Chương 25

7.4K 510 43
                                    


Chương 25

Từ trang viên biệt thự đến trang trại nuôi ngựa phải ngồi xe năm phút đồng hồ.

Lận Diễm Trần nuôi bốn con ngựa, một con thuần đen, một con thuần trắng, còn có hai con đốm hoa, dung mạo mỗi con đều rất suất khí, thân thể cân xứng mạnh mẽ, tứ chi rắn chắc thon dài, lông bờm sum xuê dày đặc, lỗ tai giống như tinh linh, đôi mắt hạnh nhân còn chớp chớp long lanh giống như nước.

Khi Sở Tấn đi khu du lịch đã từng cưỡi một con ngựa, da lông ảm đạm, tứ chi thô lùn, khi anh nhìn thấy mấy con ngựa này, có chút hoài nghi lúc đó có phải anh bị người ta lừa, đó có lẽ là con lừa?

Con ngựa đen tuyền lông bờm trên đầu được tỉ mỉ tết thành cái bím tóc, còn mang nịt mạ vàng, đặc biệt anh tuấn, Sở Tấn muốn sờ, nhưng lại không dám, hỏi Lận Diễm Trần: "Đây là ngựa gì?"

Lận Diễm Trần giới thiệu với anh: "Giống Friesland lông đen, em thích con ngựa ngựa Friesland này nhất? Nó tên là Jay, là con đực."

"Rất dễ nhìn, tôi không hiểu ngựa." Sở Tấn nói tiếp, "Con ngựa màu trắng này cũng đẹp mắt."

"Đây là ngựa Lipizzan, nó tên là Shirley, nó là con cái." Lận Diễm Trần nói.

{Truyện được edit bởi HuynhJJ. Được post duy nhất tại Wattpad, Sweek: HuynhJJ. Những nơi post ngoài HuynhJJ đều là ăn cắp.}

Sở Tấn gật đầu: "Tôi nhớ trong Thủy Hử, Tống Giang có một con ngựa toàn thân cũng trắng như tuyết, tên nghe rất êm tai, tôi vẫn nhớ, gọi là Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử, đặt tên nước ngoài vẫn khuyết thiếu ý nghĩa."

Lận Diễm Trần lập tức nói: "Tốt lắm, sau này tên tiếng Anh của nó là Shirley, tên tiếng Trung là Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử."

Sở Tấn liếc mắt: "Cậu có thể đổi tên cho bọn nó?"

Trong lòng Lận Diễm Trần âm thầm nói không xong, nhất thời đắc ý vênh váo quá mức, hắn cợt nhả nói: "Tôi đưa ra lời kiến nghị với chủ của nó, tên đẹp như vậy hắn nhất định sẽ đáp ứng."

Đang đùa giỡn với tôi đúng không? Sở Tấn miễn cưỡng tiếp nhận lời che lấp của hắn, nhìn về phía hai con ngựa đốm hoa, chỉ vào rồi nói: "Vậy chúng nó là hai con ngựa song sinh sao? Một con đốm đen một con đốm trắng."

Lận Diễm Trần không nhịn được cười: "Ha ha ha, Appaloosa lớn lên đều như vậy. Chúng nó đều tuyệt dục. Em muốn cưỡi con ngựa đó sao?"

Con ngựa cao lớn như vậy, khiến người nhìn phát khiếp, Sở Tấn hỏi: "Con nào tính cách dịu ngoan nhất?"

Lận Diễm Trần nói: "Vậy hay là Jay đi."

Sở Tấn giật mình: "Tôi cho rằng con ngựa trắng kia sẽ ôn nhu nhất."

Lận Diễm Trần: "Ngựa không thể nhìn bề ngoài. Nó là một cô bé có tính khí rất xấu, yêu quý tự do, chán ghét người khác cưỡi ở trên lưng nó, thiếu chút nữa tôi còn bị té xuống đất."

Sở Tấn đưa tay sờ sờ bím tóc chỉnh tề nhu thuận trên lông bờm của con ngựa đen, Jay thuận theo cúi cái cổ xuống, chà xát lòng bàn tay của anh, thật sự đáng yêu.

Lũ Mùa Xuân - Hàn ThụcWhere stories live. Discover now