Ma cà rồng ở Edinburgh (2)

2.6K 265 8
                                    

ii.

Cơn đói xác chết ăn mòn những kẻ đang sống.

~~~

Người ta nói săn ma cà rồng thì nên đi khi trời tối.

Bóng tối sớm đã phủ lên những bia mộ xám ngoét của nghĩa địa Greyfriars. Con đường lát đá xám chạy xuyên qua những hàng mộ phủ cỏ úa vàng lợp đầy tuyết và lá phong đỏ rực. Thi thoảng một trận gió ùa đến, rít lên trong bóng tối vô thanh, rồi lập tức luồn vào những thớ đất cuốc tơi của một vài nấm mộ được chôn cất vội vàng, và mất hút không còn dấu tích.

Gác chòi nằm ngay lối vào nghĩa địa le lói đèn sáng. Ngồi ngay cạnh cửa sổ là người canh gác ca đêm đang gà gật gục đầu trên bàn, dường như hoàn toàn quên mất nhiệm vụ bản thân được giao phó- cũng như những lời đồn về ma cà rồng nhen lên từ khu nghĩa địa Greyfriars.

Ở vùng đất dành cho sự vĩnh viễn và mãi mãi này, dường như không hề tồn tại khái niệm về thời gian. Chỉ có bóng đêm với gió lạnh, bia mộ trên cỏ héo, phong đỏ và tuyết êm. Không gian tĩnh lặng tuyết đối, hệt một đôi mắt thấu suốt lãnh đạm bao quát lấy toàn bộ khung cảnh vắng vẻ tới rợn người.

Nghĩa địa Greyfriars Kirkyard trong đêm đẹp tựa một bức họa Gothic được phác bằng chì. Ấy là một bức họa với những nét vẽ đẹp tới sửng sốt, song lại quá tĩnh lặng và ẩn giấu quá nhiều điều. Mà khi nhìn vào nó, người ta sẽ cảm phục tài năng của người vẽ, song lại dấy lên một cảm giác bất an, lo sợ rằng từ những nấm mộ lặng câm kia sẽ thình lình có thứ gì đó vùng dậy. Người họa sĩ tạo nên bức tranh thoáng do dự, rồi đặt bút vẽ nên một cơn gió. Vẻ tĩnh của bức tranh biến mất, sự im lặng vụn vỡ để lộ ra những bất an và kinh hoàng.

Lúc ấy áng chừng khoảng giữa đêm.

Tiếng bánh xe lộc cộc trên nền đá xám vang lên như muốn gõ thủng không gian thinh lặng. Từ trong bóng tối xuất hiện hai gã đàn ông trẻ tuổi ăn vận rách rưới, mũ vải lụp xụp che kín đi gương mặt lem luốc râu ria lởm chởm. Tên đi trước kéo cỗ xe thồ đặt quan tài, tên đi sau cầm nào cuốc xẻng, móc sắt, dây thừng. Tiếng hát văng vẳng vang lên khuấy động cả nghĩa trang đang say ngủ, không biết là của gã đi sau hay đi trước, khàn đặc và rất nhỏ, run rẩy như giấu đi một tiếng cười.

Quan tài dưới đất mà xác trên cây.

Lướt trên cỏ úa nhìn bia hỏi rằng:

Gió từ hướng Tây hay hướng Bắc?

Lấy tim hay lấy mắt?

Chẳng phải hướng Tây hay hướng Bắc.

Càng chẳng lấy tim hay lấy mắt.

Ta chỉ muốn lấy linh hồn.

Tiếng hát được ghìm dưới âm vực thấp nhất mà vẫn vọng âm âm trong bóng đêm. Tên còn lại dường như không hề thích thú với trò hát hò của kẻ đồng hành.

Cốt cách một quý ôngWhere stories live. Discover now