Chương 69

14.4K 1.1K 93
                                    


Edit: D Ẹ O & Beta: Nấm

Bởi chuyện của Văn Bác Lễ, chuyến đi đến Hưng Đông quận bị trì hoãn thêm hai ngày. Sở Hướng Thiên phái người điều tra rất nhanh đã có kết quả, mới sau một ngày đã moi được tin về cái kế hoạch không ra hồn của Văn Tắc Minh.

"Ta nói chứ, Văn Tắc Minh vậy mà lại ra tay ác thế." Dương Đại Thạch chửi thầm: "Cơ mà quan hệ của cái nhà ấy hình như cũng không tốt lành gì cho cam, nghe đâu bảo trong Văn gia luôn truyền ra tiếng khóc thất thanh của phụ nữ, hàng xóm kể lại là toàn do bị Văn Bác Lễ đánh đập nên mới thế."

Còn về phần người khóc là ai thì không cần nói cũng biết, Văn gia chỉ duy nhất một nữ chủ nhân, chẳng trách hai mẹ con nọ lại động sát tâm.

"Vậy bận trước họ muốn dụ ta sang đấy để làm gì?" Phó Điềm hỏi.

Dương Đại Thạch vò đầu, hắn chỉ phụ trách điều tra rõ ngọn nguồn, chứ còn việc họ âm mưu cái gì thì chịu, vì theo hắn ấy, nhìn là biết hai mẹ con nhà này không phải hạng hiền lành gì rồi, ở họ toát lên vẻ gì đó rất điên cuồng, hắn dám cá chuyện gì họ chẳng làm ra được.

"Văn Bác Lễ thế nào rồi?" Sở Hướng Thiên bỗng nhiên hỏi chen vào một câu.

"Không khả quan mấy, cảm giác ông ta có thể đi đời nhà ma bất cứ lúc nào."

"Ta hiểu rồi, ngươi lui xuống trước đi." Sở Hướng Thiên gõ gõ lên trên tay vịn, vung tay bảo Dương Đại Thạch lùi ra ngoài.

Phó Điềm nhíu mày, chần chờ hỏi: "Văn Tắc Minh dụ em qua đó để vu oan giá họa?"

Văn Bác Lễ không còn sống được bao lâu nữa, nếu ngày đó cậu đi, mà lỡ may Văn Bác Lễ lại chết đúng ngay lúc ấy, cứ cho là không có chứng cứ tố cậu giết cha thì chỉ cần vu oan thôi cũng đã đủ khiến Phó Điềm sứt đầu mẻ trán rồi.

Văn Tắc Minh chắc phải hận cậu thấu xương rồi mới làm vậy.

"Dám lắm chứ." Sở Hướng Thiên nhíu chặt chân mày, "Việc này em đừng nhúng tay vào, cứ giao hết cho ta."

Chuyện liên quan đến Văn Bác Lễ, nếu để Phó Điềm đứng ra, vậy dù cho cậu có làm gì đi chăng nữa cũng sẽ có người nói này nói nọ, bởi hai bên đều có sự rằng buộc, thôi thì thà giả bộ như không biết gì còn hơn.

Phó Điềm ngoan ngoãn gật đầu. Thấy cậu biết điều như vậy, Sở Hướng Thiên không nhịn được tóm cậu lại hôn, sau đó mới thả cậu đi.

Chờ khi người đã đi xa, nụ cười trên mặt hắn dần dần tắt ngắm, lạnh lùng nói: "Tiến vào đi."

Dương Đại Thạch vừa nãy mới rời đi liền xuất hiện ở trong phòng.

"Tướng quân."

"Ngươi đi theo dõi Văn gia, tập hợp đầy đủ chứng cứ lại. Chờ khi Văn Bác Lễ chết, lập tức giao chứng cứ cho bên quan phủ."

Hoàn toàn không còn vẻ gì là ôn nhu như khi đối mặt với Phó Điềm, Sở Hướng Thiên sầm mặt uy nghiêm khiến cả một hán tử thần kinh thô như Dương Đại Thạch cũng nhìn ra được hắn đang rất không vui, không dám lơi là như trước, chỉ răm rắp tuân mệnh.

[HOÀN - EDIT] Ai Cho Anh Mắng Em?! - Tú SinhWhere stories live. Discover now