Chương 30: Bị Cô Lập

496 31 0
                                    

Nước suối lạnh như băng khiến tôi tỉnh lại. Khi tôi vừa tỉnh lại, đã thấy mình nằm giữa hai tảng đá phủ đầy rêu xanh, sau lưng là một vách đá nhỏ, nước mưa tụ lại thành suối, chảy xuống từ trên vách đá, giội thẳng xuống mặt tôi.

Nước suối rất lạnh, tay chân tôi gần như tê cứng. Đối với tôi, tỉnh lại trong trạng thái như thế cũng không phải lần đầu tiên, tôi biết chỉ mấy phút nữa là tất cả sẽ ổn thôi, nhưng tôi không thể cứ nằm im đó không làm gì được. Tôi cố gắng thử ngọ ngoạy chân tay, cơ thể dần dần có phản ứng, sau đó cố gắng cựa quậy mấy lần, cuối cùng cũng đứng lên được.

Trời đã sáng, khắp bốn phía tràn ngập sương mù. Đây là đâu?

Tôi bò dậy, gắng sức xoa bóp cơ thể cho máu trong người nhanh chóng lưu thông. Cơ thể tôi dần dần ấm lên, đầu óc cũng tỉnh táo hơn, tôi lập tức phát hiện xung quanh có gì đó không đúng: cây cối ở nơi này hoàn toàn khác so với lúc trước khi tôi bị đánh ngất xỉu.

Mẹ, cái thằng khốn kiếp hôm qua. Tôi chửi um lên trong bụng, nhưng không có hơi sức để trút hết bực dọc trong người ra.

“Đáng tiếc, cậu không quan trọng như cậu tưởng đến thế đâu. Trên đường xuống âm tào địa phủ, nhớ đoán thử xem tôi là ai nhé!” Tôi gần như nhớ lại câu nói cuối cùng của hắn ta ngay lập tức, nghĩ thầm, không biết lời này có ý gì?

Nếu như hắn là một người hoàn toàn xa lạ, thì sẽ không nói những lời ấy. Chẳng lẽ tôi quen biết hắn?

Tôi nhớ có ai đó đã nói với tôi, dùng mặt nạ da người dịch dung thành một người khác cũng không phải thứ vạn năng. Đầu tiên, anh phải có vài phần nhang nhác giống với người anh muốn dịch dung đã, tôi với chú Ba, hoặc là Giải Liên Hoàn, đều có quan hệ máu mủ ruột thịt, hình dạng khuôn mặt vốn đã khá giống nhau, thì khi ấy mới có thể dịch dung thành giống y hệt được. Chứ nếu không, không thể nào dịch dung thành một người có tạo hình khuôn mặt hoàn toàn khác biệt được.

Tôi không nghĩ ra được tên này là ai, đau nhức và giá rét khắp toàn thân khiến tôi không thể nào suy nghĩ sâu hơn được. Với thân thủ của người kia, xem ra hắn không phải loại quá mạnh mẽ, nhưng ít nhất thì vẫn tốt hơn tôi nhiều.

Tôi nhìn khắp xung quanh. Nơi tôi đang ở là một khe suối đã cạn khô từ lâu, dưới mặt đất la liệt những hòn cuội to bằng nắm tay, cỏ dại mọc đầy xen kẽ giữa các hòn đá sỏi. Trong núi không khí ẩm ướt, trên các tảng đá cũng phủ kín một lớp rêu xanh rất dày. Dòng suối nho nhỏ đổ từ trên vách đá xuống thấm vào các hòn cuội, có thể nghe thấy tiếng nước chảy, nhưng không nhìn thấy dòng nước.

Tôi nhìn cây cối khắp bốn phía, trên thân cây cũng mọc một lớp rêu dày. Độ ẩm ở nơi này khác với nơi tôi bị đánh ngất xỉu.

Chẳng lẽ tôi bị đưa đến một nơi rất xa rồi?

Đầu tôi vẫn ong ong từng cơn đau nhức, nhưng cơ thể quả thực đã khá hơn lúc trước nhiều, do khoảng thời gian gần đây tôi ăn hành quá nhiều nên quen. Ăn hành ấy, chỉ cần không bị đập đến chết, thì luôn luôn có lợi cho mình. Tôi tìm một tảng đá tương đối lớn, ngồi xuống, có chút lo lắng sờ lên mặt mình.

Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 8حيث تعيش القصص. اكتشف الآن