lưng người khác, đặc biệt là khi còn chưa biết rõ người ta, không thể dễ dàng kết luận một người rất xấu. Cho nên Trương Vân Nhứ không phụ họa theo hai người, lảng sang chuyện khác. "Ban hỗ trợ nói ngày mai chúng ta bắt đầu học quân sự, các cậu đã mua kem chống nắng chưa?"

"Mua rồi, nghe nói lần này huấn luyện tân binh đặc biệt nghiêm khắc. Xong rồi, từ nhỏ tới giờ mình chưa làm việc nặng bao giờ, một tháng này làm sao mà sống đây!!!" Lôi Manh kêu gào thảm thiết.

Thẩm Tĩnh cũng là vẻ mặt trời sắp sập. Trương Vân Nhứ thấy vậy buồn cười. Ôi, làm sao bây giờ, nàng ngược lại rất chờ mong. Huấn luyện quân sự ở đại học, không biết có được chơi bắn súng không nhỉ.

Bảy giờ, ba cô gái nhỏ mang theo túi lớn túi nhỏ chiến lợi phẩm trở về ký túc xá, ai nấy đều mệt đến thở không ra hơi.

Bất ngờ truyền đến một giọng nữ êm tai nhưng vô cùng nghiêm nghị. "Phiền mọi người yên tĩnh một chút, tôi phải gọi điện thoại."

"Được." Thẩm Tĩnh bĩu môi. Trương Vân Nhứ nhìn nàng cười lắc đầu, lại nhìn về phía Hứa Họa, phát hiện nàng đang xem tài liệu gì đó, tiếp theo chính là một tràng tiếng Anh lưu loát. Lần này ba người không khỏi sinh lòng hâm mộ: Trâu quá! Sao lại có người nói tiếng Anh hay như vậy!

Kế tiếp, Hứa Họa thật sự phát huy tính cao lãnh của nàng đến cực điểm. Trừ phi mọi người hỏi, bằng không sẽ không mở miệng nói lời nào, nếu có trả lời cũng vô cùng ngắn gọn. Trong hai tiếng đồng hồ, điện thoại chưa từng rời tay, trừ tiếng Anh, nàng còn nói một ngôn ngữ nào đó, hình như là tiếng Đức, thật sự là tinh anh a.

Ngày hôm sau, lúc các nàng còn đang xoắn xuýt nên mang cái gì đến khu quân sự, đồ của Hứa Họa đã được trợ lý chuẩn bị tốt, chuyển đến cửa ký túc xá. Cái này, ngay cả Trương Vân Nhứ tâm tính hiền lành cũng nhịn không được ganh ghét, thật là đại tiểu thư, cái gì cũng có người chuẩn bị giúp, làm người ta hâm mộ a.

Lúc này trong lòng Trương Vân Nhứ, Hứa Họa chính là đại tiểu thư cao ngạo, chịu khổ không nổi lại khó sống chung. Ai ngờ chỉ ngắn ngủi một buổi trưa, suy nghĩ này đã hoàn toàn thay đổi.

Các nàng ngồi xe buýt đến khu quân sự, sau hai giờ lộ trình, tất cả mọi người mệt mỏi lại buồn ngủ đến cực điểm, cố tình Hứa Họa ngồi một bên vẫn cầm sách Anh văn xem chăm chú. Trương Vân Nhứ rất là buồn bực, xe lay động như vậy, đầu cậu ấy không choáng sao?

Vừa bắt đầu, huấn luyện viên đã ra oai phủ đầu. Giáo quan cho mọi người cất đồ đạc vào ký túc xá, lập tức thông báo tập hợp. Nhiệm vụ đầu tiên của các nàng là tập tư thế đứng nghiêm, tất cả đều nhịn không được kêu rên. Có người bắt đầu hướng giáo quan kháng nghị.

Giáo quan da ngăm đen, gương mặt cương nghị không đổi sắc, cho thấy thái độ không thể thương lượng: "Là nam tử hán thì đừng lầm bầm nữa, bây giờ là huấn luyện quân sự, các cậu phải phục tùng mệnh lệnh của tôi, nghe khẩu lệnh, dự bị! Nghỉ!"

Các nàng đành phải nghe theo chỉ huy, ngoan ngoãn đứng như "nam tử hán". Thành phố S vào giữ tháng chín, ánh mặt trời nóng bức, chiếu thẳng vào mặt người cảm giác như bị lửa đốt. Tuy nói Trương Vân Nhứ chờ mong huấn luyện quân sự, nhưng cô bé được nuông chiều từ nhỏ làm sao chịu được cái nắng gay gắt này. Vài phút sau đã thấy choáng váng, hai chân đau nhức, nhưng vẫn cắn răng kiêng trì.

Lại qua hơn hai mươi phút nữa, nàng sắp kiên trì không nổi, trước mắt xuất hiện bóng chồng, chân mềm nhũng ngã về phía sau. Nàng cho rằng sẽ ngã vào một bạn học nào đó, không ngờ lại được người bên cạnh chặn ngang nâng dậy, trong lúc mơ mơ màng màng chỉ cảm thấy mùi hương này thật thơm.

Một tay Hứa Họa đỡ Trương Vân Nhứ, một tay làm động tác chào với giáo quan: "Báo cáo giáo quan, bạn học này té xỉu." Cô bé này tư thế rất chuẩn, ấn tượng đầu tiên của giáo quan với Hứa Họa vô cùng tốt, vung tay lên, cho Hứa Họa đỡ Trương Vân Nhứ đến khu quân y dưới tán cây cổ thụ.

Hứa Họa nhíu mày, thật phiền phức, một chút huấn luyện đã không chịu được.

Chân có thể di chuyển, Trương Vân Nhứ không còn khó chịu nữa. Nhận được sự giúp đỡ của Hứa Họa, trong lòng vô cùng cảm kích. "Cảm ơn Hứa Họa, bây giờ mình tốt rồi, có thể tự đi."

Hứa Họa bình tĩnh hỏi lại: "Cậu chắc chắn?"

"Ừ."

"Vậy đươc rồi, tôi về trước." Nói xong Hứa Họa liền buông tay, xoay người đi về phía đội ngũ.

Trương Vân Nhứ đứng đó cả người cứng ngắc, hỗn độn trong gió nhìn bóng lưng Hứa Họa tiêu sái rời đi. : /(tot)/~~ mình chỉ khách khí chút thôi mà, chân còn chưa đứng vững đâu, cậu mau trở lại đi ~~~~(>_ _ <)~~~~

Continue Reading

You'll Also Like

3.6K 355 12
Câu chuyện tình yêu đầy biến cố của những chàng trai siêu thập cẩm. Couple: Geminifourth ( AB ) Pondphuwin ( EA ) Joongdunk ( AB ) Textfic + văn xuôi
2M 151K 79
Tên gốc: 小聋子受决定摆烂任宠 Hán Việt: Tiểu lung tử thụ quyết định bãi lạn nhậm sủng Tác giả: Nghiêm Tụng Tụng @hoameei Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đ...
614K 39.9K 188
Chú Kim X Em bé Quốc Quốc Tác giả: Đào Lý Sanh Ca Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, trọng sinh, xuyên thư, niên thượng, sinh tử văn, hào môn thế gia, chủ...
20.4K 3K 69
Tên gốc: 向罗献上心脏 Tác giả: 半夏沉木Bán Hạ Thẩm Mộc Văn án : Trước khi lên tàu hải tặc của Law, Aiki nghĩ rằng cô sẽ chỉ trờ thành một đầu bếp nhỏ đơn giản...