Chương 225: Châm chọc

4K 322 7
                                    

Edit: CHII

Thời tiết ngày chủ nhật rất tốt, mặt cỏ được phép thuật giữ gìn còn rất tươi mới, nhưng gió đã bắt đầu thổi lạnh cả người.

Tôi gặp bộ ba nhà Gryffindor dưới gốc cây ven hồ Đen, bọn họ nhìn qua đang có một buổi dã ngoại mùa thu. Một tấm khăn trải bàn màu hồng kẻ ca rô trải lên trên măt cỏ, bên trên bày vài loại đồ ăn.

Bọn họ ngồi dưới ánh nắng cách tôi rất xa mà vẫy tay.

Tôi nhìn xung quanh thấy không ai chú ý, liền đi về phía bọn họ. Có điều, cho dù có người chú ý cũng không sao. Từ khi lời đồn rằng chí Sirius là cha tôi lan truyền trong lâu đài Hogwarts lâu đài, hầu như tất cả mọi người đều cho rằng tôi chơi cùng bộ ba nhà Gryffindor là điều đương nhiên, mặc cho một vài người vẫn không quen nhìn điều này.

Học sinh nhà Gryffindor đối với việc "Vị anh hùng nhà Gryffindor có con gái là nữ sinh Slytherin" có chút không tiếp thu được, luôn nhìn tôi bằng vẻ mặt rối rắm. Mấy cô nàng Hufflepuff luôn nhịn không được dò hỏi tôi "Giáo sư Black thích ăn gì vậy chị?" "Giáo sư Black thích màu đen sao?" "Thầy ấy yêu thích cái gì?" "Thầy ấy cao sáu thước hai tấc Anh phải không?" "Tớ lại nghe nói là sáu thước ba tấc Anh!" "Bộ quần áo rất ngầu mà thấy ấy mặc là quần áo của Muggle sao?"

Trong khoảng thời gian này tôi nhìn thấy người nhà Huflepuff đều muốn tránh đi.

May là tôi không quen thuộc với nhà Ravenclaw, vậy nên cũng không có ai lôi kéo tôi dò hỏi "Cậu và Harry đã dùng bùa chú gì mà cầm cự được trước nhiều Tử Thần Thực Tử trung thành như vậy?", nhưng cũng có thể có thể là bởi vì Blaise đã sớm thỏa mãn lòng ham học hỏi của bọn họ rồi. Cậu ấy luôn có mối quan hệ tốt đẹp với nhà Ravenclaw, hơn nữa tin tức của cậu ấy so với Nhật báo tiên tri còn tỉ mỉ hơn.

Mà nhà Slytherin... Thái độ của bọn họ rất là kỳ lạ, không thể nói là" xa lánh", chỉ có thể gọi là "né tránh". Nhà Slytherin so với ba nhà khác thì có càng nhiều người thừa kế của các gia tộc hơn, mà nói thật, trừ bỏ những gia tộc có Tử Thần Thực Tử, những gia tộc quý tộc khác đều là đối tượng mà Voldemort muốn thu phục. Bọn họ đều hiểu rõ điều này, cho dù không rõ thì người lớn trong nhà cũng sẽ nói cho bọn họ. Không ai muốn gây chú ý, điều đó làm cho học sinh Slytherin kỳ này trông khiêm tốn hơn nhiều.

Thời điểm đi đến gần bọn họ, một người liền ngoi lên từ hồ nước cách đó không xa. Là Sirius, chú ấy vừa vẫy vẫy tóc giống một con chó lớn vừa từ dưới hồ đi lên.

"Mọi người đang làm cái gì vậy?" Tôi ngạc nhiên hỏi, "Bơi lội sao?"

"À, Sylvia." Chú Sirius nói. Chú ấy ném một cái bọc nhỏ lên mặt đất, từ bên trong áo ngoài rút đũa phép ra hong khô đầu tóc và quần áo, đi tới bên khăn trải bàn cầm lấy một miếng bánh sandwich lớn.

"Hôm nay dưới đáy hồ nở hoa rồi." Hermione buồn cười nói.

"Tớ biết, ở ngoài cửa sổ phòng ngủ nở một khoảng lớn." Tôi nói.

"Tớ nghe nói cửa sổ phòng ngủ Huynh trưởng nhà Slytherin nhìn ra hồ nước." Ron hâm mộ cực kỳ, sau đó cậu ta lại cẩn thận nói, "Nhưng mà của nhà Gryffindor cũng không tồi, phía bên ngoài cửa sổ là không trung, tớ có thể trực tiếp cưỡi chổi phi xuống dưới."

[End] Màu đen màu xám [Đồng nhân HP] từ chương 194 đến hếtWhere stories live. Discover now